Chương 265: Ai dám kêu anh ấy cút đi?
"Ha ha ha, anh Lê quả là lương thiện! Em thấy được đấy!”
“Đúng thế đúng thế, cho Cao Phong ngồi trước cửa đi, nhân tiện còn trông cửa giúp chúng ta luôn, ha ha ha."
"Cao Phong à, thức ăn của khách sạn quốc tế New Island này không phải muốn là ăn được đâu nhé. Anh Lê cho anh cơ hội này, anh còn không mau cám ơn anh Lê đi!”
Đám người chung quanh Lê Trọng Việt vô cùng phối hợp với lời nói của anh ta, ra sức hạ nhục Cao Phong.
"Các cậu có ý gì hả? Các cậu làm thế thật quá đáng! Chẳng phải là ức hiếp người ta hay sao?" Lâm Đan Phượng không thể nhịn được nữa, trực tiếp đứng dậy nói.
Kêu Cao Phong ngồi trước cửa, thứ gì ăn không hết thì cho Cao Phong, chẳng phải coi Cao Phong là ăn mày hay sao?
Cao Phong cũng nhíu mày, hờ hững nhìn Lê Trọng Việt. Mặc dù Cao Phong khinh thường những việc như so đo với thằng hề, nhưng nếu thằng hề được nước lấn tới thì anh không thể không đập cho hắn ta rơi xuống.
“Ý anh là anh có thể quyết định chuyện tôi được phép vào trong phòng hay không, đúng không?" Sau khi im lặng thật lâu, cuối cùng Cao Phong cũng lên tiếng, đồng thời trong lòng suy nghĩ, không biết mua khách sạn New Island này thì sẽ mất bao nhiêu tiền nhỉ? Nếu anh trở thành chủ tịch của khách sạn New Island thì chắc là có thể tùy ý ra vào đúng không? Thậm chí... Đuổi Lê Trọng Việt ra ngoài cũng không phải là không thể.
“Đó là đương nhiên! Hiện giờ chị Ngọc Diệp và cậu Phan đều không có mặt, anh Lê là người có địa vị cao nhất đây, đương nhiên anh Lê có thể quyết định tất cả!" Tống Thủy Tiên khinh miệt nói.
“Đúng thế! Nếu anh quen biết cậu Phan thì bảo cậu Phan nói mấy câu đi, vậy thì anh thích ra vào lúc nào chẳng được, ha ha ha..."
"Cao Phong này, anh hãy biết thỏa mãn đi, cho anh ngồi ở cửa đã là nể mặt Tuyết Ngọc lắm rồi đấy, anh hiểu chưa?"
Mọi người lại líu ríu nói, ra sức phối hợp với kế hoạch của Lê Trọng Việt.
Lúc này, mọi người đều bỡn cợn nhìn Cao Phong và Kim Tuyết Ngọc, Lâm Đan Phượng, trong lòng tràn đầy khinh thường. Nhất là Lê Trọng Việt, anh ta muốn chống mắt lên xem thử Cao Phong có dám gọi mấy người của bang Lâm Hổ tới đây hay không.
“Ây dà đừng nói nữa, chẳng phải làm lãng phí thời gian hay sao?".
Lâm Thiên Hùng bỗng nhảy ra, hét lớn: “Chúng ta tổ chức buổi họp lớp chứ có phải là làm từ thiện đâu, việc gì phải nói nhảm nhiều thế?"
"Một là Cao Phong thành thật ngồi trước cửa, hai là cút khỏi chỗ này ngay bây giờ!”
Lâm Thiên Hùng lạnh lùng cười, nhưng lại nói một câu khiến Kim Tuyết Ngọc và Lâm Đan Phượng vừa tức vừa sợ.
Cho dù tới tận bây giờ, vẻ mặt Cao Phong vẫn hờ hững như trước, nhưng hai cô gái này lại không thể nhịn được nữa.
Còn đám Tống Thủy Tiên thì bỡn cợt nhìn Cao Phong và Kim Tuyết Ngọc, trong lòng tràn đầy sung sướng.
“Đúng thế, không thích ở đây thì cút ra ngoài, lãng phí thời gian của mọi người." Chúc Hàn cũng cười nói.
"Ai dám để anh ấy cút đi?"
Đúng lúc này, một giọng nói trong trẻo vang lên.
Giọng nói này không lớn, nhưng sự lạnh lẽo ẩn chứa trong giọng nói lại khiến cả đám thất kinh, đương nhiên ngoại trừ Cao Phong.
Mọi người quay sang nhìn về phía phát ra giọng nói thì thấy một cô gái cao gầy xinh đẹp mặc váy đen thắt eo cao, đeo đai lưng Gucci, chân mang giày sandal cao gót đang đi về phía họ với vẻ mặt lạnh lẽo.
Cô gái ấy có khuôn mặt như họa, mái tóc dài gợn sóng đong đưa theo từng bước chân, cho người ta khí chất lạnh lùng cao quý, đó chính là Đường Ngọc Diệp.
Vừa thấy Đường Ngọc Diệp, trong lòng Cao Phong thoáng kinh ngạc. Sao cô ấy lại xuất hiện ở đây?
“Chị Ngọc Diệp? Ây da chị Ngọc Diệp đến rồi!”
“Chị Ngọc Diệp, tụi em chờ chị vất vả quá, cuối cùng chị cũng đến rồi!”
"Đai lưng của chị Ngọc Diệp là hàng Gucci đúng không? Trị giá mấy chục triệu thì phải.."
Mọi người sửng sốt, sau đó lập tức ùa lên vây quanh Đường Ngọc Diệp. Ngay cả Kim Tuyết Ngọc và Lâm Đan Phượng cũng lễ phép chào hỏi cô ta.
Trong lòng Cao Phong chợt hiểu, xem ra Đường Ngọc Diệp cũng là bạn cùng lớp với Kim Tuyết Ngọc, hơn nữa có vẻ địa vị không thấp chút nào.
“Cộp cộp cộp...”
Đối mặt với thái độ nhiệt tình của mọi người, Đường Ngọc Diệp lại làm như không thấy, chỉ nhanh chóng đi về phía bên này, giày cao gót bước đi trên sàn nhà bóng loáng phát ra những tiếng vang giòn giã.
Lúc này, Đường Ngọc Diệp thật sự rất tức giận. Đối với cô, nói Cao Phong là ân nhân của cô cũng không quá lời. Cô còn nợ Cao Phong một ân tình rất lớn, vốn đang nghĩ phải trả lại ân tình như thế nào, không ngờ lại gặp anh ở đây.
Bây giờ thấy ân nhân Cao Phong của mình bị đối xử như thế, Đường Ngọc Diệp tức muốn nổ phổi.
Thấy Cao Phong nhìn mình, Đường Ngọc Diệp khẽ nháy mắt với anh, sau đó vẻ mặt lại lạnh lùng như trước.
“Ai muốn để anh ấy cút ra ngoài hả?” Đường Ngọc Diệp vừa nhìn quanh một lượt vừa lên tiếng chất vấn, nhưng không một ai dám đáp lời.
Dù sao Đường Ngọc Diệp cũng là thiên kim gia đình thượng lưu chân chính. Hai năm nay, nhà họ Đường ở Hà Nội phát triển rất mạnh mẽ, cha của Đường Ngọc Diệp chắc chắn có cơ hội xếp hạng thứ mười lăm trên bảng xếp hạng tỷ phú của thành phố Hà Nội này. Thế lực của dòng họ càng mạnh thì đương nhiên địa vị của Đường Ngọc Diệp ở thành phố Hà Nội cũng được tăng lên nhanh chóng.
Cả lớp mấy chục người, chỉ mình cậu Phan không cần phải bận tâm tới Đường Ngọc Diệp, người khác ai dám làm phật ý cô ta?
"Cái này.." Đối mặt với câu hỏi của Đường Ngọc Diệp, Lê Trọng Việt ngây ngẩn cả người. Những người khác cũng ngơ ngác, hoàn toàn không hiểu tình huống trước mắt là gì.
"Chị Ngọc Diệp, hôm nay là buổi họp lớp chúng ta, Cao Phong không phải là bạn cùng lớp với chúng ta, thế nên.." Lê Trọng Việt nháy mắt với Lâm Thiên Hùng, thế nên anh ta đành phải kiên trì ra mặt.
Đường Ngọc Diệp cười khẩy, vươn ngón tay trắng nõn chỉ về phía Chúc Hàn: “Anh ta chẳng phải cũng là người ngoài hay sao?"
“Khụ, chị Ngọc Diệp, em không phải..." Chúc Hàn vội cười ngượng ngùng đáp.
"Chị Ngọc Diệp, Chúc Hàn là bạn trai em, đồng thời cũng học chung trường với chúng ta, nhưng mà Cao Phong.." Tổng Thủy Tiên định giải thích.
"Cao Phong cũng là bạn..." Đường Ngọc Diệp định nói theo lời của Tống Thủy Tiên, nhưng nói được nửa câu bỗng chững lại. Đồng thời ánh mắt của đám người chung quanh cô đều mở to, vẻ mặt khó tin nhìn cô, thậm chí trái tim siết chặt.
“Khụ... Cao Phong cũng là bạn của tôi, tại sao anh ấy lại không thể tham dự?" Đường Ngọc Diệp khẽ ho một tiếng để che giấu sự xấu hổ của mình.
Mọi người thế mới thở phào nhẹ nhõm, vừa rồi Đường Ngọc Diệp suýt nữa thì nói Cao Phong cũng là bạn trai tôi, thế thì chắc chắn sẽ là tin tức nóng hổi!
Nhưng thở phào xong, mọi người lại ngây ra như phỗng. Cao Phong là bạn của Đường Ngọc Diệp? Anh ta quen với Đường Ngọc Diệp ư?
Cao Phong chỉ là một tên phế vật mà thôi, thế mà lại quen biết với cô tiểu thư gia đình thượng lưu như Đường Ngọc Diệp sao?
Không chỉ riêng đám Lê Trọng Việt không thể tin được, ngay cả Kim Tuyết Ngọc cũng kinh ngạc nhìn Cao Phong.
Điều này thực sự quá khó tin. Kẻ mà mọi người chướng mắt, thậm chí còn đòi đuổi ra ngoài lại có mối quan hệ thân thiết với Đường Ngọc Diệp?
"Chị Ngọc Diệp, Cao Phong Thật sự là bạn của chị hả?" Lê Trọng Việt không cam lòng, cắn răng hỏi lại.
"Sao? Cậu tưởng tôi cũng thích lừa gạt người khác như cậu chắc?" Đường Ngọc Diệp cười lạnh.