(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Dịch Dao biết rõ Đàn Hoa đã dùng tốc độ nhanh nhất để lái xe nhưng cô vẫn hy vọng nhanh hơn, nhanh hơn một chút! Cô chỉ cầu nguyện lúc này Ni Na vẫn yên ổn nằm trong phòng nghiên cứu cách make up trên mấy tạp chí thời trang, cầu nguyện rằng di động của cô ấy vì hết pin mới tắt máy!
Cố gắng kiềm nén xúc động muốn bấm điện thoại, đôi tay nắm chặt di động của Dịch Dao run nhẹ, khuôn mặt luôn trầm tĩnh không có một chút hoảng hốt.
Đàn Hoa dẫm hết chân ga, hai mắt chăm chú quan sát tình hình giao thông, tay phải lại nhẹ nhàng đặt lên đôi tay lạnh băng của cô, vuốt ve an ủi.
Khi nãy Công Tôn Tiểu Sách gọi điện báo, nói là Mạnh Ni Na sau khi ăn cơm nghe điện thoại liền một mình đi mất, lấy lý do là đi gặp bạn nhưng lại nhất quyết không cho Tiểu Sách đưa đi, Tiểu Sách đành phải gọi taxi cho cô ấy, cố gắng nhớ bảng số xe, kêu Ni Na đi nào gặp được bạn thì gọi điện thoại cho Tiểu Sách.
Nhưng chờ mãi chờ mãi cũng không thấy cuộc gọi nào, sau đó Tiểu Sách gọi đi thì báo tắt máy, hắn không yên tâm nên đã liên hệ công ty taxi thì nghe tài xe báo lại là đã đưa Mạnh Ni Na đến gần đại học Đông X, vì thế Tiểu Sách mới gọi điện thoại cho Dao Dao để xác nhận Ni Na đã về hay chưa.
Chuyện này có vẻ cũng khá bình thường, cho dù bây giờ Mạnh Ni Na và Dịch Dao đang ở giai đoạn "bùng nổ", cô ấy cũng đã là người trưởng thành, còn đi về trường học cũng không cần phải lo lắng quá nhiều, nhưng Dao Dao sau khi tắt điện thoại thì biểu cảm cực kỳ lạnh lùng khiến người khác kinh ngạc.
Chờ đến khi ba người quay về phòng trọ thấy vắng tanh, sự đau khổ và phẫn nộ không thể kiềm chế trên mặt Dịch Dao khiến Đàn Hoa và Lý Duật cực kỳ lo lắng.
Đàn Hoa đột nhiên nhớ tới lúc trước khi Tiểu Minh bị tai nạn xe cộ, khi anh nhìn thấy cô ở bệnh viện, dáng vẻ của cô so với bây giờ còn đau khổ gấp mấy lần, gần như không thể chịu đựng, vậy mà anh lại điên cuồng dùng mọi cách tra tấn, vũ nhục, chà đạp cô... phóng túng dục vọng của anh để xâm nhập vào cuộc sống của cô, thân thể của cô!
Anh bước tới ôm cô, anh không muốn nói xin lỗi, thậm chí anh còn đê tiện mà không hối hận vì khi đó đã xúc động. Nếu không phải do mấy ngày anh phát điên đó, có lẽ vĩnh viễn anh cũng chỉ là một người khách qua đường rất xa rất xa trong cuộc đời cô!
Cho nên, anh không hối hận, những tổn thương mà anh đã làm đối với cô, anh sẽ dùng cả đời để bù đắp lại, để đền bù lại — cho dù cô có muốn hay không.
Lý Duật gỡ khẩu trang xuống, nhìn xung quanh phòng trọ bố trí đơn giản ấm áp, "Chiều nay chắc Mạnh Ni Na không có trở về đây. Cuối cùng là sao vậy, vì sao em lại lo lắng như thế?"
Dịch Dao hít sâu hơi thở dịu dàng trên người Đàn Hoa, liền đi vào phòng ngủ lấy laptop ra.
"Ni Na không có bạn bè nào mà thân thiết đến mức phải một mình đi gặp vào mùng một hết."
Mở app đám mây trên điện thoại di động của Mạnh Ni Na ra, đăng nhập và kiểm tra lịch sử cuộc gọi, cuộc gọi gần nhất là một dãy số xa lạ, thời gian trò chuyện là 3 phút 48 giây, Dịch Dao lại kiểm tra tin nhắn, trên đó cũng có cùng một dãy số xa lạ, click mở —— Dịch Dao đang xem liền "rầm" một tiếng đóng máy tính lại.
Đàn Hoa và Lý Duật liếc mắt nhìn nhau, trong lòng cũng có suy đoán một chút. Dãy số xa lạ gửi tới video khỏa thân, chuyện này như thế nào cũng rõ ràng rồi.
"Dùng của anh." Đàn Hoa đưa di động của mình, ngăn cản Dịch Dao dùng điện thoại của cô gọi đến dãy số xa lạ kia.
"Cảm ơn, không cần, đây là chuyện của em và bạn."
Đàn Hoa: "......"
Lý Duật: "......"
Chờ đến khi Dịch Dao ấn xong số, Lý Duật dứt khoát lấy điện thoại từ trong tay cô, cầm điện thoại của mình gọi đi.
"Anh, anh làm gì vậy?"
"Suỵt......" Lý Duật dựng thẳng ngón trỏ đặt trên môi Dịch Dao.
Điện thoại kết nối, phía đối diện truyền đến giọng nói của một người đàn ông trẻ tuổi không có kiên nhẫn, "Ai vậy?"
Lý Duật ấn loa, nói thẳng, "Tôi tìm Mạnh Ni Na."
"Cậu là ai?" Giọng điệu cảnh giác.
"Tôi là nam nhân của bạn cô ấy."
"Bạn bè của con đĩ xấu xí đó hả? A! Chính là cái người chơi kiếm Dịch Dao đúng không? Đúng lúc! Tôi đang muốn tìm cô ta! Cô ta có ở bên cạnh không?"
"Uông Húc Phong!"
"Ha ha! Con đĩ nhỏ, cô quả nhiên đang ở đó! Tôi kêu con đĩ xấu xí Mạnh Ni Na gọi cô tới, vậy mà cô ta dám đem điện thoại ném xuống sông. Cô ta có tình có nghĩa như vậy, cô không tính giúp cô ta sao?"
Dịch Dao bình tĩnh lại, "Giúp, đương nhiên phải giúp, nhưng trước khi giúp, anh cũng phải cho tôi nhìn thấy Ni Na chứ?"
"Yên tâm, bây giờ cô ta đang ngủ ngon lành, chờ chị em tốt là cô cùng tới đây đó."
"Là sao, cùng đi làm cái gì hả?"
"Rất đơn giản, cô cùng với con đĩ xấu xí kia đi hầu hạ một người, hầu hạ tốt, tôi không chỉ trả hết những cái video khỏa thân đó, mà An thiếu cũng sẽ không đối xử tệ với các cô đâu."
"An —— là anh An tiên sinh kêu anh làm như vậy?" Sắc mặt Dịch Dao sắc mặt, hai tay nắm chặt lại.
"A...... Chuyện này cô không cần hỏi. 9 giờ, tôi sẽ phái người đến cổng Nam đại học Đông X đón cô, nhớ trang điểm xinh đẹp lên, mặc bộ đồ tối hôm qua cũng được. Đừng mơ báo cảnh sát, Mạnh Ni Na là tự nguyện tới đây, còn cô, không tới cũng được, ha ha... Nam nhân của cô còn ở đó không? Bỏ hắn sớm một chút! Để một người phụ nữ xinh đẹp như cô ở trong một phòng trọ nhỏ bé như vậy, cô còn cần hắn làm gì nữa? Hay là cô tới tìm anh đây, vừa cho cô tiền tiêu vừa làm cô sảng khoái!"
Đàn Hoa Lý Duật lại ăn ý liếc mắt nhau một lần nữa.
"...... Được nha," Dịch Dao đột nhiên ngọt ngào nói, "9 giờ anh cũng không cần phái người tới đón tôi, bây giờ tôi đi tìm anh An trước, sau đó lại đi tìm anh trai. Nhất định phải chăm sóc Ni Na cho tốt! Nếu Ni Na thiếu một sợi tóc," giọng nói sắc bén, "Tôi liền thiến anh!"
Nói xong, Dịch Dao giật lại di động của mình, gọi cho An Kinh Vĩ —— tắt máy.
A, tắt máy! Muốn cô tự mình đi tới cửa đúng không? Được! Dịch Dao quay đầu đi về phía cửa phòng.
Lý Duật thấy thế, muốn nói lại thôi, chỉ có thể đi theo ra ngoài một lần nữa, ngồi ghế lái phụ.
7 giờ 47 phút, ba người Đàn Hoa được mời vào biệt thự Khôn Thiên của An gia. 8 giờ 01 phút, cha con An Lục Thiên và An Kinh Vĩ được vệ sĩ vây quanh từ bên ngoài đi vào đại sảnh.
An Lục Thiên mặc đường trang màu đỏ tím, thêu rồng thêu hổ cực kỳ khí thế, An Kinh Vĩ thì ngược lại, chiếc áo da vừa vặn cổ đứng màu đen tôn lên vòng eo rắn chắc gợi cảm của hắn, đồng thời hiện lên đôi chân dài hoàn mỹ, nhưng vẻ mặt thiếu kiên nhẫn và tùy ý của hắn trông như lúc nào cũng có thể nhảy lên xe máy chạy mất...
Nhìn thấy Dịch Dao trên sô pha, đôi mắt An Kinh Vĩ sáng ngời, lướt qua An Lục Thiên đi tới.
Dịch Dao tức giận nhếch miệng, "soạt" đứng dậy đi về phía An Kinh Vĩ. Lý Duật cản không kịp, trơ mắt nhìn Dịch Dao giơ tay ——
"Bốp!"
Một cái bạt tay thật mạnh khiến khuôn mặt của An Kinh Vĩ lệch sang một bên.
An Kinh Vĩ chậm rãi quay mặt lại, đôi mắt sói nguy hiểm kiềm nén dục vọng khát máu, lạnh lùng nhìn hai người đàn ông cực kỳ tài giỏi đang ngồi trên sô pha phía sau Dịch Dao.
Lý Duật có hơi xấu hổ mà quay mặt đi, sắc mặt Đàn Hoa vẫn như thường, bình tĩnh uống trà.
Tất cả mọi người ở An gia đều choáng váng, khi tất cả đều cho rằng thiếu gia sẽ nổi giận, bọn họ đều hoảng sợ mà nhìn — An thiếu, người từ nhỏ tính cách đã phản nghịch, khi nổi giận thì phụ nữ cũng đánh thế nhưng bình tình đưa mặt phía bên kia lên.
"Đánh nhẹ một chút, tay sẽ đau đó." Giọng điệu An Kinh Vĩ lười biếng nói.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");