[Quyển 1][Edit] Mạt Thế Trọng Sinh Nữ Vương: Đế Thiếu, Quỳ Xuống!

Chương 20: + 21




Edit by Thanh tỷ

Chương 20: Lên cơn sốt

Tinh hạch có thể làm cho người thường trở thành dị năng giả, nhưng tính khả thi đã nhỏ lại càng nhỏ. Mà điều kiện cần thiết là người đó phải có thân thể vô cùng khỏe mạnh, bằng không sẽ không chịu nổi sự đau đớn kịch liệt lúc chuyển đổi.

Thân thể Tần Kiều Kiều vẫn luôn không tốt, Tần Nhất nhớ cô ta đã thử vài lần rồi đều không thành công. Sau đó không biết cô ta nghe ở đâu nói cơ thể cô ta như vậy chỉ có dùng hạch dị năng hệ trị liệu.

Dị năng giả hệ trị liệu ở tận thế rất trận quý, trong mấy nghìn người mới có được một người, càng đừng nói đến Zombie hệ trị liệu.

Nhưng cuối cùng Tần Nhất vẫn nghe ngóng được ở nơi nào có Zombie hệ trị liệu. Vì viên tinh hạch đó mà Tần Nhất rơi vào hoàn cảnh cửu tử nhất sinh. Sau đó thì sao? Tần Kiều Kiều thức tỉnh dị năng hệ trị liệu, được người phong làm nữ thần của căn cứ, được vô số người theo đuổi và ngưỡng mộ.

Tần Nhất khi đó không hề ghen tỵ với Tần Kiều Kiều, ngược lại cô cảm thấy rất vui vẻ. Nhưng Tần Kiều Kiều lại không biết đủ, cô ta còn muốn có dị năng hệ băng và hệ lôi của cô. Vì vậy đã hợp tác với bác sĩ Lâm bắt cô lại.

Không ai biết trong đoạn thời gian đó Tần Nhất đã phải chịu đựng những đau đớn giằng xé như thế nào, nói là mười đại cực hình thời mãn thanh cũng không phải nói quá.

Đời này cô hủy đi thân thể Tần Kiều Kiều, để cho cô ta vĩnh viễn không có cách nào sử dụng dị năng. Cho dù là dị năng hệ trị liệu ôn hòa nhất cũng không được! Thân thể Tần Kiều Kiều sẽ càng ngày càng suy yếu, cái cô muốn chính là khiến cho Tần Kiều Kiều cũng phải nếm thử tư vị bị người khác ruồng bỏ chán ghét.

Bóng tối trong trạm xăng dầu dần thu hẹp lại, không ai biết sự báo thù của một thiếu nữ mới chỉ vừa bắt đầu.

Tần Nhất không phải không nghĩ tới chuyện trực tiếp gϊếŧ chết một nhà người Tần gia. Chỉ là phía sau Tần gia có người, Tần Nhất hiện tại không động được Tần gia.

Tần gia không đơn thuần chỉ là nhà giàu có tiếng ở thành phố S đơn giản như vậy. Tần Nhất biết không nhiều lắm, nhưng cô khẳng định phía sau Tần gia còn có người, còn là người cầm quyền trong ban lãnh đạo quốc gia.

Tần Nhất nhớ được, sau này Tần gia không biết làm sao lại cùng người nọ trở mặt, chỉ có thể nương thân ở căn cứ Z. Không biết xấu hổ mà đi dựa vào cô con gái riêng này tới đoạt quyền, tranh được một ghế ngồi trong căn cứ.

Nhưng Tần gia cùng người nọ trở mặt vào khoảng cuối năm nay sau tận thế, hiện tại Tần Nhất vẫn chưa đủ mạnh mẽ, cô không thể hành động thiếu suy nghĩ.

Tần Nhất tỉnh táo phân tích tình huống hiện giờ, cho dù cô hận Tần gia thấu xương nhưng dưới tình huống chưa nắm chắc toàn bộ mọi chuyện, cô sẽ không dễ dàng ra tay. Dù sao cô còn muốn giữ lại cái mạng này để đi tìm bác sĩ Lâm.

Tần Nhất đang vạch kế hoạch cho con đường sau này, chợt nghe thấy tiếng thét chói tai của Chu Ngọc.

"A Tuyết, cậu làm sao vậy?"

Tần Nhất nhíu đôi lông mày đẹp, khuôn mặt như tranh vẽ trong trẻo mà lạnh lùng. Cô mở mắt, lạnh giọng hỏi: "Làm sao vậy?"

Chu Ngọc thấy Tần Nhất tỉnh, hoảng loạn trong lòng lập tức liền bình tĩnh lại, cô ta có chút lo lắng nói: "Là A Tuyết, A Tuyết lên cơn sốt."

Thì ra vừa rồi Chu Ngọc bị Tần Kiều Kiều chọc tức, cô ta chuẩn bị oán giận với Khâu Sơ Tuyết một phen, nhưng Khâu Sơ Tuyết lại không để ý tới cô ta, cô ta dịch lại gần nhìn mới phát hiện mặt Khâu Sơ Tuyết đỏ bừng, hốt hoảng gọi to.

Nếu nói Chu Ngọc lo lắng cho Khâu Sơ Tuyết, vậy thì thật sự không có. Cô ta chỉ sợ sau khi Khâu Sơ Tuyết sinh bệnh sẽ không có người giúp cô ta tìm đồ ăn, lại còn biết nghe lời cô ta như thế.

Tần Nhất nhìn thoáng qua Khâu Sơ Tuyết đã nóng đến hôn mê bất tỉnh, đoán chắc cô ấy muốn thức tỉnh dị năng rồi.

Tần Nhất biết nhưng không có nghĩa là những người khác cũng biết, tiếng thét chói tai mới vừa rồi của Chu Ngọc rất lớn, mỗi một người trong trạm xăng dầu đều nghe được.

Người phụ nữ ôm đứa bé nghe được tiếng Chụ Ngọc, lập tức lớn tiếng nói: "Nhanh, nhanh ném người đó ra bên ngoài! Những người lên cơn sốt cao là đã bị cảm nhiễm, lúc bọn họ tỉnh lại sẽ biến thành quái vật ăn thịt người."

Trước đó Chu Ngọc còn tranh cãi với đối phương, nhưng bây giờ nghe thấy lời của người phụ nữ liền lập tức lui về phía sau mấy bước, hận không thể cách Khâu Sơ Tuyết thật xa.

Chương 21: Giải vây

Chu Ngọc vừa nghĩ tới quái vật ăn thịt người bên ngoài, trong lòng dâng lên từng trận cảm giác sợ hãi.

Nghĩ đến Khâu Sơ Tuyết sẽ biến thành quái vật, sẽ ăn thịt cô ta, ánh mắt Chu Ngọc nhìn Khâu Sơ Tuyết cũng thay đổi, chán ghét xen lẫn chút sợ hãi.

Bên kia, người phụ nữ ôm đứa bé còn đang không ngừng thét to: "Các người đứng đó làm gì, còn không nhanh ném người này ra ngoài! Nếu như cô ta tỉnh lại thì làm sao bây giờ, chúng ta đều sẽ chết!"

Tiếng người phụ nữ vừa dứt, người xung quanh bắt đầu rục rịch. Bọn họ sớm đã nhìn trúng ba lô đồ ăn lớn của Khâu Sơ Tuyết, chỉ cần cô gái này chết, thức ăn kia...

Chu Ngọc trốn phía sau Tần Nhất, run rẩy nói: "Tần Nhất, chúng ta đưa A Tuyết ra ngoài được không? Nếu như cô ấy biến thành quái vật thì làm sao bây giờ."

Khóe mắt Tần Nhất hiện lên sự châm chọc, không lên tiếng.

Tần Nhất biết Khâu Sơ Tuyết có thể nghe được động tĩnh bên ngoài. Trong lúc thức tỉnh dị năng, mặc dù bản thân lên cơn sốt cao nóng đến rơi vào hôn mê nhưng vẫn có thể cảm nhận được động tĩnh bên ngoài.

Chu Ngọc đương nhiên không biết lời nói của cô ta một chữ cũng không sót đều rơi vào trong tai Khâu Sơ Tuyết.

Động tĩnh lớn như vậy, Tần Kiều Kiều đang chuẩn bị ăn bánh mì cũng nghe thấy.

Đôi mắt đẹp của Tần Kiều Kiều khẽ chuyển, người đã đứng dậy đi đến trước mặt Tần Nhất.

Cô ta chìa ra khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại, trong con ngươi tràn đầy không đành lòng, nói: "Chị Ngọc, Sơ Tuyết có thể là bị bệnh, không nhất định sẽ biến thành quái vật. Cứ như vậy đưa cô ấy ra bên ngoài sẽ rất nguy hiểm. Chị và Sơ Tuyết không phải chị em tốt sao? Chị Ngọc, chị như vậy là không đúng rồi."

Tần Kiều Kiều bày ra bộ dáng hiền lành lương thiện, tự cho rằng bản thân giống như thiên sứ.

Tần Nhất chán ghét đến buồn nôn, thực sự là một đóa bạch liên hoa thật lớn mà! Cô lạnh lùng nhìn Tần Kiều Kiều làm trò.

Mặt Chu Ngọc đỏ lên, nhưng cô ta không cho rằng bản thân có lỗi. Người không vì mình, trời tru đất diệt.

Ngược lại, cô ta lên tiếng châm biếm Tần Kiều Kiều: "Tần Kiều Kiều, cô cũng đừng có làm bộ. Nếu như A Tuyết thực sự biến thành quái vật, sợ rằng người thứ nhất muốn đuổi cô ấy ra ngoài chính là cô đó. Nếu cảm tình giữa cô và A Tuyết đã tốt như thế, vậy thì để A Tuyến đến bên chỗ cô đi, vừa vặn cô có thể dễ dàng chăm sóc cho cô ấy."

Tần Kiều Kiều nghẹn lời, nhìn khắp người dính đầy bụi đất bẩn thỉu của Khâu Sơ Tuyết, trong mắt cô ta xẹt qua một tia ghét bỏ. Rồi lại nghĩ tới người này sẽ biến thành quái vật, làm sao cô ta có thể đồng ý chứ!

Nghĩ như vậy, trong nháy mắt Tần Kiều Kiều liền rơi lệ, thân hình cô ta lảo đảo như muốn ngã, bộ dáng không khác gì một đóa hoa trắng nhỏ mảnh mai: "Chị Ngọc, sao chị có thể nói em như vậy? Em chỉ là không đành lòng nhìn mọi người bỏ Sơ Tuyết bên ngoài mà thôi."

Khóe miệng Tần Nhất khẽ nhếch lên tia cười lạnh, Tần Kiều Kiều ngược lại thông minh, vừa nghe Chu Ngọc muốn nhét Khâu Sơ Tuyết cho cô ta liền lập tức nói sang chuyện khác.

Vừa đúng lúc này, Tần Hàn Mạt lo lắng tới tìm Tần Kiều Kiều. Anh ta nhìn thấy em gái nhà mình đang khóc lóc tủi thân, thoáng cái lửa giận liền xông lên.

"Chu Ngọc, nếu như cô lại bắt nạt Kiều Kiều thì đừng trách tôi ngay cả nữ sinh cũng đánh."

Chu Ngọc bị quát thì cảm thấy rất oan ức. Tại sao? Tại sao? Rõ ràng là Tần Kiều Kiều có lỗi, vì sao lại trách cô ta?

Tần Kiều Kiều, Tần Kiều Kiều... Nếu như trên đời này không có Tần Kiều Kiều thì tốt rồi...

Dưới đáy mắt Chu Ngọc lóe lên tia độc ác.

Thấy mọi người xung quanh rục rịch muốn động, sát khí quanh thân Tần Nhất chợt tỏa ra, ngay lập tức mọi người đều cảm giác được không khí xung quanh trở lên lạnh cóng, hô hấp cũng rất khó khăn.

Tần Miễn ngồi tại góc phòng cũng cảm nhận được áp lực mạnh mẽ, ông ta nhìn về phía thiếu niên mặc đồ đen, đáy lòng giật mình kinh ngạc. Không nghĩ tới uy áp của người thiếu niên này lại có thể không thua kém gì ông ta.

Điều này làm cho Tần Miễn sinh ra cảnh giác và hiếu kỳ với Tần Nhất, quả thật là anh hùng xuất thiếu niên mà.

Tần Nhất lạnh lùng nói: "Chỉ có người bị quái vật cắn bị thương mới có thể bị cảm nhiễm biến thành quái vật. Cô ấy chỉ là phát sốt bình thường mà thôi, chỗ này của tôi có thuốc."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.