Chương 59: Cưỡng cầu (phần đặc biệt)
**Lời tác giả**:
Tại sao chương này lại là chương ĐẶC BIỆT ư?
Bởi đây là một phần truyện...
...ĐANG được viết thành TRUYỆN DÀI!
Mình viết chương nay là để tìm cảm hứng, nhân tiện quảng bá truyện trước khi ra mắt.
Truyện này gắn tag cung đình tranh đấu, bệnh kiều (yandere) công x tâm cơ thụ, cường thủ hào đoạt, nuôi bị thịt. Nói về một bạn thụ tâm cơ, nhặt công về nuôi. Công lớn lên bên cạnh thụ, dần dần từ thụ học được cách tính kế, hãm hại người khác nhằm mục đích đoạt được những thứ mình muốn. Và tình cờ thay...
...thứ công muốn lại là thụ.
Truyện (có vẻ) hơi dark, nhưng không dark lắm đâu. Bạn nào thích thể loại bệnh kiều, độc chiếm công như Lưỡng Mang Mang, Bạn Trai Bệnh Kiều Của Tôi, Xiềng xích Yêu Thương, các chuyện của Đồi thì dư sức cân cái này.
Mình vẫn sẽ hành văn theo phong cách hài hước, chỉ thỉnh thoảng mới deep vài đoạn. Bởi vì vậy các bạn nào sợ ngược thì đừng có lo bởi vì mình sẽ chuẩn bị rất rất nhiều đường...
...để trộn chung với thủy tinh. *gian xảo*
Nói chung là vậy đó, chuyện vừa hài vừa dark, ai thích thì đóng cọc đợi nhá. Không thích thì phần truyện dưới đây đọc cho vui rồi lướt qua cũng được. ^v^
**CẢNH BÁO**: thể loại thúc chất niên hạ, ai không hợp phiền quay đầu. (truyện lấy bối cảnh về một triều đại mà hoàng tộc cưới người trong họ để duy trì huyết thống thuần khiết, tương tự như Ai Cập cổ đại. Và việc nam nhân cưới nam nhân cũng được chấp nhận. Bởi vì vậy quan hệ này với bối cảnh trong truyện thì không bị ngăn cấm)
__________________
**1**.
Đông Xuyên quốc bọn họ được thiên gia chiếu cố.
Thành viên hoàng tộc Đông Xuyên, nếu may mắn có được thiên ấn, liền có thể sở hữu thần lực, hô mưa gọi gió, dời non lấp bể đều không thành vấn đề.
Ai cũng nói chỉ cần có được thiên ấn thì sẽ vô cùng cường đại oai phong, cũng sẽ muốn gì được nấy.
Y sinh ra trong hoàng tộc Đông Xuyên.
Y cũng sở hữu thiên ấn.
Thế nhưng y không cường đại oai phong.
Cũng không có được người mà mình mong muốn.
**2**.
Hoàng tộc Đông Xuyên mang trong mình huyết mạch của thiên nhân.
Khác xa với những người khác.
Bọn họ vì vậy mà chỉ cho phép người trong tộc lấy nhau. Vì thế những chuyện như dì lấy con anh, bác trai cưới cháu ruột, anh chị em lấy nhau là chuyện vô cùng bình thường.
Y yêu thầm tỷ tỷ mình.
Nhưng năm y mười lăm tuổi, nàng lại gả cho kẻ khác.
Kẻ đó vô cùng cường đại.
Y không làm gì được hắn.
Y không cam tâm.
Tuyệt đối...sẽ không cam tâm.
**3**.
Hắn là tam hoàng tử con vua.
Nhưng cũng là nghiệt chủng.
Bản chất của hắn sinh ra là bị người khác ghét bỏ xem thường.
Cũng là để người khác dẫm đạp.
Kẻ như hắn vốn không nên được yêu thương.
Nhưng tiểu thúc lại nhặt hắn về.
Một nghiệt chủng như hắn...
Chỉ có mỗi tiểu thúc không vì cái gì mà yêu thương hắn.
Cả thế giới này dù có là giả...
Thì tiểu thúc vẫn chân thật.
**4**.
Hắn đã từng nghĩ, chỉ cần mình ngoan ngoãn, tiểu thúc sẽ mãi mãi không vứt bỏ mình.
Nhưng hắn đã nhầm.
Hắn mất chừng đó năm để nhận ra, hắn trong mắt tiểu thúc không khác gì con mèo nhỏ y nhặt ngoài đường.
Lúc còn hứng thú thì chiều chuộng hết mực.
Đến khi chán rồi, ngay cả bóng lưng y hắn cũng không thể chạm vào.
Tiểu thúc, con đã ngoan như vậy nhưng người vẫn không nhìn con một cái.
Thế thì chẳng thà...
...con không ngoan nữa.
**5**.
Tiểu thúc...
lần trước ta có nói với ngươi
...nếu ngươi bỏ trốn lần nữa, sẽ cưa đứt hai chân ngươi vứt đi.
Nhưng...hai chân ngọc ngà của ngươi đẹp thế này...nếu vứt đi thật phí.
Hay là...ta cắt gân của ngươi thôi nhỉ?
Được không?
Thế nhưng như thế sẽ để lại sẹo.
Chẳng bằng đánh gãy xương...
...thì sao nào?