(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Nước nóng chảy ròng ròng, không gian trong phòng tắm tràn ngập hơi nóng.
Lý Hà Nghiên cau mày cẩn thận nhìn cô: "Khóc?"
“Không có.” Ngụy Dư lắc đầu, “Sao anh lại vào đây?”
Lý Hà Nghiên không nói, cúi đầu hôn cô, môi chạm vào dòng nước ấm trên mặt cô. Ngụy Dư chủ động vòng tay qua cổ anh, lưng cô áp vào nền gạch lạnh lẽo phía sau, cô cảm thấy có chút lạnh lẽo.
Vừa hôn cô, Lý Hà Nghiên vừa không ngừng nhào nặn ngực cô, trầm giọng hỏi: "Lời em mới nói là nghiêm túc sao?"
Ngụy Dư khẽ ừ.
Anh đột nhiên há miệng cắn mạnh một cái, Ngụy Dư không nhịn được cúi đầu, nhìn thấy tóc dày của anh bị nước nóng làm ướt dính vào hàng lông mày đen rậm. Như cảm giác được ánh mắt của cô, anh ngẩng đầu lên, đôi mắt sắc bén nhìn cô, anh nhéo cằm cô, hôn lên môi cô.
D.ục vọng bị kìm hãm chìm trong tiếng nước chảy đều đều.
Đêm đó cả hai người không làm đến bước cuối cùng.
Ngụy Dư mặc quần áo của Lý Hà Nghiên đi ra ngoài, cô nằm trên giường một lúc thì thấy cổ họng khô khốc nên đứng dậy vào phòng bếp uống nước. Cô tình cờ gặp bà ngoại đi vệ sinh.
Bà ngoại nhẹ giọng hỏi: "Tiểu Dư, cháu còn chưa ngủ à?"
“Cháu hơi khát nên dậy uống nước ạ.” Ngụy Dư có chút không được tự nhiên, may mà bà không bật đèn, “Bà ngoại, sao bà lại tỉnh giấc vậy?”
Bà ngoại cười nói: "Gần đây bà ngủ không được ngon, nửa đêm luôn tỉnh giấc, cháu đi ngủ sớm đi, đừng thức khuya."
"Vâng ạ."
Ngụy Dư cầm cốc nước về phòng, Lý Hà Nghiên vừa tắm xong từ phòng vệ sinh đi ra: Em vừa nói chuyện với ai vậy? "
“Bà ngoại.” Ngụy Dư nói: “Hình như bà ngoại ngủ không ngon.”
Lý Hà Nghiên khẽ nhíu mày, đi ra khỏi phòng.
Ngụy Dư nghe anh nói với bà cụ, cuối cùng bà nói: "Bà không sao, không cần đi khám bác sĩ, hai ngày nữa sẽ tốt thôi, cháu đi ngủ sớm một chút, đừng thức khuya."
Bà ngoại trở về phòng, Lý Hà Nghiên cũng không vào phòng mà vén chăn nằm xuống sô pha. Tay chân anh dài, sô pha lại ngắn nên trông không thoải mái lắm.
Ngụy Dư đứng ở cửa nhìn: "Hay là anh vào phòng ngủ?"
Lý Hà Nghiên nhìn cô trong bóng tối cười nói: "Không cần, em ngủ ở bên trong đi."
Ngụy Dư ừ một tiếng, quay người vào phòng, đóng cửa lại.
Ngày hôm sau Ngụy Dư dậy rất sớm, dù sao cô cũng đang ở nhà ông bà ngoại. Ngụy Dư cũng không thích ngủ nướng. Sau khi tắm rửa sạch sẽ, cô thay quần áo của mình đi ra ngoài.
Lý Hà Nghiên còn chưa tỉnh, nằm nghiêng quay mặt về lưng ghế sô pha, phần lớn chăn đều trải trên mặt đất.
Ngụy Dư nhặt chăn rơi dưới đất đắp lên người anh, Lý Hà Nghiên mở mắt ra, ngái ngủ nhìn cô: “Sao dậy sớm như vậy, ngủ không ngon sao?”
“Không phải.” Ngụy Dư ngồi xổm bên cạnh sô pha, “Ông bà ngoại đâu?”
Anh giơ tay xoa mặt: "Ra ngoài mua đồ ăn sáng."
"Anh cũng dậy đi."
Ngụy Dư đứng dậy, cổ tay đột nhiên bị kéo, bị kéo đến trước ngực anh, Lý Hà Nghiên cười khẽ một tiếng, nghiêng người dịch vào trong sô pha, ôm lấy cô, lười biếng nói: "Nằm với anh một lát."
Anh trông hơi giống một đứa trẻ nghịch ngợm.
Ngụy Dư nhìn chằm chằm vào mặt anh: “Lát nữa ông bà ngoại anh sẽ về.”
Ngụy Dư cố gắng đứng dậy, Lý Hà Nghiên đặt tay lên lưng cô, trầm giọng nói: “Bọn họ vừa mới ra ngoài, không về sớm vậy đâu.”
Ngụy Dư áp mặt vào ngực anh, cô có thể nghe được nhịp tim của anh. Hai người cũng không mở miệng nói chuyện, đều yên lặng rúc vào nhau, kim giây trong chiếc đồng hồ trên tủ tivi đang nhảy từng nhịp một, thời gian lặng lẽ trôi.
Vào ngày đầu tiên của năm mới đã có những quán ăn sáng mở cửa kinh doanh. Ông bà của Lý Hà Nghiên đã mua rất nhiều đồ ăn sáng, ngoài xíu mại, sữa đậu nành, còn có bánh bao sữa.
Mọi người tới bàn ăn sáng, bà ngoại đút một cái bánh bao vào bát của Ngụy Dư: “Bánh bao sữa này rất ngon, cháu ăn thử đi.”
Ngụy Dư nhẹ giọng nói cám ơn.
Lý Hà Nghiên liếc bà một cái, gắp bánh bao trong bát cô, nói với bà ngoại: "Cô ấy không thích bánh bao."
Ngụy Dư quay đầu nhìn anh, Lý Hà Nghiên nhíu mày: "Anh nói sai sao?"
Bà ngoại xoa dịu: “Không thích thì không ăn, ăn bánh quẩy thôi.”
Ngụy Dư cười nhẹ nói vâng.
Sau khi ăn sáng, Ngụy Dư nán lại trò chuyện với hai cụ già một lúc. Sau bữa tối, Ngụy Dư bảo Lý Hà Nghiên đưa cô về phòng trọ nhưng bà ngoại liên tục bảo cô ở lại thêm hai ngày. Ngụy Dư nói rằng hai ngày nữa cô lại đến, vì vậy bà ngoại mới miễn cưỡng để cô đi.
Hai người đi lên cầu thang, tòa nhà rất yên tĩnh vì đến mùng 8 hầu hết mọi người mới quay lại đây.
Lý Hà Nghiên: "Em ở một mình có được không?"
“Không sao, dù sao trong nhà cũng có khóa chống trộm.” Ngụy Dư nhìn anh, “Hai ngày nay anh nên ở bên bà ngoại nhiều hơn.”
Lý Hà Nghiên nói: "Được, có chuyện gì thì gọi cho anh."
Vào buổi tối, Tống Lộ đến tìm cô, nói rằng cô ấy sẽ ở lại đây hai đêm, sau đó hỏi ông bà của Lý Hà Nghiên thế nào, cô có hòa hợp với họ không.
Ngụy Dư dựa vào đầu giường nói: "Họ đối xử với mình rất tốt."
Tống Lộ nói: “Vậy sao cậu không ở lại thêm hai ngày nữa?”
"Cảm thấy có chút phiền phức cho ông bà ngoại." Ngụy Dư nói, "Dù sao nếu mình ở lại đó, bọn họ còn phải nghĩ nên nấu món gì, thực sự rất phiền phức."
Tống Lộ nói: "Thật ra mình cũng không thích sống ở nhà người khác lắm. Không cảm thấy thoải mái như ở nhà mình".
Ngụy Dư mỉm cười.
Tống Lộ lại nói: "Vậy học kỳ sau cậu định tìm công ty đi thực tập à?"
Ngụy Dư: "Để xem đã, mình chưa quyết định được."
Tống Lộ trợn mắt, giơ tay chạm vào cánh tay cô: "Này."
Ngụy Dư quay đầu lại: "Cái gì?"
Tống Lộ trừng mắt nhìn cô: "Vết đỏ trên ngực cậu là gì vậy? Đừng nói dối mình là bị muỗi đốt."
Ngụy Dư cúi đầu, bộ đồ ngủ trên người cô cổ thấp, bởi vì ngồi dựa vào đầu giường nên cổ áo hơi trượt xuống, lộ ra vết đỏ ái muội. Cô kéo cổ áo lên, ánh mắt né tránh: "Không có gì."
Tống Lộ nói: "Làm thật rồi."
"Cũng không tính."
“Như này còn chưa tính sao?” Tống Lộ trừng mắt.
Ngụy Dư tắt đèn: "Ngủ đi."
Tống Lộ ở sau lưng cô lẩm bẩm: "Nhàm chán."
Ngụy Dư kéo chăn lên bịt tai lại.
Sau khi hết Tết, thời gian trôi qua rất nhanh. Chớp mắt đã đến ngày tra cứu kết quả thi lên thạc sĩ. Vào ngày tra cứu kết quả, Ngụy Dư ở trong phòng của Lý Hà Nghiên, sử dụng máy tính của anh để tra.
Sắc mặt Ngụy Dư rất bình tĩnh, không có chút lo lắng.
Cô đã nhập số báo danh của mình trên trang web chính thức, nhưng mạng chập chờn, mất rất lâu, cuối cùng cũng đăng nhập được thì trang web lại bị sập. Ngụy Dư từ bỏ, cô định lát nữa tra sau, không cần vội.
Vừa quay người lại thì thấy Lý Hà Nghiên đang dựa vào cửa sổ, im lặng hút một điếu thuốc.
Ngụy Dư đứng dậy đi tới bên cạnh anh, Lý Hà Nghiên nhướng mày nhìn cô: "Tra xong rồi?"
"Trang web bị lỗi, có lẽ vì có quá nhiều người truy cập, lát nữa em sẽ tra."
Lý Hà Nghiên cười lạnh một tiếng: "Đồ bỏ đi."
Ngụy Dư nói: "Dập điếu thuốc đi."
Lý Hà Nghiên liếc nhìn cô một cái, dập điếu thuốc theo lời cô. Ngụy Dư tiến lại gần, hai tay ôm lấy mặt anh, hôn lên môi anh. Thật ra, cô vẫn có chút lo lắng, cô cần anh an ủi mình.
Lý Hà Nghiên cúi đầu, ngậm lấy môi cô, mơ hồ hỏi: "Em căng thẳng sao?"
Ngụy Dư nhẹ nhàng ừ một tiếng.
Kể từ lần đó ở trong phòng tắm, gần đây bọn họ thường xuyên tiếp xúc thân thể, nhưng mỗi lần đều dừng lại ở bước cuối. Đáy mắt tràn đầy d.ục vọng nhưng anh kiên quyết không đi vào.
Hai người hôn nhau một lúc, Lý Hà Nghiên nổi lên phản ứng. Ngụy Dư đột nhiên buông anh ra, xoay người đi tới bàn làm việc, mở máy tính lên.
Lý Hà Nghiên nhìn bóng lưng của cô, thấp giọng nói: "Em đùa anh à?"
Ngụy Dư: "Ừm, không phải sức chịu đựng của anh rất tốt sao?"
Lý Hà Nghiên hừ một tiếng, c.ởi thắt lưng đi vào phòng vệ sinh.
Khi anh đi ra, vẻ mặt anh nhẹ nhõm sau khi được giải tỏa: “Thế nào?”
“Đợi thi tiếp vòng hai.” Ngụy Dư nói.
Tổng điểm của cô là 410, điểm riêng lẻ các môn cũng vượt qua mức chuẩn tối thiểu những năm trước.
Lý Hà Nghiên hỏi: "Khi nào thì thi tiếp?"
"Hầu hết các trường sẽ tổ chức từ tháng ba đến tháng tư," cô nói.
Lý Hà Nghiên gật đầu không nói gì thêm.
Ngụy Dư tắt máy tính. Trên WeChat, Lâm Giang Uyển nhắn tin hỏi cô tra cứu điểm chưa. Ngụy Dư nhắn tin lại cho cô ấy, Lâm Giang Uyển gửi một chuỗi biểu tượng cảm xúc pháo hoa.
Lâm Giang Uyển gửi một tin nhắn khác: Trong dịp Tết Nguyên đán, lúc mình và mẹ đi chợ thì tình cờ gặp mẹ cậu, mẹ cậu gọi mình lại và hỏi có liên lạc với cậu không.
Ngụy Dư nắm chặt điện thoại nhìn tin nhắn, cô không biết nên trả lời như thế nào. Thấy cô không trả lời, Lâm Giang Uyển lại chuyển chủ đề.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");