[Quyển 3] Ninh Thư - Rất Là Lập Dị

Chương 472: Cô gái trăng hoa (2)




Chuyển ngữ: Wanhoo

Lâu rồi Ninh Thư không được ăn uống hả hê nên gặm xé thật lực, sau lại thấy ba cô gái nhìn mình chằm chằm.

Ninh Thư: Lại gì nữa?

Bảo cô xấu thì đúng là cô không đẹp như họ đã đành, thế giờ lại ý kiến gì nữa?

"..." 2333 bảo: "Họ nói không biết cô chui từ gốc chuối nào ra mà chưa được ăn thịt bao giờ."

Ninh Thư: (╯‵□′)╯︵┻━┻

Ninh Thư bực bội: "Nhìn gì mà nhìn, chưa thấy người khác ăn bao giờ à." Các cô ăn bánh ngọt của các cô tôi ăn vịt quay của tôi chứ.

Ba cô gái xì một tiếng lại quay về buôn chuyện của họ. Chắc họ thấy Ninh Thư yếu quá nên cũng chẳng buồn lời qua tiếng lại với cô.

Một cô gái xinh đẹp, mệt mỏi rã rời nói: "Chị làm nhiều nhiệm vụ khó quá nên mệt, định là làm nhiệm vụ cấp thấp chút. Thế mà các em không biết chị gặp phải một kẻ kỳ lạ thế nào ở thế giới nhiệm vụ đâu." Linh hồn cô ta trông có vẻ rất mạnh, gần như cô đọng thành người thật.

Hai cô gái khác cũng mạnh.

Ninh Thư vừa gặm đùi vịt vừa dỏng tai lên hóng hớt.

"Chị gặp chuyện gì thế chị Vy?" Một cô gái hỏi.

"Chị đã thất bại nhiệm vụ ở thế giới cấp thấp đó. Nếu không có đồ bảo vệ tính mạng thì con mẹ nó chị đã bị xoá sổ rồi." Mặt cô gái xinh đẹp cực khó coi khi kể chuyện ấy.

"Chị gặp phải một thằng cha bại não, có tán tỉnh thế nào cũng không rung động, thiện cảm mãi mãi là con số không. Chị nghi anh ta là người máy lắm." Cô gái ngồi thẳng lưng, ánh mắt thể hiện sự cạn lời, lông mày nheo lại căm thù.

"Hầy..." Hai cô gái nhìn nhau và rồi bật cười: "Vẫn có đàn ông mà chị Vy không quyến rũ được cơ á. Chắc là chị chưa cố hết sức đó thôi, chị sắp trở thành Người thực thi nhiệm vụ Cao cấp rồi còn gì."

"Chưa cố hết sức? Chị cố hết sức rồi." Cô gái xinh đẹp phẩy tay, "Chị có nghĩ thế nào cũng không nghĩ thông nổi, càng nghĩ càng bực. Chị lại chạy đến thế giới đó xem sao thì lại thấy anh ta thích vợ chưa cưới mà cũng chính là người uỷ thác của chị."

"Lúc chị ở đó anh ta không thích chị, chị đi rồi lại thích nguyên chủ?" Cô gái xinh đẹp tức lắm, rõ ràng là tức vì bị người đàn ông đó sỉ nhục sắc đẹp.

Ninh Thư: ...

Sao nghe quen quen thế nhỉ!

Ninh Thư nhìn cô gái đó, đừng bảo cô ta là "Tống Ngưng" đấy nhé? Cô trở thành chủ tịch và có một người thực thi nhiệm vụ khác nhập vào người Tống Ngưng mà. Không ngờ lại gặp nhau ở đây.

Ninh Thư nhìn cô ta, cô ta quả thật rất xinh đẹp, hút mắt vô cùng. Bất chợt cô lại nhớ đến dáng vẻ tán tỉnh mình của cô ta.

Tất nhiên Ninh Thư sẽ không đi qua nói cô là chủ tịch đó. Cô sẽ không làm cái chuyện mất não đó đâu.

Ninh Thư vừa ăn vừa lắng tai nghe họ nói chuyện.

"Thế chị làm thế nào?"

"Thì chị phải gô cổ anh ta lại chứ sao. Lần này người uỷ thác của chị là nữ chính An Noãn. Chinh phục nam chính bằng hào quang nữ chính vẫn dễ hơn."

Tay Ninh Thư run run suýt nữa đánh rơi đũa. Nhưng mà nữ chính An Noãn đã kết hôn với nam phụ rồi mà.

Loạn thế nhỉ!

"Kết quả thế nào?" Cả hai tò mò.

Ninh Thư cũng khá tò mò kết quả.

Cô gái xinh đẹp phẩy tay, bảo: "Đàn ông đều cá mè một lứa cả, sau rồi chẳng phải bị chị nắm chắc trong tay à. Kết quả nam nữ chính thành đôi và vợ chưa cưới lại thành con tốt thí."

Cô gái nhấp một ngụm cà phê, nhún vai khi nói.

"Bọn em biết là không ai thoát khỏi lòng bàn tay của chị Vy mà, chị dạy bọn em với." Hai cô gái sùng bái cô gái được gọi là chị Vy.

Chị Vy phẩy tay: "Đàn ông nào cũng thích phụ nữ chỉ yêu một mình mình. Đàn ông thối tha lắm, quan tâm anh ta anh ta sẽ chẳng ngó ngàng gì đến em đâu. Chỉ có bốn chữ "lạt mềm buộc chặt", cứ bỡn cợt anh ta rồi anh ta sẽ nghĩ em yêu anh ta thôi."

"Đàn ông thôi mà có cái đếch gì để bận tâm đâu, mỗi thế giới thay một anh xem như là bổ sung chỗ trống. Đàn ông đầy ra đó tại sao đàn ông có thể chơi bời hết cô này đến cô khác còn phụ nữ lại không được xả láng. Phụ nữ cũng có thể chơi bời thế nào cũng được." Chị Vy nói thản nhiên.

Ninh Thư uống hết bát canh xong đứng dậy ra ngoài. Ra khỏi quán ăn mà cô thở dài. Cô đi quanh quanh trong thành để hiểu thêm về nơi đây.

Tâm trạng Ninh Thư không ổn lắm, cô nói với 2333: "Chúng ta về thôi."

"Ừ."

Mới đó Ninh Thư đã về lại không gian hệ thống của mình. Cô có rất nhiều khúc mắc, cô trò chuyện với 2333: "Tôi đã giúp Cung Lạc thoát khỏi cốt truyện, cớ sao cô ta vẫn phải sử dụng cơ thể An Noãn để đưa cốt truyện về vạch xuất phát."

Mà Cung Lạc và Tống Ngưng đã có cái kết đẹp. Giờ chị Vy gì kia lại quay về chinh phục Cung Lạc để lấy lại mặt mũi chỉ vì cảm thấy bị sỉ nhục.

Trong khi An Noãn lại còn kết hôn rồi nữa, sau này chẳng phải Cung Lạc cướp vợ người ta à. Ít ra Cung Lạc trong cốt truyện còn chiếm được cái thân trong trắng của An Noãn. Giờ thì Cung Lạc còn be bét hơn cả trong cốt truyện.

Thế nên ngày đó cô kháng cự chị Vy là sai lầm ư?

Trời ơi loạn quá!

Người ta đã vun vén hạnh phúc rồi mà cớ sao vẫn phải chọc ngoáy, buộc Cung Lạc và An Noãn bên nhau chứ.

"Tôi từng nói mỗi người thực thi nhiệm vụ đều có cách làm việc của mình mà. Quy luật đất trời ở thế giới đó trói buộc nam nữ chính bên nhau. Cô không sai khi thay đổi cuộc đời cho Cung Lạc, cô ta cũng không sai khi thay đổi cuộc đời cho An Noãn, đưa cốt truyện về đúng nguyên bản. Cứ làm theo ý định của mình là được rồi."

"Nếu Cung Lạc lại ở bên An Noãn vậy cũng chẳng liên quan đến cô là bao. Cung Lạc không cứng rắn được thì dù cô có thay đổi cuộc đời cho anh ta một lần, hai lần, anh ta vẫn sẽ bị sắc đẹp quyến rũ. Và cô thì không thay đổi được cái đó." 2333 nói.

Ninh Thư vuốt mặt, cô là con gái còn khó kháng cự được sức hút đó huống chi là đàn ông.

Giờ này Ninh Thư mới nhận thức được sắc đẹp và sức hút cũng là một dạng vũ khí khiến người ta đê mê trong nó.

Vậy nên Ninh Thư quyết định cô phải chăm chỉ niệm Chú Thanh Tâm để tu luyện tinh thần, chống lại cám dỗ bên ngoài.

Lần này may là phụ nữ, lần sau mà là một người đàn ông max điểm hấp dẫn tán tỉnh cô là Ninh Thư không chắc mình có còn khống chế được đâu.

Dẫu vậy Ninh Thư vẫn thấy chị Vy kia làm việc chủ quan quá, cô ta đã chia rẽ Cung Lạc và Tống Ngưng chỉ để chứng minh sự cuốn hút của mình.

Quá đặt nặng những cái ấy sẽ làm tinh thần cô ta suy yếu.

Ninh Thư rất hài lòng với dáng vẻ hiện giờ của mình. Có thể một ngày nào đó cô sẽ xinh đẹp, không phải bận lòng việc nhỏ nhặt, không phải sống cũng khó khăn như hiện giờ.

Ninh Thư nhận thấy Cung Lạc là một người thông minh. Sau khi người thực thi nhiệm vụ đó đi rồi vậy sức hấp dẫn cũng sẽ biến mất, bởi anh ta bị người thực thi nhiệm vụ cuốn hút chứ không phải bị nữ chính cuốn hút.

Hơn nữa mỗi người mỗi tính, mong rằng Cung Lạc có thể nhận thấy sự bất thường. Để Cung Lạc nhận ra người anh ta yêu là người thực thi nhiệm vụ trong cơ thể An Noãn chứ không phải An Noãn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.