(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Chương 387
Cao Phong đột nhiên xoay người quay lại, dùng đôi mắt lạnh lùng nhìn những người xung quanh, rồi từ từ mở miệng nói: “Không liên quan đến chuyện của các người, tốt nhất đừng nói thêm những lời vô nghĩa nữa! Bằng không, tôi nhất định sẽ lần lượt trừng trị từng người một. “
Khoảnh khắc bắt gặp ánh mắt lạnh lùng của Cao Phong, tất cả mọi người bất giác không khỏi run rẩy sợ hãi, mặc dù trong lòng vốn không hài lòng, nhưng những lời bất mãn trong miệng cuối cùng cuối cùng cũng dừng lại không dám nói ra.
Ánh mắt của Kim Tuyết Mai sáng lên rực rỡ, đây là lần đầu tiên mà Cao Phong, trước mặt tất cả mọi người trong công ty, mạnh mẽ lên tiếng bảo vệ cô.
“Có chuyện gì đang xảy ra với tôi vậy?
Nếu hôm nay anh không nói rõ tại sao anh lại đánh tôi, tôi sẽ đi gặp Kim phu nhân để đòi lại công bằng.” Trưởng phòng Vương tức đến mức bốc hỏa hung hăng nói.
“Chức vụ của anh chỉ là trưởng phòng của công ty, nhưng mà anh lại ngay trước mặt gián đốc hành một cách vô lý, còn cố tình kiếm chuyện gây khó dễ, vậy anh còn cảm thấy mình quá đúng à?”
“Anh vốn chỉ là một cấp dưới không hơn không kém, gánh vác những công việc do nhà họ Kim giao phó, bây giờ anh lại bắt người nhà họ Kim mở miệng xin lỗi anh, lương tâm của anh không thấy bứt rứt sao?”
“Anh mở miệng nói rằng làm giám đốc mà mắc lỗi thì cũng phải chịu phạt như nhân viên, nhưng lại ở đây trưng ra bộ mặt hách dịch, không để ai vào trong mắt, chỉ bằng những điều đó, tôi vẫn không nên đánh anh sao?”
Cao Phong vẻ mặt lãnh đạm, nói lên ba câu chất vấn, khiến tên trưởng phòng họ Vương im bặt, che mặt mà không nói được một lời nào.
“Kể cả sau ngày hôm nay, Kim Tuyết Mai phải rời khỏi công ty đi nữa! Nhưng hiện tại vào thời điểm này, cô ấy vẫn là giám đốc của công ty họ Kim này, và là giám đốc của tất cả mọi người.
Cao Phong chống tay ra sau lưng, nhìn quanh căn phòng với dáng vẻ thờ ơ.
Tất cả mọi người trong lòng không khỏi sửng sốt, không ai dám nhìn về phía Cao Phong quá ba giây, đều cúi đầu công nhận những lời nói đó.
Lời nói của Cao Phong, quả thật không sai chút nào.
Thậm chí một lúc nữa cuộc họp cổ đông diễn ra xong xuôi, Kim Tuyết Mai có thể sẽ bị đuổi khỏi công ty.
Nhưng tại thời điểm này, Kim Tuyết Mai vẫn là giám đốc của công ty, vẫn có quyền của một giám đốc, điều mà không ai có thể phủ nhận.
Từ những người trên cao như trưởng bộ phận trong công ty, xuống đến những người bảo vệ, nếu lúc này Kim Tuyết Mai muốn sa thải bất cứ kẻ nào đều không phải việc quá khó khăn. Sau khi nhận ra điều này, không một người nào dám mở miệng nói nữa.
“Cao Phong, chúng ta đi thôi.” Kim Tuyết Mai cất tiếng gọi Cao Phong rồi đi vào thang máy.
Cao Phong nhẹ nhàng gật đầu, đi đến bên người trưởng phòng, chìa tay hướng về phía hắn ta.
Tên trưởng phòng họ Vương trông có vẻ vô cùng sợ hãi vì nghĩ rằng Cao Phong sẽ lại đánh hắn ta một lần nữa.
“Được rồi.” Cao Phong mỉm cười và tìm đến bảng tên trên người của trưởng phòng Vương.
“Người đứng đầu bộ phận mua hàng, Vương Đằng Phi, phải không?” Sau cuộc họp tôi sẽ đến tìm anh! Hãy tận hưởng khoảng thời gian này đi, đó chính là khoảng thời gian cuối cùng ở công ty của anh đấy. “
Sau khi Cao Phong nói điều này, anh quay đi và bước vào thang máy.
Những người trong hội trường lúc này, bao gồm cả Vương Đẳng Phi, tất cả đều cảm thấy có chút bối rối. Nghe những gì Cao Phong nói, đây là muốn sa thải Vương Đằng Phi sao? “Hmm! Sau ngày hôm nay, ngay cả Kim Tuyết Mai cũng sẽ bị đuổi khỏi công ty, cô ta còn ở đây muốn sa thải tôi cái gì? thật ngây thơ! “
“Chị Dung sẽ bảo vệ cho tôi.”Vương Đằng Phi sau khi phản ứng lại, phát ra tiếng kèm nụ cười đầy chế giễu Công ty của nhà họ Kim ngày hôm nay, tất cả nhân viên, đều không có tâm trí để đi làm.
Tất cả họ đều biết rằng công ty Kim gia ngày hôm nay, sẽ mở ra một cuộc họp cổ đông mới làm cho những người phía dưới không yên tĩnh nổi.
Chuyện gì sẽ xảy ra đây, tất cả đều nằm trong phòng hội nghị ở tầng trên cùng đó, trong tay những cổ đông! Rốt cuộc sau tất cả, công ty họ Kim này sắp thay đổi hoàn toàn rồi.
Nhưng mà, ai sẽ là người thay thế Kim Tuyết Mai đây, liệu có phải là Kim Hùng Sơn gia đình ông ta, điều này là không ai có thể chắc chắn được.
Tuy nhiên, lại có rất nhiều người, mang thành kiến không tốt với Kim Hùng Sơn.
Hôm qua quãng thời gian Kim Tuyết Mai không ở đây, Kim Hùng Sơn bọn họ, đã mất công chuẩn bị không ít thứ.
Rất nhiều nhân viên, ngay cả khi đang ngồi trước máy tính để làm việc, vẫn thỉnh thoảng ngước mắt nhìn lên trên, tâm hướng đến phía phòng hội nghị trên tầng cao nhất.
Tương lai của công ty nhà hộ Kim sẽ như thế nào? Cái kết của Kim Tuyết Mai sẽ ra sao? Hay chính tương lai của nhân viên bọn họ sẽ thay đổi như thế nào?
Sắp rồi, sẽ sớm trở nên rõ ràng thôi. Phía dưới tầng tất cả mọi người đang chờ đợi trong sự lo lắng, Bên trên tầng trong phòng hội nghị tầng, bầu không khí cũng vô cùng nghiêm trọng.
Khi Kim Tuyết Mai và Cao Phong đến, một người trước một người sau tiến vào trong phòng hội nghị.
Đám đông, đã chờ đợi trong phòng hội nghị, đều nhanh chóng nhìn về phía họ. Trong phòng hội nghị lúc này, có hơn hai mươi người.
Ngoài Lương Văn Lâm cùng các vị nguyên lão của công ty, còn có các cổ đông khác của công ty đang nắm giữ cổ phần.
Việc triệu tập đại hội đồng cổ đông là, tất nhiên, sự xuất hiện của tất cả các cổ đông.
Ngoài 12 vị cổ đông, Kim Hùng Sơn, Kim Hồng Vũ và Kim Ngọc Dung cũng đang có mặt tại đây.
Trong phòng họp có thiết kế các cửa sổ tinh xảo, gian phòng cũng vô cùng rộng rãi, các vị cổ đông đang ngồi bao quanh chiếc bàn lớn, yên lặng và lặng lẽ chờ đợi.
“Kim Tuyết Mai, cô thật sự quá phô trương rồi đấy, cô có biết bao nhiêu người phải chờ đợi cô không?”
Kim Tuyết Mai vừa bước vào phòng họp, Kim Ngọc Dung đột nhiên quay đầu, mở miệng quở trách Kim Tuyết Mai.
Những người khác đều không nói lời nào, nhưng tất cả họ đều nhìn về phía Kim Tuyết Mai.
Tại thời điểm này, ngay cả Lương Văn Lâm, người ủng hộ Kim Tuyết Mai, cũng không lên tiếng nói gì cả.
Cuộc họp cổ đông này thực sự rất quan trọng, Kim Tuyết Mai đã đến trễ vài phút, đó đúng là việc không nên. .
||||| Truyện đề cử:
Nuông Chiều Riêng Em |||||
“Kim Ngọc Dung, tại sao tôi lại đến muộn, chính bản thân cô cũng không biết sao?” Gương mặt không biểu cảm của Kim Tuyết Mai nhìn về phía Kim Ngọc Dung.
Cô bây giờ cũng nhìn rõ ràng rồi, tình cảm mà bản thân đã dành cho gia đình họ Kim, nhưng những người như Kim Ngọc Dung, thứ tình cảm này xem ra không phải là cái gì đó quá là quan trọng.
Vì Kim Ngọc Dung vốn không xem quan hệ chị em của họ ra gì, nên Kim Tuyết Mai cũng không cần thiết phải coi cô ta là chị họ của mình nữa, trực tiếp gọi thẳng tên của Kim Ngọc Dung.
“Tại sao tôi phải biết điều này? Đã đến muộn thì chính là đến muộn, còn cố tình muốn bào chữa cho bản thân à.” Kim Ngọc Dung bỗng thất thần, nhưng lúc sau lại cau mày trở lại.
“Nếu không, tôi sẽ gọi Vương Đằng Phi lên, rồi cùng anh ta đối chấp?” Kim Tuyết Mai nhẹ giọng nói.
Nghe Kim Tuyết Mai nói vậy, Kim Ngọc Dung bỗng ho một tiếng rồi sau đó im lặng.
Có một chút giật mình nhẹ, cô ta đã an bài sắp xếp những gì, chính cô ta là người biết rõ hơn bất cứ ai khác.
“Được rồi, không ồn ào nữa! Bây giờ cô đã ở đây, thì ngồi xuống đi! Mọi người ở đây đều vô cùng bận rộn.” Kim Hùng Sơn, mặc một bộ com lê chỉnh tề, ngồi trên ghế chủ tọa, điềm đạm nói.
Tại thời điểm này, ông, đột nhiên có cảm giác chính mình, một lần nữa trở thành chủ tịch của công ty nhà họ Kim.
Nhưng không ai mở miệng tranh luận bất cứ điều gì với ông ta, và kết quả cuộc họp ngày hôm nay, trong tâm trí của nhiều người đã có phán đoán nhất định rồi.
Trong lòng của Kim Hùng Sơn, không khỏi cười lạnh.
Nếu quyền lực vào tay Lâm Vạn Quân, thì lân này, sẽ rất khó để bảo vệ Kim Tuyết Mai.
Bởi vì dù quyên lực của ông ta mạnh đến đâu, cũng không thể thay đổi, quyết định của cuộc họp cổ đông công ty lúc này.
Lúc này, kể cả Kim Tuyết Mai có ba đầu hay sáu cánh tay đi nữa, cũng không thể tìm ra người có thể hỗ trợ cô rồi.
Với sự ủng hộ của chỉ năm người Lương Văn Lâm, liệu cô có giành chiến thắng nổi không đây?
Kim Tuyết Mai không nói một lời, trực tiếp ngồi xuống vị trí giám đốc của mình.
Cao Phong vô cùng thản nhiên, một chữ cũng không mở miệng nói, hướng về phía dưới cùng của bàn hội nghị là đi thẳng xuống.
“Mau đứng lại!” Lúc này, mấy người đám Kim Ngọc Dung, lúc này mới phát hiện ra sự xuất hiện của Cao Phong ở đó.
“Cao Phong, cậu sao mà… cậu đang làm gì ở đây thế? “Kim Hồng Vũ đột nhiên đứng phắt dậy, bỗng cảm thấy vô cùng tức giận, nhưng trước sự có mặt của tất cả mọi người ở đây, anh ta phải cố nén sự bực tức, cất tiếng hỏi.
Lúc này có rất nhiều vị cổ đông đang ở đó, dù anh ta vốn có kiêu ngạo đến cỡ nào đi chăng nữa, cũng không dám hành xử một cách quá lỗ mãng.
“Tôi kêu anh ấy đến, không được sao?” Kim Tuyết Mai nhìn sang Kim Hồng Vũ nói.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");