Quyến Rũ Ông Chú Tuổi Băm

Q.122169 - Chương 9: Chương 10: 10: Không Thể Nhịn Nổi 2




Thẩm Lương Hạ sử dụng phanh tay khi còn một đoạn nữa mới tiến vào khúc cua khiến xe trượt dài một đoạn, chuyển hướng lao thẳng vào lề đường, một cú drift đẹp mắt đã thành công bỏ xa đối thủ.

Lương Hạ luôn dùng cách này để đối phó với những đối thủ trước đây.

Qua mấy hiệp lại có thêm một đám người bị bỏ lại thật xa phía sau.

Cô nhanh chóng đuổi kịp gã ăn chơi trác táng.

Xe của cậu ấm nhà giàu và Cố Triều Tịch cũng đang ở trước mắt.

Hai người vẫn đang trong trạng thái giằng co.

Lương Ha tập trung tinh thần, dùng toàn lực đối phó với gã ăn chơi trác táng.

Gã ăn chơi trác táng đã đấu với Cổ Triều Tịch rất nhiều lần nên rất quen thuộc với con đường núi quanh co này.

Cũng như quá quen với mấy bài của Lương Hạ.

Gã nhiều lần vây hãm chặn đường không cho cô cơ hội kéo dài khoảng cách.

Lương Hạ không chút hoang mang mà chờ thời cơ để vứt bỏ con sâu bám người này.

Bên kia cậu ấm nhà giàu và Cố Triều Tịch khó phân thắng bại, Lương Hạ nắm chặt tay lái, chớp lấy cơ hội để bánh sau xe ép vào vành đai gợn sóng bên đường.

Còn bánh trước xe thì nương theo dải sống chuyển hướng quá độ, nhờ vào đó lại lần nữa trượt đi thật xa.

Một cú slip đầy kỹ thuật đỉnh cao.

Hoàn mỹ bỏ lại gã ăn chơi trác táng ở phía sau.

Rất nhanh sau đó dã đuổi kịp cậu ấm nhà giàu và Cố Triều Tịch.

Ba chiếc xe cách nhau không xa.

Hiển nhiên là cậu ấm nhà giàu chỉ coi cô như một bình hoa trang trí, dù trước đó đã nhìn thấy cí drift của cô ở điểm xuất phát, nhưng cũng chỉ cho rằng là mấy cô gái lái xe hơi nghệ hơn chút thôi.

Vì quá khinh địch nên đã tự đầy mình rơi vào hoàn cảnh tứ cố vô thân.

Trường hợp này mà thua thì không đẹp mặt rồi.

Rõ ràng đối phương đã nôn nóng, Lương Hạ cẩn thận ứng đối.

Không ngờ xe của đối phương đang đi song songvới xe của Cố Triều Tịch lại đột ngột tăng tốc độ, làm chiếc xe của Cố Triều Tịch bị văng về phía vách núi.

May mà kỹ thuật của Cố Triều Tịch vững vàng, kịp thời phanh gấp lại.

Dù vậy nhưng chiếc xe vẫn theo quán tính đập vào vách núi, nắp ca pô bật ra bốc khói trắng.

Xe của Lương Hạ đi chậm lại xem tình hình của anh chàng.

Chàng trai chồm nửa người ra khỏi xe, vẫy vẫy tay với cô tỏ vẻ an toàn, nhưng hình như trên trán có vệt máu lờ mờ.

Lương Hạ thoáng yên tâm, những cơn giận lại bốc lên.

Thâm độc như vậy, nếu hôm nay lái xe không phải là Cố Triều Tịch thì chưa biết chừng sẽ xảy ra chuyện.

Cố Triều Tịch là bạn thân nhất của cô lại bị ức hϊếp đến vậy, sao cô có thể nhịn nổi.

Xe tăng tốc độ, một lần nữa nhanh chóng thu ngắn khoảng cách với đối phương.

Mọi chuyện cùng lắm chỉ diễn ra trong một cái chớp mắt, lúc kịp nhận ra thì xe của anh ta đã đâm vào vách núi theo quán tính, có muốn phanh lại thì cũng đã muộn.

Sau khi giải quyết xong Cố Triều Tịch, cậu ấm nhà giàu tỏ ra ung dung hơn rất nhiều.

Chỉ cần chờ để chào hỏi cục cưng nhỏ xong là sẽ lái thẳng về đích.

Nào ngờ lại nhìn thấy một cảnh tượng cục kỳ nguy hiểm qua gương chiếu hậu.

Chiếc xe được cải tạo chuyên nghiệp lại một lần nữa rồ ga trượt dài, thế mà lại giống hệt với kế sách trước đó của anh ta, đồng thời bức anh ta lao thẳng về hướng vách núi.

Anh ta chỉ có thể trơ mắt nhìn xe đâm thẳng, ngay sau đó trướč mắt tối sầm, không còn biết trời trăng gì nữa.

Khoảnh khắc cuối cùng còn lưu lại trong trí nhớ đó là chiếc xe của cô gái ngày một đi xa.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.