Edit: Quỳnh Lê.
"Tại sao bắt ngươi?"
Một đạo thanh âm lạnh băng từ bên ngoài nhà tù truyền tới làm cả người Diệp Kỳ run lập cập.
Trong nháy mắt này, nàng dường như rơi vào bên trong hầm băng, cả người lạnh băng thấu xương.
"Chuyện này, người mà ngươi muốn trách là Vân Lạc Phong."
Cùng với những lời này, một nam một nữ từ bên ngoài đi đến.
"Tần Tuyết đại nhân, ta đã phái người tra qua, nữ nhân này là muội muội của phu quân Vân Lạc Phong, bắt nàng, Vân Lạc Phong khẳng định sẽ xuất hiện." Nam nhân cong cong khóe môi, con ngươi trào phúng đảo qua gương mặt trắng bệch của Diệp Kỳ, thong thả mở miệng.,
Tần Tuyết, đó là người đã cùng Bắc Châu đại lục liên hợp, muốn đối phó Vân Lạc Phong.
Cũng là ngày đó ở trong Huyền Thanh Môn, chết ở trên tay Vân Lạc Phong, tên kia vì nữ nhân Tần Nguyệt sai khiến.
"Tô Tuấn, chờ sau khi ta bắt được Vân Lạc Phong, ta cũng sẽ cho ngươi cơ hội tự mình tra tấn nàng."
Tần Tuyết hơi hơi giơ cằm lên, thịnh khí lăng nhân nói.
Tô Tuấn, thiếu chủ Huyền Thanh Môn.
Năm đó, bởi vì Tô Tuấn theo đuổi tiểu Bạch không thành, ngược lại đi Thánh Nữ tộc tố cáo tội trạng của Vân Lạc Phong, thế cho nên cường giả của Thánh Nữ tộc cho rằng Vân Lạc Phong bắt cóc tiểu Bạch, liền phái người đi tru sát.
Ai có thể nghĩ đến, Vân Lạc Phong chẳng những diệt Huyền Thanh Môn, lại giết luôn Tần Nguyệt.
Vốn dĩ Tô Tuấn hẳn là phải chết không thể nghi ngờ, nhưng được Tần Nguyệt dùng bí thuật đem hắn ra, nên hắn bảo vệ được một mạng......
Vân Lạc Phong?
Diệp Kỳ kinh ngạc hơi hơi hé miệng, những người này là vì đối phó Vân Lạc Phong, mới bắt mình tới?
"Tần Tuyết đại nhân, lúc trước ta phái người đi điều tra tình huống gia tộc của Vân Lạc Phong, ta càng tra được, nữ nhân này gọi là Diệp Kỳ, đã từng cùng Vân Lạc Phong tranh chấp."
Nghe vậy, Tần Tuyết mày nhăn lại: "Nếu như thế, Vân Lạc Phong có vì nàng tiến đến hay không?"
"Yên tâm đi, Tần Tuyết đại nhân, Vân Lạc Phong nhất định sẽ đến."
Nữ nhân này luôn luôn trọng tình trọng nghĩa, vì Diệp gia, nàng cần thiết phải cứu Diệp Kỳ.
"Chẳng qua, ta có một biện pháp tốt," Tô Tuấn cười lạnh một tiếng, ánh mắt chuyển hướng Diệp Kỳ, trong mắt hàm chứa tia xảo trá, "Diệp Kỳ, ta cho ngươi một cơ hội! Nếu ngươi nguyện ý cùng chúng ta đối phó Vân Lạc Phong, sau này, ngươi nhất định sẽ hưởng không hết vinh hoa phú quý."
Diệp Kỳ hừ hừ, đem đầu chuyển hướng một bên, không hề liếc mắt nhìn Tô Tuấn một cái.
Tô Tuấn cũng không buồn bực, tiếp tục dụ hoặc nói: "Diệp Kỳ, ngươi có biết thân phận của Tần Tuyết đại nhân không? Hiện giờ các trưởng lão của Thánh Nữ tộc đều đang bế quan, ở toàn bộ Thánh Nữ tộc, địa vị của Tần Tuyết đại nhân là cường đại nhất, nếu ngươi gia nhập vào Thánh Nữ tộc, thì tại Thất Châu Đại Lục này ngươi có thể tự do mà làm."
"Huống chi nhiều năm trước, bởi vì Vân Lạc Phong làm cho ngươi mắt hết mặt mũi, lại thiếu chút nữa mất đi tình thương yêu, ngươi chẳng lẽ một chút đều không hận nàng?"
Vân Lạc Phong!
Không những ngươi đoạt đi tâm của tiểu Bạch, ngươi lại huyết tẩy Huyền Thanh Môn của ta, làm ngươi chết quả thực quá dễ dàng.
Ta muốn cho ngươi nếm chịu một chút thống khổ khi bị thân nhân phản bội!
"Ngươi cút!" Diệp Kỳ phẫn nộ chỉ hướng Tô Tuấn, "Muốn ta gia nhập vào các ngươi, nằm mơ! Có bản lĩnh các ngươi liền giết ta, không có bản lĩnh cũng đừng lải nhải dài dòng!"
Con ngươi Tô Tuấn trầm xuống: "Tần Tuyết đại nhân, nữ nhân này quả thực chính là rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt! Chúng ta hẳn là cho nàng nếm thử một chút giáo huấn!"
Nghe được lời này, Tần Tuyết không có động tĩnh gì, mắt lạnh nhìn thẳng Diệp Kỳ, chậm rãi nói: "Diệp Kỳ, Tô Tuấn nói cũng không phải không có lý, nếu ngươi nguyện ý gia nhập, ta sẽ cho ngươi một con đường sống, nếu phản đối...... Kế tiếp, ngươi sẽ sống ở bên trong địa ngục!"