Chưa có đánh giá nào, bạn hãy là người đầu tiên đánh giá truyện này!
"Trần Hạo, mày chạy không thoát đâu! Mày không phải có danh xưng Diêm Vương sao? Mày muốn giết người, giống như phán quan hạ bút, bút sa là có người chết, mày muốn cứu người, Diêm Vương muốn người đó chết canh ba, mày kéo dài được đến canh năm cơ mà! Mày chẳng phải có biệt hiệu bàn tay ma y thuật ma quái Trần Tiên Nhân ư, giờ đạn găm vào tim mày rồi, tao xem mày chữa kiểu gì?"
...
"Trần Hạo, loại khờ khạo như anh, cũng xứng làm chồng của Bạch Phi Nhi tôi?"
"Ha ha, chồng của Bạch Phi Nhi là một thằng đần..."
Bình luận truyện