Vừa vào tới phòng, Phong vội ôm chầm lấy em dâu, siết chặt nàng trong vòng tay làm nàng la oai oái, anh thủ thỉ: "Mấy hôm nay anh chịu hết nổi, nhớ em quá, tưởng em không đến làm anh lo quá muốn rụng tim luôn."
Nàng cười trả lời: "Hi, anh nói thật hả? Xin lỗi nghen, chỉ là em muốn cho anh bất ngờ thôi hà. Mà anh thấy em mặc như này có đẹp không?"
Phong cười nói: "Đẹp và cực sexy luôn ấy, trông em trẻ lại đó."
Ngọc Huyền mỉm cười: "Anh không nhớ là anh nói em muốn có thời gian ở bên em như hai vợ chồng mới cưới hưởng tuần trăng mật à? Nên em phải ăn mặc vậy chứ sao?
Nói rồi em dâu cười khanh khách và nói tiếp: "Với lại em phải thay đổi bản thân chút, cho khác ngày thường, lỡ có ai quen nhìn còn không nhận ra, cẩn thận vẫn hơn anh à."
Phong cười cười: "Ừm, nhìn em giờ không còn ra dáng cấp trên rồi. Em vào tắm đi."
Nàng chu môi nhí nhảnh: "Dạ, em biết rồi anh, thôi em vào tắm đây."
Ôi, anh nghe sao mà kích thích thế.
Ngọc Huyền bắt đầu cởi đồ, ngay tại phòng ngủ, trước mặt Chấn Phong, gỡ từng mảnh vải xuống, sau khi trần trụi như nhộng mới ngúng nguẩy đi vào phòng tắm, nhưng không khép hai cánh cửa gỗ lại (phòng tắm ở đây có hai cánh cửa gỗ rất to).
Vừa nghe tiếng nước chảy bên trong thì Phong cũng chợt tỉnh, vội cởi quần áo, nhào vào trong liền. Em dâu thấy anh vào thì nói: "Làm em đợi nãy giờ, tưởng anh không vào chứ."
Ôi làm sao mà Phong chịu đựng nổi khi nghe tiếng Huyền gọi “anh” ngọt ngào cơ chứ, cảm giác nó kích thích khắp các dây thần kinh, anh ôm nàng vào lòng, tìm môi nàng hôn như điên dại, Huyền cũng nhanh chóng đáp lại. Đặt vòi sen lên giá, làn nước nóng ấm vẫn tuôn như mưa, bên dưới hai thân thể lõa lồ môi hòa môi, không muốn rời xa, bốn cánh tay thì liên tục thám hiểm, kỳ cọ khắp thân thể nhau chẳng cần tới xà phòng gì cả.
Miệng của Phong vẫn hôn em dâu, anh gác chân nàng lên cái bệ cao cao đựng xà phòng, đẩy ngay côn thịt vào cái động chứa đầy thịt non hồng mềm mại ở giữa hai chân nàng vẫn chờ anh bãy giờ, thật là dễ dàng vì nó đã ẩm ướt quá từ nãy giờ, chắc Ngọc Huyền cũng chờ đợi lâu quá rồi.
Mặc cho làn nước liên tục xả xuống, môi cả hai người vẫn không thể rời nhau, bên dưới Phong nắc liên tục vào trong em dâu. Được một lúc, nàng mỏi quá chịu hết nổi, anh bế nàng lên, côn thịt vẫn ngâm trong âm đạo của nàng. Bế Huyền đặt lên thành bồn tắm, tay nàng chống ra phía sau, anh được thế, chuyển động hông tới lui liên tục, tay lúc này rảnh rỗi, đã có thể xoa âm hạch đã săn lên rất nhiều.
Lúc này không thể hôn được nữa vì Huyền ngả hẳn ra phía sau, mắt anh nhìn nàng không rời, nàng cũng nhìn mình trừng trừng, phía trên thì vòi sen vẫn liên tục phun không ngừng, anh nắc liên tục nhanh dần được hơn chục cái nữa, vừa nắc vừa hỏi: "Em sướng không? Nhanh nữa nhé em?"
Nàng thì cứ liên tục trả lời: "Em sướng… Làm nhanh nữa đi anh, càng nhanh càng tốt!"
Nghe mấy câu đó từ miệng em dâu nên Phong kích thích không thể chịu nổi liền rút côn thịt ra, nàng vẫn ngả người ra phía sau chưa kịp ngậm côn thịt của anh chồng. Phong vuốt côn thịt thêm mấy nhịp nữa, bắn đầy lên ngực, mặt, môi em dâu, một vài giọt còn lên cả mắt nàng, nhưng mỗi đợt tinh trùng bắn đều được ngay lập tức rửa sạch bằng vòi sen vẫn đang liên tục đổ xuống.
Khi đợt tinh trùng cuối cùng cũng xuất ra hết, Huyền đứng ngay dậy, tắt vòi sen, lấy khăn lông lau cho Phong và nói: "Mình lau người nhanh đi anh, anh mới ra mà gặp nước là trúng gió đó, em không muốn mấy ngày này anh bị bệnh đâu."
Anh và nàng lau người, dìu nhau ra giường nằm vật lên giường, trần trụi ôm nhau nói chuyện với nhau một chút rồi chìm vào giấc ngủ đến tận mười bốn giờ chiều. Với Phong phải nói đó là lần ngủ ngon nhất trong đời anh từ trước tới giờ.
Thế là những ngày "trăng mật" của anh chồng và em dâu bắt đầu.
Chiều ngủ dậy, anh giục Huyền thay đồ, cả hai ra Louisiana tắm nắng, bơi biển và nghỉ ngơi, chiều về lại lên hồ bơi trên sân thượng tắm, sau đó xuống thay đồ dắt Huyền đi ăn quán ưa thích của anh ở Nha Trang là bò nướng Lạc Cảnh. Tối đến anh chở nàng dạo thành phố biển Ngọc Bích như hai vợ chồng son thứ thiệt, em dâu ngồi sau xe ôm Phong cứng ngắc, miệng hát líu lo.
Rồi lại về để xe ở khách sạn, đi bộ ra biển chơi, ra chợ đêm chơi, rồi lại vào một quán club uống bia.
Có lẽ chưa bao giờ Chấn Phong hạnh phúc đến như vậy và có lẽ cũng chưa bao giờ anh thấy Ngọc Huyền cười nhiều đến như vậy.
Cả hai về tới khách sạn là cũng hơn hai mươi ba giờ đêm, về phòng ngồi nghỉ vừa được một chút, Huyền thay bộ váy ngủ sexy hai dây ren hở lưng mỏng và mang đôi dép xăng đan gọi Phong: "Mình lên sân thượng ngắm thành phố nhe, em vẫn còn muốn chơi tiếp."
Sân thượng có một cái hồ bơi và một cái bar, lúc hai người đi lên thì quầy bar cũng sắp đóng cửa, anh nói với nhân viên quầy bar: "Bán cho anh hai lon bia, anh chị lên ngắm thành phố về đêm một chút rồi anh chị xuống phòng, em cứ đóng quầy đi."
Cậu nhân viên có vẻ cũng ngại, nhưng cũng gật đầu đồng ý, lục đục dọn đồ vào đi về.
Phong và em dâu, mỗi người cầm một lon bia, đứng trên sân thượng, ôm nhau nhìn về phía biển, phía đường B3, lúc này đã lác đác người.
Huyền nói: "Em vui lắm, cảm giác như lại được yêu lần nữa."
Phong làm bộ ho khục khục: "Ai dà, không biết ai đã tốn công sắp xếp chuyến đi chơi này vậy ta?"
Nàng cười mỉm: "Dạ, là anh yêu của em đó ạ, em thích lắm anh à, cảm ơn anh."
Anh không nói gì, chỉ ôm nàng vào lòng, hai người như chìm vào những suy nghĩ riêng khi ngắm nhìn thành phố xa xa, cả tầng thượng vắng lặng, chỉ còn có hai đứa đứng im lặng, ôm nhau, tận hưởng khoảnh khắc yên tĩnh nhưng đầy lãng mạn này.