Quy Tắc Đường Cong - Giang Sơn Đa Tiêu

Chương 85: Tương lai còn dài




Dịch Dao ngẩn ngơ.

Vậy bọn họ muốn như thế nào? Thật sự bởi vì một người phụ nữ, bởi vì danh dự nhất thời của đàn ông mà ngừng hợp tác? Dự án Ảnh Đô, nghe tên đã biết dự án này không bình thường, Lý Duật tính cách kiêu ngạo, nói năng hung ác như vậy cô còn có thể hiểu được, nhưng An Kinh Vĩ...... cũng là một người không lý trí như vậy sao?

Cô còn tưởng rằng cô chủ động biến mất, hai tên đàn ông kiêu ngạo này sẽ có bậc thang đi xuống, cô cũng có thể vui vẻ được giải phóng trước thời hạn, nhưng bây giờ...

Dịch nhíu mày, hoang mang nhìn An Kinh Vĩ. Cô không ngờ An Kinh Vĩ có thể tìm cô mà tới chỗ này, anh ta không thể chịu đựng được sự phản kháng của phụ nữ đối với mình, phải hoàn toàn chinh phục mà chịu bỏ qua hả?

"Dịch Dao, trở về phòng." Lý Duật khó chịu nói, không kiên nhẫn mà nhìn hai người đối diện nhau.

Liếc nhìn sắc mặt của Lý Duật, Dịch Dao nhẹ nhàng thở dài, định xoay người thì An Kinh Vĩ lại nắm lấy cánh tay, kéo cô vào trong lòng hắn.

Thân thể mềm mại yêu kiều ngã vào trong lòng, cảm giác thoải mái làm người ta nhớ nhung, giống như cơ thể bị mất một bộ phận vừa được tái sinh, làm An Kinh Vĩ tự giễu cười khổ một tiếng.

"Lý Duật, tôi muốn cô ấy, tôi có thể nhường lại 5% cổ phần của Ảnh Đô."

Lông mày Lý Duật nhíu lại. Hắn nhớ trước đây lúc thảo luận về việc phân phối vốn cổ phần, bọn họ đều có một phần ngàn, bây giờ An Kinh Vĩ lại vì cô, mở miệng ra là 5%?

Không đợi Lý Duật phản ứng, An Kinh Vĩ đã bế Dịch Dao đi thẳng lên lầu.

Bây giờ đối với hắn, cái gì mới là quan trọng nhất?

Nguyên Thái? Ảnh Đô? Thoát khỏi sự khống chế?

Kể từ ngày cô rời khỏi nhà họ An, trong đầu hắn không hề nghĩ đến những vấn đề này. Tất cả vấn đề hắn tin tưởng mình đều có thể giải quyết, nhưng cô...

Cô căm ghét hắn.

Tùy tiện đá cửa một phòng cho khách, đặt cô gái mảnh khảnh trong lòng lên giường, giam ở dưới thân, An Kinh Vĩ nhìn xuống khuôn mặt xinh đẹp bình tĩnh của cô, cúi đầu hôn lên đôi môi phấn hồng, vừa hôn vừa cởi bỏ quần áo trên người mình.

Nụ hôn nhẹ nhàng nhất từ trước đến giờ của anh, giống như một chiếc lông vũ cẩn thận vuốt ve báu vật vô giá.

Dịch Dao không kháng cự cũng không đón ý nói hùa, đối với ham muốn chinh phục không chấp nhận thất bại của An Kinh Vĩ, thậm chí cô còn muốn nói "bội phục", nếu hắn đem ham muốn chinh phục này đặt vào sự nghiệp, cô tin chắc không có gì hắn không làm được.

Mà bây giờ, cô chỉ có thể tự nhận mình xui xẻo. Hoặc là, cứ như vậy chống cự không hợp tác cho đến 3 tháng nữa hắn kết hôn, hoặc là, đầu hàng trước sự cố chấp của hắn, thỏa mãn ham muốn chinh phục của hắn.

Người đàn ông kéo khăn tắm ở trên người cô ra, nụ hôn lưu luyến trên da thịt trắng nõn của cô, ngón tay thon dài lặng lẽ đi vào mật viên, an ủi nhụy hoa sau đó từ từ xâm nhập vào hoa huy*t, từ một ngón tay đến ba ngón tay, từ khô khốc đến tiếng nước trơn trượt vang lên.

Hai chân run rẩy kẹp lấy bàn tay to của hắn, mông căng chặt, eo nâng cao, dưới ngón tay điêu luyện của hắn, dục vọng dâng lên, dâm dịch bắn ra bốn phía.

côn th*t thô cứng nóng cháy rốt cuộc cũng chui vào tiểu huyệt, nhét đầy hoa huy*t ấm áp ẩm ướt, vách thịt non mềm siết chặt.

Sau khi chọc sâu vào mật huyệt của cô, An Kinh Vĩ lại ôm eo xoay người đổi chỗ với cô, làm khuôn mặt nhỏ nhắn áp vào lồng ngực rắn chắc của hắn. Kéo chăn che lên thân thể đang chồng lên nhau của hai người, An Kinh Vĩ nhắm mắt, ngửi ngửi mùi hương trên người cô.

"......"

Này! Hắn có ý gì vậy? Dịch Dao khó chịu nâng eo lên, bàn tay to vốn đang ôm eo cô đổi sang nhẹ nhàng vỗ mông cô, cô đành phải căng da đầu chịu đựng hoa huy*t căng đầy, nằm sấp không cử động.

Đừng nói hắn tính cắm như vậy mà ngủ chứ? Dịch Dao bối rối nghĩ. Như thế này làm sao mà ngủ được?

Yên lặng nghe tiếng hít thở đều đều của người đàn ông, cảm nhận nhịp đập trái tim lên xuống trên lồng ngực của hắn, không lâu sau, đôi mắt trong sáng mê mang sương mù.

Dưới lầu, Lý Duật sau khi uống xong cà phê đã muốn lên lầu vài lần rồi, những mỗi khi mang dép lê bước lên cầu thang, lỗ tai của hắn dường như nghe thấy tiếng kêu dâm đãng của phụ nữ, làm miệng hắn khô nóng, nhưng sự kiêu ngạo từ trong xương cốt lại không cho phép hắn bước tiếp!

Cô gái kia...... ở trong phòng hắn bị người đàn ông khác làm, thân là phụ nữ, cô có biết xấu hổ không vậy? Nhưng người phụ nữ như vậy... lại làm hắn hận không thể lập tức kéo cô từ dưới thân An Kinh Vĩ ra, làm cô!

5% cổ phần? Thật sự là một cám dỗ rất lớn. Nhưng thứ An Kinh Vĩ không bỏ được, Lý Duật anh sẽ luyến tiếc sao?

Muốn cô? Cho tới bây giờ hắn cũng không vội...... việc quay phim chưa chính thức bắt đầu, tương lai còn dài.

Ngày 24 tháng 12, trời nhiều mây.

Dịch Dao sắp điên rồi.

Từ sau khi An Kinh Vĩ xuất hiện vào ngày đó, hắn liền bắt đầu thay đổi thuộc tính, từ một Ma Vương biến thành một con ma ám người.

Vào ngày huấn luyện, hắn đưa cô đến trung tâm huấn luyện, sau đó với tư cách là nhà sản xuất của 《 Nguyệt Chi Âm 》 theo dõi bọn họ luyện tập.

Tuy rằng hắn tuân thủ giao ước, không tiếp xúc với cô trước mặt người khác, nhưng ánh mắt "im lặng thắng âm thanh" trần trụi đó còn hơn tất cả, trừ Triệu Diệu ra, không có người đàn ông nào dám đứng gần cô quá 1 mét!

Ngày thường, hắn sẽ đưa cô tới chỗ Tiểu Sách, lần đầu tiên hắn đưa cô đến phòng sinh hoạt dưới lầu, trái tim cô lạnh ngắt, thì ra hắn biết nhiều về cô hơn những gì cô nghĩ.

Vào buổi tối, hắn sẽ đưa cô về khách sạn, im lặng nhìn cô đọc lời thoại, vẽ hoạt cảnh game, khi sắp tới giờ thì ôm cô ngủ —— côn th*t thô to gắng gượng nhét trong thân thể cô cả đêm! Mấy ngày nay, kể cả ban ngày cô cũng có ảo giác bị hắn cắm!

Thân thể mẫn cảm đến mức quần áo cọ xát cũng làm cô mềm nhũn tê dại, suýt nữa thì mở miệng xin hắn thỏa mãn cô! Cô chưa bao giờ biết...... Đàn ông cũng có thể biến thái đến vậy!

Muốn cô chủ động mở miệng hả?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.