(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); "Ừm ưm..." Trong trạng thái lơ mơ, Dịch Dao nghe tiếng mình ngâm nga, cô muốn mở mắt, nhưng mí mắt lại như nặng ngàn cân, khiến cô chỉ có thể cảm nhận hình ảnh trong bóng tối.
"A......" Giữa hai chân tê dại không ngừng, đầu lưỡi ẩm ướt liếm láp mảnh thịt dưới thân, thỉnh thoảng còn mút một cái, như muốn trực tiếp ăn hết hai mảnh thịt mềm, mật động bị kích thích co rút không ngừng, run rẩy tiết ra d/âm dịch tanh ngọt, ngược lại còn cuốn lấy đầu lưỡi, men theo d/âm dịch chui sâu vào mật động.
Tiểu h/uyệt vừa thốn vừa tê, đầu lưỡi mềm dẻo liếm láp mị thịt mềm mại, dục vọng trong cơ thể cô bị trêu chọc càng lúc càng lớn, d/âm huyệt gắt gao co rút lại khát vọng được đồ vật thô cứng hung hăng xỏ xuyên chà đạp, làm hoa huyệt sưng lên, trướng đầy, nặng nề mà va chạm vào hoa tâm, thô bạo xâm nhập thật sâu!
Rất thốn, rất muốn!
Cô muốn mở miệng cầu xin, nhưng khi phát ra chỉ có tiếng rên rỉ d/âm đãng.
"Muốn?" Một tiếng nói từ tính như gần như xa, rõ ràng rất quen thuộc, nhưng cô lại không nhớ nổi là ai.
Hai chân dang rộng để cho lưỡi người đàn ông thâm nhập sâu hơn, nhưng vẫn không đủ, không đủ......
"Em muốn ai?"
Cái gì? Ai? Rốt cuộc là ai?
Ai cũng được!
"Không nghĩ ra à?"
"A a ——"
Cuối cùng côn thịt lớn mang theo nhiệt độ nóng bỏng cũng cắm vào d/âm huyệt đang khát vọng đến cực độ, hoa huyệt không ngừng mấp máy siết chặt côn thịt nóng hổi, đường đi quanh co khúc khuỷu bị côn thịt ra vào mà thay đổi hình dạng, thịt mềm đè ép lẫn nhau, bị côn thịt cắm tới mức tê dại run rẩy.
C/ôn th/ịt dường như biết dâ/m h/uyệt n*ng khó nhịn, thọc vào rút ra vừa nhanh vừa hung ác, đâm thẳng vào hoa tâm, quy đầu cực đại chạm vào chỗ sâu trong hoa tâm khiến nó tê dại sưng to, khoái cảm ở bụng nhỏ không ngừng tích tụ.
"Không, nhanh, nhanh quá, ——"
Sau khi tàn nhẫn cắm mấy trăm cái, côn thịt thô to đâm thẳng, cánh tay cường tráng bế đùi cô lên, hai bàn tay bắt lấy kiều mông nâng hoa huyệt lên cao, côn thịt thô cứng bắt đầu ra vào thật mạnh khắp nơi trong tiểu huyệt, cắm đến mức hoa huyệt mềm mại vừa yêu vừa sợ, tiểu huyệt bị cắm sung sướng thoải mái, thân thể càng ngày càng nóng, suy nghĩ hỗn loạn.
"A...... A a......" Tiếng rên rỉ yêu kiều khiến cô nghe thấy trong lòng cũng nhồn nhột.
Côn thịt nóng bỏng càn quét từng chỗ nhồn nhột trong hoa huyệt, quy đầu bành trướng mỗi lần ra vào đều tra tấn tiểu huyệt chật hẹp, ác liệt đâm đến hoa tâm non nớt, vừa đâm vừa cọ xát, như muốn xuyên qua bụng nhỏ của cô. Khoái cảm nóng bỏng như thật như ảo, thân thể thoải mái từ trong ra ngoài.
Không biết qua bao lâu, c/ôn th/ịt đột nhiên tăng thêm lực công phá tử cung, đâm thật sâu từng cái một khiến tiểu huyệt tê dại, vừa phun nước vừa run rẩy, một lúc sau, trong bụng truyền đến sức nóng khiến da đầu tê dại, lỗ tai bỏng rát.
Côn thịt sau khi phát tiết rốt cuộc cũng rút ra ngoài, nhưng giây tiếp theo, hai chân lại bị áp trước ngực, một côn thịt khác hình dạng khác cường thế chọc vào mật động mềm nhũn ——
Thời gian, không gian hỗn loạn, cô không thể mở mắt cũng không thấy rõ mọi thứ, chỉ cảm thấy cả người khô nóng, xung quanh là một mùi hương quen thuộc khiến cô yên tâm, cơ thể được cuốn vào vòng tay ấm áp mạnh mẽ này đến vòng tay ấm áp cường tráng khác, bày ra nhiều tư thế d/âm loạn khác nhau, dưới thân không hề có một phút giây trống trải.
Thân thể đột nhiên chấn động, Dịch Dao bỗng chốc mở to mắt, trái tim đập dữ dội, trên làn da thậm chí vẫn còn lưu lại cảm giác tê dại sảng khoái.
Rõ ràng là một giấc mơ vô cùng d/âm mĩ, nhưng vì sao... cô lại cảm thấy yên tâm?
"Nằm mơ sao?"
Giọng nói giống như đã xuất hiện ở trong mơ, Dịch Dao nghe tiếng nhìn lại.
Áo sơ mi sọc xanh nhạt, quần tây màu xám đậm, giày Oxford da màu trắng, người đàn ông trước mặt luôn có thể khống chế hoàn mỹ bất kỳ sắc mặt như thế nào, là nam thần bất bại không sợ đụng hàng trong giới giải trí.
Mái tóc dài đã được cắt tỉa gọn gàng và phục hồi lại độ dài vốn có của nó khi lần đầu cô nhìn thấy hắn, các đường nét nam tính đẹp trai trên khuôn mặt cực kỳ phù hợp với gu thẩm mỹ của người châu Á, sống mũi thẳng tắp cùng với thân hình tỉ lệ vàng đó là lý do khiến tình duyên 8 năm qua của hắn không hề vơi bớt.
Dịch Dao nhận thấy lực kiềm chế ở bên hông dường như đã yếu đi bớt, cô nhìn Đàn Hoa dưới thân, từ từ đứng dậy, nắm lấy cánh tay phải đang trượt xuống đặt ở trước ngực anh.
Ghế sô pha vừa nhỏ vừa hẹp, miễn cưỡng lắm Đàn Hoa mới nằm vừa, hơn một nửa chân dài đều đặt ở bên ngoài sô pha.
Dịch Dao lấy một cái ghế đẩu thấp đặt bên cạnh sô pha, lại kê thêm một chiếc gối để điều chỉnh độ cao, Dịch Dao ngồi xổm xuống cởi giày của Đàn Hoa, từ từ nâng hai chân anh đặt lên gối.
Sau khi làm xong tất cả, Dịch Dao liếc mắt nhìn đồng hồ trên tường, vừa rồi ở trong mơ cô tưởng rằng mình đã trải qua mấy ngày mấy đêm, không ngờ từ lúc cô rời khỏi chung cư của giáo viên chỉ mới hơn một tiếng.
"Ni Na đâu?"
"...... Cô ấy đi làm gấp, buổi chiều còn có việc."
Dịch Dao gật đầu, ánh mắt nhìn Lý Duật dần dần có chút phức tạp.
Cô phải thừa nhận khi đối mặt với người đàn ông như Lý Duật, đối mặt với vô số lần tỏ tình, bày tỏ tình yêu của hắn, cho dù biết hắn đào hoa phong lưu, trái tim của cô vẫn không khỏi rung động, sẽ động lòng, sẽ say mê nhiệt độ cơ thể và hơi thở của hắn.
Trong tình yêu, cô chắc chắn không phải là một người cao thượng, nhưng cô cũng có chừng mực — đó là thẳng thắn.
Ra hiệu cho Lý Duật theo cô đi đến ban công nhỏ, Dịch Dao hít một hơi thật sâu rồi nhẹ nhàng nói.
"Lý Duật, 《Nguyệt Chi Âm 》 đã đóng máy."
"Ừm."
"Em muốn quay trở lại cuộc sống ban đầu của mình, rời xa giới giải trí, rời xa những người mà lẽ ra em không nên tiếp xúc, giống như những bạn học khác của em, tìm một công việc đúng với chuyên ngành, làm một người mới bước vào xã hội."
"Sau đó thì sao? Tìm một chàng trai bình thường bằng tuổi, yêu rồi kết hôn?" Lý Duật bình tĩnh nói.
Hắn cho rằng hắn đã chuẩn bị tâm lý đầy đủ, dễ dàng nói ra những gì có thể xảy ra trong tương lai, nhưng hắn không bình tĩnh như vậy được.
"...... Có lẽ."
"......"
"Lý Duật."
Lý Duật nhìn chăm chú vào đôi mắt trong veo của cô, "Em có thể làm tất cả mọi chuyện em muốn, ngay cả khi em muốn yêu người khác, anh cũng sẽ không ngăn cản. Anh chỉ ở một nơi không xa theo dõi em, bảo đảm bất kỳ khi nào, chỉ cần em quay đầu lại là có thể tìm thấy anh."
"Lý Duật!" Dịch Dao đột nhiên cảm thấy giận dữ! Cô không rõ mình đang tức giận vì cái gì! Người đàn ông này đang nói gì vậy! Lời thoại của nam phụ trong kịch bản tình yêu cẩu huyết những năm 2000 hả?
"Vì sao lại tức giận?" Một nụ cười nhẹ nhàng nổi lên trong mắt Lý Duật.
"......" Trong lòng Dịch Dao vừa tức vừa nghẹn, trước khi quay lại cô đã tính toán tốt, nhưng khi nhìn thấy mấy người đàn ông này thì tất cả đều rối bời?
"Chết tiệt!" Dịch Dao nhịn không được chửi thề một tiếng.
"Nếu như vậy vẫn làm em cảm thấy khó xử, thì anh... sẽ cố gắng cách xa em một chút."
Dịch Dao nhìn Lý Duật giống như nhìn quái vật, con mẹ nó hắn dùng gương mặt với khí chất này để nói ra những lời đó, chính hắn có cảm thấy hoảng sợ không?
Nơi này trừ cô ra không có người thứ hai! Không có ai đau lòng cho nam phụ đa tình đâu!
"Lúc em không cần anh, anh sẽ cách xa em một chút, em... đừng đuổi anh đi được không?"
"Đủ rồi!" Dịch Dao lau bớt da gà nổi lên khắp người, xoay người trực tiếp nhìn người đàn ông bình tĩnh kia, "Có phải dù em có nói gì, anh cũng không từ bỏ em đúng không? Ít nhất hiện tại thì không có ý định này?"
"Vĩnh viễn không buông tay."
Năm chữ lại khiến trái tim cô nghẹn một cục tức, "Được!" Dịch Dao hít sâu một hơi, cô cũng không từ bỏ, "Em không đuổi anh, chỉ cần anh không có ý đồ can thiệp vào cuộc sống của em, hoặc là uy hiếp em phải làm những chuyện em không muốn, những việc khác, anh muốn làm gì thì cứ làm, muốn ở đâu thì ở. Nếu anh nói yêu em, vậy cũng được, tình cảm anh dành cho em này, là thật hay giả, là dài hay ngắn, sâu hay cạn, thời gian sẽ chứng minh tất cả, em sẽ cùng anh đi hết chặng đường này."
"Được." Lý Duật đồng ý rất dứt khoát đơn giản, khuôn mặt anh tuấn hiện lên nụ cười tuyệt đẹp. Hắn phải cảm ơn Mạnh Ni Na, Dịch Dao...... quả nhiên không để bạn bè chịu một chút oan ức.
Nhìn thấy hắn tươi cười như vậy, Dịch Dao trong lòng càng nghẹn lại, "Có phải anh lại đào hố gì đó cho em nhảy không?"
"Cho dù có anh cũng sẽ ở đáy hố bắt được em." Cúi đầu hôn trộm một cái, Lý Duật thấy chuyển biến tốt liền thu lại, "Anh phải đi công tác, đợi chút Đàn Hoa tỉnh hẳn chắc là có rất nhiều lời muốn nói với em, nếu cần lúc nào cũng có thể gọi cho anh."
Dịch Dao càng nghĩ càng thấy không đúng, cô luôn cảm thấy hình như mình bị xỏ mũi, nhưng nhìn vẻ mặt Lý Duật không còn sự kìm nén và áp lực, cô lại cảm thấy nhẹ nhõm.
Bọn họ yêu thì cứ yêu đi.
Cô phải cố gắng vì cuộc sống của chính mình.
Có lẽ là do thật sự lâu rồi không ngủ, Đàn Hoa vẫn ngủ say cho đến khi buổi tối Ni Na đi làm về cũng không có dấu hiệu tỉnh lại, khiến Dịch Dao phải đi kiểm tra hơi thở mấy lần.
Dịch Dao do dự không biết có nên đánh thức Đàn Hoa để anh ăn một chút gì đó hay không, Mạnh Ni Na lại nhìn cô lắc lắc đầu, vẫy tay kêu cô vào phòng ngủ chung của hai người.
"Để anh ấy ngủ đi, cậu không biết mấy ngày nay anh ấy đã trải qua như thế nào đâu."
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");