Quốc Sắc Kiều Phi

Chương 70: Chương 70: Đạ Ta Ngươi Khích Lệ




CHƯƠNG 70: ĐẠ TA NGƯƠI KHÍCH LỆ

Editor: Luna Huang

Thẩm Vân Sơ đã đánh mất mặt mũi, còn nhiều người vui vẻ trong lòng.

Chu phi mở miệng cười: “Xem ra tài nghệ khảy cổ cầm của Thẩm tiểu thư vẫn còn phải học tập hiền phi tỷ tỷ nhiều hơn.”

Dáng tươi cười trên nét mặt của hiền phi bất biến, nhãn thần cũng không có nhúc nhích, xem như không có nghe thấy những lời này của Chu phi.

Chu phi mở miệng lần nữa: “Hoàng thượng, không phải nghe nói thời gian trước đông gia của Tứ Quý các nhiệt nhiệt nháo nháo cũng tới sao? Trong lòng nô tì thật tò mò, chẳng biết có được gọi người ra nhìn một cái không?”

Mục Trần Tiêu giơ đôi mắt lên, đường nhìn lạnh lùng đảo qua vị trí của Chu phi.

Trước đây, Chu phi và hiền phi có quan hệ coi như không tệ, dù sao lúc đó Chu Ngọc Nghiên và Mục Trần Tiêu có hôn ước, mà Đoan vương có quan hệ tốt với Mục Trần Tiêu, hai vị phi tần cũng đi lại thân cận như dệt hoa trên gấm.

Nhưng hôm nay, mặt mũi của Chu gia bị Mục gia kéo xuống đạp trên mặt đất, mà Đoan vương lại giúp đỡ Mục Trần Tiêu dâng biện pháp trồng rau xanh trong noãn bằng lên, quan hệ thân cận của hai người dĩ nhiên là chấm dứt.

Hứa Vân Noãn đã sớm nghĩ tới yến hôm nay có thể bình bình đạm đạm mà kết thúc rồi, nghe được lời của Chu phi, thái độ tự nhiên hào phóng đứng lên: “Dân nữ Hứa Vân Noãn gặp qua hoàng thượng, gặp qua chư vị nương nương.”

Đoan vương nhìn Hứa Vân Noãn, trong ánh mắt tràn đầy kinh ngạc.

Lần đầu tiên ở Mục gia nhìn thấy nàng, đối phương chưa thi phấn trang điểm, bọc như một quả cầu, phân minh niên kỷ nho nhỏ lại bày cái giá cô nãi nãi, để người nhìn buồn cười.

Sau khi tái kiến, cách một con đường rất xa, tiếu ý dịu dàng của đối phương đứng ở trong đám hài đồng, kiên nhẫn cắt chia dưa ngọt cho bọn nhỏ.

Mà nay lần thứ ba gặp lại, nàng một thân cẩm y hoa phục, quỳ gối hành lễ quy củ chu toàn, dáng dấp kinh diễm nhân tâm.

Rõ ràng là một thiếu nữ nho nhỏ, làm sao có nhiều mặt bất đồng như vậy?

Sau khi Đoan vương đánh giá xong, trong lúc vô tình nhìn về phía mẫu phi nhà mình, phát hiện nàng lăng lăng nhìn Hứa Vân Noãn, nhãn thần hoảng động lợi hại: Mẫu phi thường sẽ ít lộ ra ngoài tâm tình lộ ra ngoài như vậy, đây là thế nào?

“Ngươi chính là Hứa Vân Noãn?” Chu phi mở miệng hỏi.

“Chính là dân nữ.”

Vọng Thư Uyển.com

“Nhìn dáng dấp phá lệ xinh đẹp, không nghĩ tới cô nương mảnh mai giống như ngươi vậy, dĩ nhiên am hiểu trồng đồ.” Giọng của Chu phi nhẹ bỗng, lắng nghe còn có thể phân biệt ra được tiếu ý trong đó.

Chung quang không ít các tiểu thư phu nhân bày ra thần sắc xem kịch vui, các nàng cũng không để Hứa Vân Noãn ở trong mắt, thân là nữ tử cần có gia thế và dung mạo, trồng đồ tuy rằng tốt, bất quá cũng làm kiếm ăn trên mặt đất mà thôi, còn có đại khí gì có thể xuất?

Hứa Vân Noãn tựa hồ không có nghe được thoại lý hữu thoại của Chu phi, như trước mang theo cười yếu ớt tiếu sanh sanh đứng đó.

Ánh mắt của Chu phi nhất động, che miệng khẽ cười một tiếng: “Tiểu thư Thẩm gia am hiểu khảy cổ cầm, ngươi ngoại trừ am hiểu trồng trọt ra, có thể có sở trường khác không?”

“Hồi bẩm Chu phi nương nương, đại gia gia ta nói, ba trăm sáu mươi nghề, nghề nào cũng có trạng nguyên, người không cần tinh thông mọi chuyện, chỉ cần làm chuyện mình am hiểu nhất cho thật tốt là được rồi. Dân nữ am hiểu trồng trọt, hôm nay còn đang không ngừng nghiên cứu môn đạo trong đó, về phần những thứ khác, đều gác sang một bên, nếu là nương nương muốn nhìn dân nữ biểu diễn những tài nghệ khác, sợ là phải thất vọng rồi.”

“Ngươi mồm miệng thông minh.” Chu phi ám phúng.

Hứa Vân Noãn quỳ gối cung kính hành lễ với Chu phi, nét mặt tràn đầy mừng rỡ: “Đa tạ nương nương khen ngợi.”

Mi tâm của Chu phi khẽ động, lời mới rồi của nàng cũng không có ý tứ tán dương.

“Nô tì cảm thấy Hứa cô nương phá lệ khó có được.” Hiền phi vẫn trầm mặc bỗng nhiên mở miệng, “Hoàng thượng, nô tì gặp qua không ít người, rất nhiều người đều là vội vội vàng vàng, cái gì đều muốn làm cho tốt, rồi lại cái gì cũng làm không tốt, cuối cùng chỉ có thể bình thường! Trái lại kiên trì bền bỉ như Hứa cô nương, cuối cùng mới thành đại sự!”

Hoàng đế gật đầu: “Khó có được hiền phi tán thưởng một người, trở về ngồi xuống đi.”

“Vâng.”

Chu phi không muốn đơn giản buông tha Hứa Vân Noãn như vậy, nhưng hoàng đế đã mở miệng, nàng chỉ có thể nuốt không cam lòng xuống.

Một lần nữa Hứa Vân Noãn ngồi trở lại chỗ, không để ý tới ánh mắt quan sát của quan sát chung quanh, tiếp tục thần sắc tự nhiên vui chơi giải trí.

Vu thị âm ngoan trừng Hứa Vân Noãn một mắt: Ha ha ăn, cũng không sợ nghẹn chết mình!

Trái lại hiền phi nhìn vui mừng, để người đưa một đĩa điểm tâm trước mặt nàng sang.

Đoan vương thấy sửng sốt một chút, càng phát ra không rõ tâm tư của mẫu phi nhà mình.

Chẳng lẽ sau khi hắn nói bản thân không có ý gì với Thẩm Vân Sơ, mẫu phi coi trọng vị tiểu cô nãi nãi của Mục gia này?

Yến hội qua nửa, nội thị tổng quản Lý Lâm cung kính hồi bẩm: “Hoàng thượng, hoa đăng đều đã được treo, thỉnh hoàng thượng di giá thưởng thức một phen.”

“Ân.”

Hứa Vân Noãn theo dòng người đi tới hoa viên, chỉ thấy cung đăng các màu được treo lên, bao phủ toàn bộ ngự hoa viên trong Hứa Vân Noãn mông lung, trái lại để cảnh sắc chung quanh có vẻ càng nhu hòa.

“Chư vị không cần giữ lễ tiết, mỗi một cung đăng trong ngự hoa viên đều có treo câu đố, hôm nay ai đoán đúng nhiều nhất, trẫm ban thưởng đăng vương ở giữa cho người đó.” Hoàng đế mở miệng, mọi người đều hưởng ứng, nhất phó đại triển thân thủ.

Đoan vương nhân cơ hội đi tới bên người Mục Trần Tiêu, thái độ tự nhiên mở miệng hỏi: “Toàn bộ yến hội ngươi đều mặt lạnh, có tâm sự gì sao?”

Vọng Thư Uyển.com

“Không có gì, chỉ là không có thói quen náo nhiệt như vậy, trái lại còn chưa kịp chúc mừng Đoan vương điện hạ được phong.”

“Hạ lễ ta tấn phong ngươi đều tặng rồi, đâu cần cố ý chúc mừng nói.”

Nhãn thần Mục Trần Tiêu đuổi theo Hứa Vân Noãn cùng Đào Bảo nhi nơi nơi đi dạo, giống như vô tình mở miệng hỏi: Ngươi xảy ra chuyện gì, thế nào lãnh đạm với tiểu thư Thẩm gia như vậy?”

“Ta chỉ xem Thẩm tiểu thư là muội muội, ai biết có người nhiều hiểu lầm như vậy, mẫu phi còn thúc giục ta thú nàng, ta chỉ có thể vội vã giải thích. Mẫu phi nói nếu như ta không có ý với nàng, sau này không thể có bất kỳ tiếp xúc gì nữa, nên ngươi không nhìn thấy sao? Yến hội hôm nay, ngay cả nhãn thần ta cũng không có nhìn sang đó một cái.”

Mục Trần Tiêu quay đầu, dùng một loại ánh mắt hoàn toàn mới đánh giá Đoan vương: “Ngươi không có ý với nàng?”

Một hơi thở của Đoan vương ngăn ở cổ họng: “Thế nào đến ngươi cũng hiểu lầm?”

Mục Trần Tiêu diện vô biểu tình: “Đây còn không phải là trách hành vi lúc trước của ngươi dễ làm người ta hiểu lầm sao. Thảo nào hôm nay thái độ của hiền phi nương nương rất bình thản với Thẩm Vân Sơ, chỉ là hiền phi nương nương vì sao đơn độc ban thưởng điểm tâm cô nãi nãi nhà ta?”

“Ta cũng không biết, trong lòng cũng rất hiếu kỳ!” Nhìn thấy thần sắc của Mục Trần Tiêu nghiêm túc, Đoan vương nhịn không được mở miệng nói rằng, “Ngươi nói mẫu phi sẽ không phải là chọn trúng cô nãi nãi nhà ngươi chứ, nếu là. . .”

Nhãn thần của Mục Trần Tiêu chợt như băng, đáy mắt tức giận như khói mây cuồn cuộn: “Ngươi nói cái gì?”

Lời vừa ra khỏi miệng Đoan vương liền phát hiện không thích hợp, thấy Mục Trần Tiêu đổi sắc mặt, vội vã mở miệng bồi tội: “Là ta trong lúc nhất thời nói không chú ý, hảo huynh đệ, ngươi cũng không nên để bụng.”

Thật sự là Hứa Vân Noãn quá nhỏ, căn bản không có biện pháp để người nghiêm túc xem nàng như trưởng bối của Mục Trần Tiêu.

“Lần sau không được viện dẫn lẽ này nữa!” Mục Trần Tiêu lãnh ngạnh phun ra một câu, khẽ rũ mắt xuống che lại tâm tình của mình.

Trong lòng hắn rõ ràng, Đoan vương mới vừa rồi chỉ là vô ý thức vui đùa, nhưng nghe được có người khinh thị Hứa Vân Noãn như vậy, trong lòng hắn liền khắc chế không nổi một cổ sát ý nảy lên.

Nhìn thấy môi Mục Trần Tiêu mím thật chặt, như cũ nhất phó rất là không vui, Đoan vương vội vã tiếp tục bổ cứu: “Ngươi xem, Hứa cô nương đang xem hoa đăng giữa hồ, không bằng hai người chúng ta liên thủ đoán chút đố đèn, giúp nàng thắng được đăng vương đi?”

“Không cần.” Mục Trần Tiêu thoáng nhìn Thẩm Vân Sơ đi về hướng này, vội vã chuyển động xe lăn ly khai.

Đoan vương đang muốn đuổi theo, đã bị hai mắt đẫm lệ dịu dàng của Thẩm Vân Sơ ngăn cản lối đi: “Gặp qua Đoan vương điện hạ.”

“Thẩm tiểu thư. . . Không cần đa lễ.”

(Luna: Mọi người nghỉ lễ vui không nè, ta tổng vệ sinh nhà mệt le lưỡi, thái hậu còn cho an bánh mỳ chấm sữa nữa T_T)


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.