Chương 158: Lão đại của chúng tôi muốn gặp anh!
Đôi đèn xe siêu sáng đang chậm rãi tiến lại gần.
"Mẹ nó, trang bị đèn pha xenon, lợi hại thật, một đôi đèn này cũng không rẻ đâu." Lâm Thiên Hùng sửng sốt.
Sau đó mọi người chỉ thấy ở trong đêm đen, có một chiếc xe BMW màu lam lái tới.
Xe BMW đỗ ngay bên cạnh Kim Tuyết Ngọc, sau đó chậm rãi hạ cửa kính xe xuống.
Gương mặt của Cao Phong xuất hiện trước mắt mọi người.
Trong nháy mắt, mọi người đều câm miệng lại, biểu cảm trên mặt vô cùng đặc sắc.
Chiếc xe mà Cao Phong đang lái này, phải có giá trị trên một tỷ, có thể mua được hai chiếc xe Audi của Lê Trọng Việt rồi!
"Tôi đi trước đây, hẹn gặp lại mọi người...” Kim Tuyết Ngọc xoay người chào một tiếng, sau đó trực tiếp lên xe.
Nói thật lòng, lúc này trong lòng cô ta vô cùng vui sướng.
Cao Phong cũng khá tốt, ít nhất lần này, vẫn có thể tăng cho mình xíu mặt mũi.
Đám Từ Thanh Nga liếc mắt, trong đôi mắt đều xuất hiện hâm mộ, thậm chí còn muốn mở miệng, nhờ Cao Phong đưa mình về một đoạn.
Dù sao đã tối rồi, gọi xe thật sự không dễ dàng!
Nhưng Cao Phong lẳng lặng ngồi ở vị trí lái, một tay sờ tay lái, một tay lạnh nhạt lấy điếu thuốc lá ra, không có ý nhìn bọn họ một cái.
Nghĩ lại lúc trước bọn họ trào phúng Cao Phong đủ điều, không ai có ý định tiến lên.
Đợi Kim Tuyết Ngọc lên xe xong, Cao Phong mới hơi quay đầu, nhìn về phía đám người bên này.
Tinh thần của mọi người chấn động, vội vàng nhìn về phía Cao Phong.
"Cô không về nhà sao?” Cao Phong nhìn về phía đám Từ Thanh Nga.
“Hả? Tôi. Tôi có thể ngồi chứ?” Từ Thanh Nga sửng sốt, có chút khó mà tin nhìn Cao Phong, trái lại tim đập nhanh hơn.
Lúc này cô ta đang suy nghĩ miên man, vì sao Cao Phong lại muốn mời mình, chẳng lẽ Cao Phong cũng không thể chống lại được sự xinh đẹp của mình?
Nhất định là như vậy!
Nhưng mà lúc này Kim Tuyết Ngọc đang ngồi trên xe đấy, Cao Phong không sợ Kim Tuyết Ngọc trở về nói với chị gái cô ta sao?
Nhưng Từ Thanh Nga nghĩ lại, đàn ông có thực lực, ba vợ bốn nàng hầu có là gì.
Từ Thanh Nga vừa nghĩ, vừa nâng bước đắm đuối đưa tình nhìn Cao Phong, muốn đi về phía chiếc xe.
"Thật có lỗi, tôi nói cô ấy” Cao Phong hơi sửng sốt, sau đó giải thích một câu, vươn tay chỉ về phía Lâm Đan Phượng.
Từ Thanh Nga lập tức dừng bước, gương mặt đỏ bừng.
Mà Lâm Đan Phượng cũng hơi ngây ngẩn cả người, ngây ngốc nhìn Cao Phong, trong đôi mắt tràn ngập dấu hỏi.
"Cô không đi sao?” Cao Phong lại hỏi.
Trong đám bạn học của Kim Tuyết Ngọc, chỉ có Lâm Đan Phượng khiến Cao Phong cảm thấy thuận mắt, những người khác thì quá tệ rồi.
Ít nhất lúc Kim Tuyết Ngọc bị bắt nạt, chỉ có mình Lâm Đan Phượng dám đứng ra, đám Từ Thanh Nga đều ước gì có thể cách xa Kim Tuyết Ngọc càng xa càng tốt.
“À, tôi đi, tôi đi!" Cuối cùng Lâm Đan Phượng cũng kịp phản ứng, sau đó vội vàng lên xe.
Cao Phong, anh nói cho tôi biết, chuyện hôm nay là sao đây?” Kim Tuyết Ngọc hỏi.
"Về nhà rồi nói."
Cao Phong trực tiếp khởi động xe, giẫm chân ga muốn rời đi.
Đúng lúc này, phía trước xuất hiện rất nhiều đèn xe ô tô.
"Ong ong ong!”
Tiếng động cơ ô tô không ngừng vang lên, không dưới mười tia sáng, chiếu thẳng về phía bên này.
Cao Phong hơi dừng động tác lại, trong lòng có chút khẩn trương.
Thật sự là vì mấy ngày hôm trước mới trải qua chuyện Kim Tuyết Mai bị bắt cóc, hiện giờ anh đều nghi thần nghi quỷ rồi.
Không dưới mười chiếc xe lái với tốc độ rất nhanh tới đây, trực tiếp đỗ ở cửa quán bar Long Phi, bao vây lấy xe của Cao Phong.
Đám Lâm Thiên Hùng đều hơi nghi ngờ, là ai thế? Sao vừa tới đã bao vây xe của Cao Phong lại?
"Rầm! Rầm!"
Cửa xe mở ra, vô số thanh niên xuống xe, cùng đứng ở trước đầu xe, xếp thành hàng dài.
Ba bốn mươi thanh niên đấy, đều mặc đồ đen cả, muốn bao nhiêu uy mãnh có bấy nhiêu uy mãnh.
Trong lòng Lê Trọng Việt và Lâm Thiên Hùng đều chấn động, không tự chủ được lùi về phía sau hai bước.
Đám Từ Thanh Nga thì càng khẩn trương hơn, cũng vội vàng lùi về sau vài bước
Đây chẳng lẽ, chẳng lẽ là người đám thanh niên tóc vàng gọi tới?
Nhưng không phải Cao Phong quen anh Vũ của bang Lâm Hổ bọn họ đấy sao, sao còn có người tới đây?
Hay là nói anh Vũ chỉ là gặp dịp thì chơi, thực tế là vẫn muốn nhằm vào Cao Phong?
Trong lòng mọi người tràn ngập nghi ngờ, cả đám không dám nói lời nào.
Trong một chiếc xe ở cuối cùng, Trương Vũ ngồi trong xe, ánh mắt nhìn chằm chằm phía trước.
"Anh Vũ, không phải là anh Phong có nói, không cho anh tới đây sao? Vì sao chúng ta vẫn còn tới?"
Lái xe ở phía trước cảm thấy không hiểu hỏi.
“Hừ! Lời nói của anh Phong tất nhiên là tôi không dám không nghe, nhưng không thể vì một cuộc điện thoại, tôi lập tức tin tưởng anh ta là anh Phong đúng không?"
“Đợi lát nữa anh Phong xuất hiện, nếu thực sự là anh Phong, tôi sẽ đi xuống hành lễ, nếu không phải, vậy thì trực tiếp đánh cho tàn phế!”
"Mẹ kiếp! Người dám giả mạo anh Phong, tôi sẽ khiến người đó chết rất khó coi” Trương Vũ hung dữ nói.
Lúc này lái xe mới hiểu được, hóa ra lúc trước Trương Vũ không thể chắc chắn một trăm phần trăm thân phận của Cao Phong, dù sao chỉ là gọi điện mà thôi.
Rốt cuộc có phải là Cao Phong hay không, phải đích thân tới đây nhìn mới được.
"Cao Phong, bọn họ là ai thế, anh quen bọn họ không?” Lúc này Kim Tuyết Ngọc cũng hơi khẩn trương rồi.
"Không quen." Cao Phong khẽ lắc đầu nói thẳng.
"Hả? Anh không biết, vậy có phải là người do người thanh niên tóc vàng kia gọi tới hay không, xong rồi xong rồi!” Trong lòng Kim Tuyết Ngọc cũng rất khẩn trương.
"Không sao, anh không biết bọn họ, nhưng không có nghĩa là bọn họ không biết anh” Cao Phong không hoảng sợ chút nào, lạnh nhạt nhìn phía trước.
".. Thật sự không biết anh lấy đâu ra tự tin” Kim Tuyết Ngọc bất đắc dĩ nói.
"Anh Cao là ai?” Một thanh niên dẫn đầu hỏi đám Lê Trọng Việt.
"À.."
Thấy nhiều người cùng nhìn về phía mình như vậy, đám Lê Trọng Việt lại càng lùi về sau vài bước, trên gương mặt tràn ngập sợ hãi.
"Xong rồi xong rồi! Đây chẳng phải là tới tìm Cao Phong trả thù sao, chúng ta nên nhanh phủi sạch quan hệ đi!” Một cô gái ở phía sau Từ Thanh Nga nói.
"Không sai! Những người này đến tìm Cao Phong, nhưng trăm ngàn lần đừng tìm chúng ta nữa!”
"Anh Lê, Lâm Thiên Hùng, hai người nhanh nói chuyện đi, nói với bọn họ Cao Phong ở trong xe.”
Mấy người không ngừng thúc giục Lê Trọng Việt, bọn họ thật sự không muốn cùng gánh chịu với Cao Phong.
"Ô, các anh tìm Cao Phong đúng không, anh ta ở ngay đây, ngay trong chiếc xe BMW ấy.” Lê Trọng Việt không do dự, vươn tay chỉ chiếc xe BMW của Cao Phong.
Nghe lời Lê Trọng Việt nói, một đám thanh niên quay đầu lại, nhìn về phía xe BMW.
"Mong anh Cao xuống xe gặp mặt” Người thanh niên ở phía trước vẫn cung kính nói như cũ.
Lúc này Cao Phong chậm rãi hạ cửa kính xe xuống nói: “Người của Trương Vũ sao?”
Cao Phong không có ý xuống xe, đừng nói là Trương Vũ, cho dù là anh Lâm của bang Lâm Hổ tới đây, cũng chỉ có anh ta xuống xe nghênh đón Cao Phong.
Muốn bảo Cao Phong xuống xe gặp mặt, bọn họ còn chưa có tư cách đó.
“Dạ! Lão đại của chúng tôi muốn gặp anh” Người thanh niên im lặng một lát rồi trả lời.