Quốc Sắc Kiều Phi

Chương 56: Chương 56: Đại Niên Tiết




CHƯƠNG 56: ĐẠI NIÊN TIẾT

Editor: Luna Huang

Trong tầm mắt ba ba của mấy hỏa kế, Đinh Sơn kiểm kê rõ ràng thu nhập hôm nay, sau đó đổi thành bạc vụn, phân phát đến trong tay mấy người: “Cô nãi nãi phá lệ khoan hậu với chúng ta, sau này chúng ta phải tận lực tương báo, nếu là lại để cho ta tra ra có người làm chuyện có lỗi với chủ tử, không cần cô nãi nãi động thủ, trước hết ta sẽ chấm dứt hắn!”

“Đinh đại ca yên tâm, chúng ta đều không phải là người vong ân phụ nghĩa, sau này nhất định sẽ thuần phục chủ tử.”

Lúc này Đinh Sơn mới thoả mãn, mang theo sổ sách về tới Mục gia: “Nô tài gặp qua cô nãi nãi.”

“Đinh chưởng quỹ không cần đa lễ, hôm nay bận rộn lắm chứ?”

“Đâu chỉ thế, hôm nay khách nhân rất nhiều, buổi sáng liền bắt đầu xếp hàng, mãi cho đến không còn rau có thể bán, người khác mới lưu luyến không rời ly khai, ta còn nghe được bọn họ thương lượng ngày mai sớm đến nữa.”

“Ngươi về nghỉ ngơi trước đi, ngày mai còn có cả ngày phải bận rộn.”

“Cô nãi nãi, rau xanh trong noãn bằng còn đủ không? Nô tài đoán, ngày mai khách nhân chạy tới hẳn là càng nhiều hơn một chút.”

“Trong phòng kho còn tồn một ít, đều lấy ra bán đi, nhất định sẽ có nhiều người hơn mua không được, chỉ có thể chờ ta mua thêm chút đất, xây thêm chút noãn bằng, ít nhiều có thể trồng thêm chút rau.” Hứa Vân Noãn mỉm cười nói.

Ánh mắt của Đinh Sơn chợt sáng ngời: “Cô nãi nãi, sau này có phải còn có thể xây dựng càng nhiều Tứ Quý các hơn hay không?”

“Không sai, ngươi sớm tung tin tức ra ngoài, đến lúc đó chưởng quỹ và hỏa kế, tự nhiên là người có năng lực sẽ thắng.”

“Vâng, nô tài nhất định công bố tin tức tốt này ra ngoài.”

Nhân thủ trong Tứ Quý các hữu hạn, nên bộ hạ cũ của Mục Trần Tiêu đại thể cũng đang giúp chiếu cố noãn bằng. Vốn tưởng rằng ở nơi nào làm việc đều giống nhau, nhưng thấy được phong cảnh của đám người Đinh Sơn, rất nhiều người trong lòng đều cực hâm mộ, chỉ hối hận bản thân không hiểu kinh thương, không có được Hứa Vân Noãn chọn trúng.

Hôm nay nghe nói Tứ Quý các mở chi nhánh, lại được biết hôm nay hỏa kế trong Tứ Quý các dĩ nhiên được phân mấy lượng bạc, mỗi người xoa tay, hận không thể dốc hết tất cả khí lực.

Vì vậy nguyên bản bầu không khí náo nhiệt của Mục gia càng phát ra khí thế ngất trời, mặc kệ Hứa Vân Noãn đi tới chỗ nào, đều có thể thấy một mảnh cảnh tượng tích cực hướng lên.

Tiền chưởng quỹ đưa tới một nhóm bạc xiêm y đồ trang sức, Hứa Vân Noãn tỉ mỉ nhìn sổ sách, từ từ quyết định chủ ý.

Vọng Thư Uyển.com

Chu gia vẫn ngã vẫn chưa khôn ra, như cũ cảm thấy hai lần hai lần tính toán là Hứa Vân Noãn vận khí tốt.

Đại niên tiết, hoàng thượng tổ chức yến hội ở trong cung, Mục Thiên Trù đối ngoại vẫn cũng không nói thân thể của chính mình có chuyển biến tốt, rất dễ liền cáo nghỉ bệnh, hai chân Mục Trần Tiêu thụ thương nghiêm trọng, chỉ ở trước mặt thái y nhiều lời vài câu đau dữ dội, cũng rất dễ dàng từ chối cơ hội dự tiệc trong cung.

Hứa Vân Noãn tự mình xuống bếp, thu xếp một bàn lớn tràn đầy mỹ vị, Nhị Hắc tham ăn mất đi ổn trọng thường ngày, vòng tới vòng lui bên bàn.

Chờ Hứa Vân Noãn làm xong rửa sạch tay đi qua, đối diện ánh mắt tha thiết của Mục Thiên Trù và Mục Trần Tiêu.

Cước bộ của Hứa Vân Noãn dừng lại, tượng mô tượng dạng ho khan một tiếng, sau đó từ ng tay áo móc ra một bao đỏ to, đưa cho Mục Trần Tiêu: “Được rồi, hồng bao cho ngươi, đây là tiền mừng tuổi, ngươi cầm chắc.”

Sắc mặt Mục Trần Tiêu cứng đờ: “Không cần.”

Hắn đều bao lớn rồi, còn có mặt mũi lấy hồng bao trong tay tiểu cô nương!

Hứa Vân Noãn trừng hắn một mắt: “Trong phủ chỉ ngươi bối phận nhỏ nhất, hồng bao này ngươi không lấy ai lấy? Mau nhận lấy, không thôi cô nãi nãi tức giận!”

“Phốc!” Mục Thiên Trù nhịn không được muộn cười ra tiếng, thấy tôn nhi nhà mình kinh ngạc, tư vị này để cả người hắn thư sướng, “Trần Tiêu cũng mau nhận đi, cũng là cô nãi nãi ngươi cẩn thận tỉ mỉ, không giống gia gia, đều quên cả chuyện hồng bao, như thế này để Chu quản gia lấy một bao bù cho ngươi.”

Động tác cuat Mục Trần Tiêu cứng ngắc tiếp nhận hồng bao, chống lại tiếu ý rực rỡ trong đôi mắt của Hứa Vân Noãn, trong lòng càng cảm thấy quẫn bách, luôn cảm giác mình càng sống càng thụt lùi.

Mục gia nhân khẩu ít, không có bao nhiêu quy củ.

Mục Thiên Trù gọi Chu quản gia đến ngồi, người một nhà liền nhiệt nhiệt nháo nháo vừa nói vừa ăn, bầu không khí tốt vô cùng.

Trong hoàng cung, lễ vật dâng tặng các thần tử bị nhất nhất đưa đến Đa Bảo các.

Đại hoàng tử dẫn đầu đứng dậy: “Phụ hoàng, nhi thần chúc người phúc thọ an khang, như ý cát tường.”

Hoàng thượng rất là cao hứng, nét mặt khó có được dẫn theo tiếu ý: “Làm khó ngươi vơ vét bản thảo binh thư đầy đủ của Bắc Huân tiên sinh, thế nào không tự giữ lại?”

“Nhi thần quanh năm không ở kinh thành, không giống các đệ đệ có thể tùy thời bồi bên cạnh phụ hoàng, hôm nay thật vất vả tìm được cơ hội tặng lễ cho phụ hoàng, tự nhiên là muốn đưa thứ mình trân quý nhất. Những bản thảo binh thư này là nhi thần góp nhặt nhiều năm mới đủ, phụ hoàng năm đó lĩnh binh tác chiến, khai cương khuếch trương tạo dựng Đại An triều, để bách tính an cư lạc nghiệp, công tích cao ngất, nhi thần tặng bản thảo binh thư, chính là bởi vì sùng kính phụ hoàng, trong đó có một vài chỗ nhi thần còn chưa hiểu thấu đáo, còn thỉnh phụ hoàng giáo dục nhi thần nhiều hơn.”

Vọng Thư Uyển.com

Lời nói này của đại hoàng tử để hoàng thượng càng phát ra cao hứng: “Tốt, phần lễ vật này trẫm cực kỳ thích, nhất định phải trọng trọng có thưởng.”

“Đa tạ phụ hoàng, lễ vật của nhi thần tuy rằng trân quý, nhưng so ra kém lễ vật tân kỳ của Mục gia, không biết phụ hoàng đã thấy chưa?”

“Nga? Mục gia?”

Một bên nội tổng quản Lý Lâm vội vã đáp lời: “Hồi bẩm hoàng thượng, Mục gia đưa lên mẫu đơn đang nở rộ.”

“Vào đông còn có mẫu đơn nở rộ, kỳ cảnh khó được, mang lễ vật của Mục gia lên, trẫm và chư vị ái khanh cùng nhau thưởng thức.”

“Vâng.”

Một chậu mẫu đơn kiều diễm được mang lên đại điện, mọi người nhìn kinh thán.

Mục gia không chỉ có có thể làm cho rau xanh sinh trưởng vô cùng tốt vào đông, còn có thể nuôi trồng hoa cỏ, bồn mẫu đơn này mỗi một đều không giống nhau, nhan sắc dung mạo khác nhau, mỗi bồn đều kinh diễm nhân tâm.

“Những mẫu đơn này đều là danh phẩm nha!”

“Không chỉ thế đâu. Mỗi một bồn đều nở cực thịnh, cho dù là hoa kỳ mẫu đơn, cũng rất ít có người dưỡng được mẫu đơn danh phẩm tráng lệ như vậy, chớ nói chi là hiện tại các loại điều kiện đều bất hợp nghi, Mục gia phí tâm tư thật lớn.”

Đại hoàng tử đứng dậy: “Phụ hoàng, nhi thần thấy những mẫu đơn này cũng thích, chỉ tiếc thế nào đòi Trần Tiêu hắn cũng không cho, lúc đó còn cảm thấy hắn keo kiệt, không nghĩ tới hắn là đưa mẫu đơn vào hoàng cung.”

Trên đại điện mọi người đều mọi người đều, trên thực tế nhưng trong lòng đều tự định giá, nghe đại hoàng tử nói, có người ngồi không yên.

“Điện hạ từ trước có quan hệ tốt với Mục tướng quân, Mục tướng quân nhất định sẽ không keo kiệt mấy chậu mẫu đơn, chờ sau này lại trồng, nhất định sẽ đưa một ít cho đại hoàng tử. Hơn nữa, không phải còn có Tứ Quý các sao? Chút thời gian trước Tứ Quý các bán dưa ngọt, còn gọi là lục phỉ thủy, nói không chừng mấy ngày nữa, sẽ bán cả mẫu đơn.”

Đại hoàng tử nhìn sang. Quan viên mở miệng có quan hệ thân cận với Chu gia, bị người nào sai sử không cần đoán nhiều.

Tam hoàng tử Ninh Cảnh bỗng nhiên mở miệng: “Có người nói Tứ Quý các ngắn ngủn hai ba tháng liền kiếm mười vạn lượng bạc, đạo lý rõ ràng bên ngoài truyền đạo lý rõ ràng, ta ở trong hoàng tử phủ đều biết. Đại ca và Mục gia có quan hệ thật tốt, không biết tin tức này thật hay giả đó?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.