Editor: Kim Phượng
Khinh Yên gật gật đầu, ngưng trọng nói: “Tiểu thư, nô tỳ hiểu rõ!”
“Tốt, ngươi có thể tiếp tục kể tiếp.”
Vân Lạc Phong hơi hơi nâng mắt lên nhìn tiểu nha hoàn đứng ở trước mặt mình.
Trước đây, nàng chỉ bảo người của Lạc Phong Các điều tra rõ thân thế của mọi người trong quân đoàn, lại vì tôn trọng riêng tư của bọn họ nên cũng không có tra xét sâu! Vì thế cũng tạo thành hậu quả nàng không biết Chung Linh Nhi là người của Thiên gia!
Khinh Yên lấy lại bình tĩnh, tiếp tục nói: “Tiểu thư, sau khi thiếu nữ đó bị cưỡng bức liền có thai! Mà người ở các thế lực lớn này đều sẽ có cảm ứng đối với huyết mạch của mình! Vì vậy, lúc người nọ của Thiên gia lại lần nữa đi ngang qua nơi đó liền cảm nhận được huyết mạch trong cơ thể Chung Linh Nhi đến từ chính bản thân! Vì không cho huyết mạch Thiên gia lưu lạc bên ngoài, Thiên gia liền nhận Chung Linh Nhi trở về nhà.”
Vân Lạc Phong giơ lên khóe môi, mặt mày đường hoàng hàm chứa một tia lạnh lẽo.
“Sau đó có phải là Thiên gia phát hiện Chung Linh Nhi không có bất luận thiên phú nào nên hắn đuổi ra khỏi Thiên gia? Nhưng sau lần gặp lại này thế nhưng phát hiện Chung Linh Nhi đột phá tới cảnh giới Cao Linh Giả, vì vậy mạnh mẽ mang nàng về gia tộc?”
Thiên gia và Tiêu gia không hề khác nhau, khi đệ tử trong gia tộc hữu dụng thì sẽ mang về trong nhà, nếu như phát hiện tên đệ tử này không có một chút tác dụng nào thì lập tức trục xuất khỏi gia môn, ngay cả kế thừa dòng họ cũng không xứng!
“Tiểu thư, người đoán không sai, xác thật chính là loại tình huống này.” Khinh Yên nhẹ nhàng thở dài, giọng điệu lo lắng.
“Khinh Yên.” Vân Lạc Phong nhẹ vỗ về cằm, hỏi, “Ta có một việc rất không rõ, lúc trước Thiên Kha và Thiên Ngọc đều từng tiến đến Long Nguyên Quốc, vì sao ngay lúc đó bọn họ không có phát hiện thân phận của Chung Linh Nhi?”
Khinh Yên nhẹ nhàng giải thích: “Kỳ thật nguyên nhân này cũng rất đơn giản, phụ thân Chung Linh Nhi chỉ là dòng bên của Thiên gia, cùng với trực hệ huyết mạch như Thiên Kha và Thiên Ngọc vẫn là có chênh lệch, có lẽ bởi vì nguyên nhân này nên bọn họ không có nhận ra Chung Linh Nhi.”
Cũng có lẽ lúc ấy ánh mắt bọn họ đều ở trên người Vân Lạc Phong và Vân Tiêu, vì vậy không có chú ý tới Chung Linh Nhi……
“Thì ra là thế!” Ý cười của Vân Lạc Phong lộ ra một tia tà khí.
Tà khí này quanh quẩn ở quanh cơ thể nàng làm cho cả phòng đều trở nên âm trầm khủng bố.
“Khinh Yên, gọi Diệp Linh đến, hai người các ngươi cùng ta đến Thiên gia một chuyến.”
“Dạ, tiểu thư!”
Vẻ mặt Khinh Yên lập tức trịnh trọng lên, trong mắt đen sáng tỏ mang theo tia sáng sáng ngời.
“Còn ta thì sao?”
Đột nhiên, một bàn tay nhỏ kéo kéo ống tay áo Vân Lạc Phong, rồi sau đó, giọng nói đáng thương của nam hài vang lên.
Cái này, Khinh Yên mới chợt chú ý tới tiểu nam hài đứng ở bên cạnh Vân Lạc Phong, kinh ngạc hỏi: “Tiểu thư, đây là hài tử nhà ai vậy?”
Đôi mắt Tiểu Mạch lập loè vài cái, gắt gao kéo tay Vân Lạc Phong: “Ta là nhi tử của người.”
Nhi tử?
Khinh Yên hóa đá tại chỗ, nàng há to miệng có thể nuốt vào một đầu voi, không dám tin tưởng nhìn chằm chằm Vân Lạc Phong.
Tiểu thư nàng lại…… có nhi tử?
Còn không đợi Khinh Yên thoát khỏi chấn động lại nghe thấy giọng nói trẻ con của tiểu nam hài: “Mẫu thân, khi nào phụ thân Vân Tiêu trở về vậy?”
Oanh!
Một đạo sét đánh giữa trời quang cứ như vậy chém xuống, Khinh Yên đang hóa đá trực tiếp bị đánh vỡ ra, thân mình đều lung lay sắp đổ.
Quá chấn động!
Tiểu thư lại cùng Vân Tiêu sinh hài tử? Chuyện này gia chủ biết không?
“Tiểu Mạch!” Vân Lạc Phong nhíu chặt mày, cảnh cáo nhìn Tiểu Mạch, lại chuyển ánh mắt về phía Khinh Yên, “Nó thích hồ ngôn loạn ngữ, ta và Vân Tiêu quen biết chưa đến một năm, sao có thể có một hài tử lớn như vậy?”