Quyến Rũ Thiên Tử

Chương 54: Tình thế bất đắc dĩ




Tả Bích Liên sợ hết hồn, vội vàng thu hồi tầm mắt, rời khỏi cung điện.

Nàng không yên lòng , người khác chỉ cho là Tả Bích Liên không chịu nổi chuyện tuyển phi mà đả kích, nàng cũng không nghĩ nhiều.

Chỉ có Tả Bích Liên , trong đầu đều là hình ảnh Hiên Viên Thần cùng Liên Mị tình chàng ý thiếp , trong lòng bực bội đến chết người.

Tiến cung , cha mẹ có phải sớm biết rằng, Hoàng Thượng cùng thái hậu quan hệ có chút mờ ám ?

Ngay cả như vậy, vì vinh hoa phú quý, rốt cuộc vẫn là đem nàng đưa vào cung .Tả Bích Liên càng nghĩ càng là tức giận, ngày hôm sau vội vã trở lại Tả gia, vẻ mặt bực tức không thôi .

Tả phu nhân tưởng nàng mất hứng, trấn an nàng nói: "Đừng nản chí, Hoàng Thượng còn không có lên tiếng, làm sao biết không có cơ hội?"

"Khẳng định không có cơ hội!" Tả Bích Liên hét lên một tiếng.Tả phu nhân mất hứng, nghiêm mặt nói: "Đây là thế nào? Tức giận liền hét la toán lên à , ở đâu còn quy tắc khuê các tiểu thư?"

"Hoàng Thượng vốn cũng không yêu thích nữ nhân khác , còn chọn tú làm gì !" Tả Bích Liên nói mà nước mắt lưng tròng, la ầm lên: "Mẫu thân có phải đã sớm biết, Hoàng Thượng cùng thái hậu nương nương quan hệ không tầm thường..."

"nói bậy bạ gì đó?" Sắc mặt Tả phu nhân tái đi, quát lớn nàng: "thật sự là ta sủng ái ngươi, khiến ngươi không có quy củ. Đêm nay không cần phải ăn cơm, đi chép phạt . Khi nào thì chép xong, khi nào thì mới có thể ra viện!"

Tả Bích Liên không vui, cau mày lại sau đó phản bác: "Mẫu thân, có phải bị ta nói trúng? Mẩu thân biết rất rõ ràng Hoàng Thượng không thích nữ nhân khác , chỉ cần đưa ta tiến cung, không phải ta sẽ làm quả phụ sao?"

"Ngươi lại nói bậy, là muốn dùng gia pháp đánh ngươi sao?" Sắc mặt của Tả phu nhân đã lạnh băng, Tả Bích Liên lúc này mới sợ, không dám nói nữa.

"Mẫu thân, hôm nay Hoàng Thượng nhắc tới tiểu thúc, sắc mặt liền lạnh xuống, chỉ sợ nữ nhi thật không có cơ hội....."

Tả phu nhân híp híp mắt, lắc đầu nói: " tiểu thúc mất tích, Hoàng Thượng tất nhiên là mất hứng . Thôi, con trở về viện tử đi, cho dù không trúng tuyển, Tả gia cũng có thể cho con gả đi thuận lợi vui vẻ ."

Tả Bích Liên đáp một tiếng, liền trở về viện tử, chỉ là trong lòng còn chút tức , miễn cưỡng chép xong gia quy, sắc trời cũng tối, nàng len lén mang theo nha hoàn đi tìm Tả phu nhân.

Má má vẻ mặt khó xử, Tả Bích Liên đi nhanh lên đến cạnh cửa, liền muốn gõ cửa, nghe âm thanh của lão gia từ bên trong truyền đến: "Ta nghe ngóng, có người trông thấy Ngọc Diễn cùng một cô nương họ Trương ở cùng một chỗ. Nếu là không có nghe sai, nàng kia tên gọi Trương Thư Nhạn."

Tả phu nhân kinh hô một tiếng, người nào cũng biết Trương Thư Nhạn từng là vương phi, hôm nay cùng Tả Ngọc Diễn cùng một chỗ, đó không phải là bỏ trốn hay sao ?

Nếu bị hoàng đế biết, Tả gia còn có thể mạng sống sao?

"không thể nào, tiểu thúc sao làm chuyện như vậy, có thể là nhìn lầm rồi?"

"Làm sao có thể nhìn lầm!" Tả lão gia hổn hển, không thể tưởng được đệ đệ của mình làm đại nghịch bất đạo, quả thực lần này Tả gia không biết có thể bảo toàn mạng sống hay không . "Bịch" một tiếng, hộp gấm trên tay Tả Bích Liên quăng xuống đất.

"Ai ở bên ngoài!" Tả lão gia quát một tiếng, xem thấy Tả Bích Liên, không khỏi thở dài.

Tả phu nhân trông thấy Tả Bích Liên, cũng kinh hãi, quét về phía nha hoàn, cau chặt lông mày: "Tất cả lui ra đi ."

Tả Bích Liên bị kéo vào trong, Tả phu nhân bắt lấy cổ tay nàng: "Liên nhi, vừa rồi nghe thấy gì hãy quên hêt đi, đừng nói ra , biết chưa ."

Tả Bích Liên ngây ngô gật đầu, nói ra chỉ có con đường chết !

Sắc mặt nàng trắng bệch, đôi môi run rẩy hỏi: "Cha, mẹ , tiểu thúc như vậy... Có thể bị Hoàng Thượng biết rõ,nếu cơn nóng giận muốn đổ lên đầu của chúng ta…?"

"Đừng sợ, " Tả lão gia chỉ có thể khẩn cầu Hiên Viên Thần không biết chuyện này..................

Liên Mị đang liếc nhìn danh sách, đau đầu nhức óc nói : "Hoàng Thượng, đã mấy ngày, còn không có quyết định sao?"

Hiên Viên Thần đang ngồi ở bên cạnh Liên Mị, nhìn danh sách tú nữ, nhẹ nhàng nói: " chẳng có gì đặc sắc, không biết Nội Vụ phủ chọn tú nữ đem vào đây là dựa vào tiêu chuẩn gì ?"

"Đây đều trải qua một vòng sàng lọc, là tú nữ tốt nhất." Liên Mị thấy hắn không đếm xỉa tới liếc nhìn danh sách, cuối cùng dừng ở một tờ, trên mặt có một tên quen thuộc - - Tả Bích Liên.

Nàng có chút kinh ngạc, đây không phải là con gái một của Tả gia sao?

" Thế nào, Hoàng Thượng đối với vị Tả cô nương cảm thấy hứng thú? Nếu ưa thích, Hoàng Thượng đem nàng lấy tiến vào hậu cung đi ." Liên Mị nhàn nhạt nói, hậu cung nhiều người, kỳ thật cũng không có gì.

"Xác thực là cô nương thú vị, nếu đã mẫu hậu muốn trẫm chọn, ngự sử cũng thúc giục trẫm chọn,thì chọn người này đi ." Hiên Viên Thần gật tên của Tả Bích Liên, nhàn nhạt nở nụ cười.

"Hoàng Thượng chỉ chọn một người ?" Liên Mị nhíu mày, một người thật là quá ít . "càng ít người càng bớt ồn ào , ta cũng không muốn có nhiều nữ nhân làm phiền mẫu hậu?" Hiên Viên Thần cười cười, cũng không để ở trong lòng.

Theo Liên Mị, hắn không muốn nàng cùng ngự sử làm phiền ,nên liền chọn đại một người .Hiên Viên Thần chỉ sợ nàng muốn trở mặt, nhanh miệng phân phó xuống : "Cũng tốt, phái người đi thông báo Tả gia, cho Tả cô nương tiến cung."

Dứt lời, Liên Mị không thể không hỏi: "Hoàng Thượng dự định đem Tả cô nương sắc phong làm cái gì?"

Hiên Viên Thần suy nghĩ một chút, nheo lại mắt nói: "Nếu đã thiếu quý nhân, để cho nàng làm quý nhân cũng tốt."

Liên Mị đáp ứng, trực tiếp cho người đưa tới Tả phủ.

không biết Tả gia trông thấy, có thể hay không vui mừng đến ngất đi?

Dù sao lúc ấy Tả Bích Liên là vẻ mặt thất vọng rời đi , không ngờ mình lại được chọn ,mà chỉ chọn mình nàng ta . Tả lão gia nghe thấy truyền thánh chỉ, quỳ xuống nghe chỉ.

Vui mừng không biết,cười hớn hở .

Tả Bích Liên không phải nói xác định sẽ không được sao ? thế nào thánh chỉ đã truyền xuống, phong làm quý nhân?

"Đây là đại hỉ sự, xin chúc mừng Tả đại nhân." Thái giám cười híp mắt nói, Tả lão gia vội vàng đút một cái phong bì dày cộm .

Thái giám ước lượng một chút, rất nhanh cất trong tay áo.

Tả lão gia thấp giọng hỏi: "Ngoại trừ tiểu nữ, còn có tiểu thư nhà nào trúng tuyển nữa không ? "Tả gia có phúc, tú nữ tiến cung chỉ có Tả tiểu thư ." Thái giám nói xong, trông thấy trái sắc mặt lão gia trắng bệch, không khỏi buồn cười: "Đây là chuyện tốt, Tả gia độc chiếm, sao Tả đại nhân lại không cao hứng?"

Tả lão gia vội vàng chồng chất bật cười đến, liên tục nói: "Ở đâu không vui , chỉ là vui mừng quá , nhất thời không có phục hồi tinh thần lại."

Hai người hàn huyên vài câu, Tả lão gia tiễn thái giám ra ngoài , nụ cười trên mặtliền biến mất .

Mới vừa trở về phòng, Tả phu nhân liền khóc lóc gào thét: "Lão gia, chuyện gì đã xảy ra, Liên nhi đột nhiên liền tiến cung."

Nàng thút tha thút thít, nhỏ giọng suy đoán nói: "Lão gia, không phải là tiểu thúc chuyện, làm liên lụy tới Liên nhi, Hoàng Thượng giận chó đánh mèo..."

"nói hưu nói vượn cái gì, không muốn sống nữa sao ?" Tả lão gia khẽ quát một tiếng,: "Liên nhi không hiểu chuyện, phu nhân cũng không hiểu chuyện à ?"

Tai vách mạch rừng, chẳng lẽ nàng không hiểu?

Tả phu nhân hoảng sợ trừng to mắt, gật đầu liên tục.

Tả lão gia lúc này mới buông tay ra: "Mau chuẩn bị một chút,mang Liên nhi tiến cung đi."

"Lão gia, thật muốn cho con tiến cung?" Tả phu nhân nhịn không được lại đỏ mắt, nước mắt lại muốn rơi xuống .

"Cha, ta không vào cung!" Tả Bích Liên chạy vào, trên khuôn mặt nhỏ nhắn sợ hãi.

"Kháng chỉ kia là một chữ chết, ngươi nghĩ chín dòng họ của Tả gia đều cùng ngươi chết sao?" Tả lão gia sắc mặt lạnh như băng, nhìn Tả Bích Liên là mặt tràn đầy thất vọng.

Bất quá Tả Ngọc Diễn làm chuyện xấu , Hiên Viên Thần không có trực tiếp giáng tội đến Tả gia,đã rất may rồi . Nếu nữ nhi, có thể làm hoàng thượng bớt giận , cũng không có gì là không tốt.

Tả Bích Liên nhịn không được khóc lên, nàng không nghĩ tới Tả lão gia lại nhẫn tâm, muốn đem mình vào cung cho hoàng đế hành hạ nguôi giận: "Có phải ta tiến vào cung , Tả gia sẽ không có việc gì?"

Tả phu nhân ôm nàng, khóc nói: "Con gái của ta a, mệnh sao lại khổ như vậy!"

"Khóc cái gì!" Tả lão gia trừng hai người, Tả gia có cả trăm nhân mạng ,nếu có thể cứu được tất cả nọi người ,việc buôn bán này ,thật sự là có lời rồi . Tả Bích Liên dường như khóc một đêm, cũng không thể khiến Tả lão gia thay đổi chủ ý, quyết tâm muốn nàng tiến cung.

Nàng chỉ có thể lau khô nước mắt, ngày hôm sau cùng Tả phu nhân hai mắt sưng đỏ rời Tả gia.

Người khác tiến cung đều là vui sướng, duy chỉ có Tả Bích Liên chỉ mang bộ dáng chịu chết như vậy .

Thái giám nhìn, nhắc nhở nàng nói: "Tả Quý tiểu thư , đợi tí nữa thấy thái hậu nương nương,người cũng không thể bày sắc mặt như vậy ."

Nếu không phải là Tả lão gia đút hầu bao , thái giám cũng không thèm mở miệng đâu.

Tả Bích Liên cúi đầu xuống, bước vào Vĩnh Thọ điện, quỳ gối trước mặt Liên Mị, đáy mắt nàng tràn đầy ủy khuất cùng bất mãn.

Nếu không phải nữ nhân này, Hiên Viên Thần có lẽ còn có thể có thể thích nàng, mình có thể bảo đảm cho Tả gia, cũng không cần sợ hãi hoàng thượng giận chó đánh mèo . Dựa vào cái gì tiểu thúc làm chuyện sai lầm, nhưng kêu nàng đến gánh chịu?

Liên Mị nhìn xem Tả Bích Liên đang quỳ trước mặt , cũng không có làm khó nàng, rất nhanh kêu nàng đứng dậy.

Nàng nhìn kỹ Tả Bích Liên, quả thật có tướng mạo, Tả gia thật sự bất kể là Tả Bích Liên, hay là Tả Ngọc Diễn đều có diện mạo khá suất sắc .

Hàn huyên vài câu, Hiên Viên Thần liền tới .

Hiên Viên Thần, nhìn xem tuấn mỹ vô song, khiến Tả Bích Liên thấy ngây người, hai gò má nóng hổi, hận không thể đến bên chàng . Đáng tiếc từ đầu đến cuối, Hiên Viên Thần ngay cả một cái ánh mắt cũng không cho nàng.

hắn chỉ nhìn vào Liên Mị, làm cho Tả Bích Liên trong lòng khổ sở và ganh tị .


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.