Quốc Sắc Kiều Phi

Chương 229: Thẩm Gia, Đã Lâu Không Gặp




CHƯƠNG 228: THẨM GIA, ĐÃ LÂU KHÔNG GẶP

Dịch giả: Luna Wong – CN mình bận rồi không biết về đến nhà còn tinh thần ngồi trước laptop không nên T7 up chương trước hen. Dao này mình nghĩ thông suốt rồi nên tự kinh doanh luôn vì thế có nhiều thời gian hơn sẽ không trễ chương của mọi người đâu nè.

Nghe được Mục Trần Tiêu trả lời, Hứa Vân Noãn cực kỳ kinh ngạc: “Tôn nhi cũng muốn đi?”

Yến hội của Thẩm gia không phải do Thẩm Vân Sơ tổ chức sao? Mời cũng đều là các tiểu thư, có thể mời nha đầu xuất thân hương dã như nàng, cũng đã là cực kỳ ngoại lệ rồi, nếu Trần Tiêu cũng đi, đó không phải là để người chê cười sao?

“Tôn nhi, yến hội một mình ta đi là được, không có gì hết, ngươi hãy yên tâm.”

Nàng là muốn đi chọc chuyện, không phải đi nhẫn nhịn, phản chính trước nàng đã làm nhiều lần chuyện lót đường, nếu Thẩm gia dám ở yến hội làm gì với nàng, cùng lắm thì nàng liền trực tiếp lật bàn của yến hội!

“Không chỉ là ta đi, Đoan vương điện hạ cùng với rất nhiều thế gia công tử cũng sẽ đi.”

Hứa Vân Noãn không dám tin nháy mắt một cái: “Lẽ nào trước đó ta nhớ lộn, yến hội Thẩm Cửu Mạch cũng có tham dự?”

“Trước không có, nhưng hai ngày này đột nhiên có.”

“. . . Trần Tiêu, ngươi thành thật khai báo, sẽ không phải là ngươi vì bồi ta đi Thẩm gia, nên đơn độc đi tìm Đoan vương điện hạ chứ?”

Mục Trần Tiêu nhẹ nhàng rũ đôi mắt, trong ánh mắt hiện lên một tia mất tự nhiên: “Cô nãi nãi chê ta nhiều chuyện sao?”

“Làm sao có thể? Ngươi đi trong lòng ta càng nắm chắc.”

Hứa Vân Noãn trực tiếp tiến lên, đẩy xe lăn của Mục Trần Tiêu đi ra cửa phủ, nghĩ đến Mục Trần Tiêu vì bảo vệ an toàn của nàng, ở trong tối làm nhiều chuyện như vậy, đã cảm thấy như là uống hai ngụm mật, mật trong lòng ngọt ngào, mỹ tư tư.

Tôn nhi nhà mình chính là không giống với mấy đứa ăn chơi trác táng nhà khác, hắn có hiếu tâm cỡ nào a!

Lại nhìn khuôn mặt tuấn mỹ vô song của Mục Trần Tiêu một cái, Hứa Vân Noãn luôn cảm giác mình quá lời!

Trong Thẩm phủ, Vu thị gọi Thẩm Cửu Mạch và Thẩm Vân Sơ đến trước mặt.

“Cửu Mạch, Vân Sơ, yến hội lần này huyên động tĩnh khá lớn, hai người các ngươi nhất định phải nhìn cẩn thận, tân khách trong yến hội càng phải chiếu cố thích đáng, trăm triệu lần không thể xảy ra sai xót gì.”

Thẩm Cửu Mạch trầm ổn gật đầu, Thẩm Vân Sơ có chút không yên lòng.

Vu thị hơi nhíu nhíu mày, giơ tay lên ra hiệu Thẩm Vân Sơ ngồi xuống bên cạnh: “Đây là thế nào?”

“Mẫu thân, yến hội lần này, Đoan vương điện hạ cũng tới, người nói. . . Ngươi nói có phải hắn cải biến chủ ý hay không?”

Nghĩ đến loại khả năng này, Thẩm Vân Sơ liền cảm giác trong lòng kinh hoàng, từng cổ mừng như điên khó có thể tự chế xông lên đầu.

Mi tâm của Vu thị nhíu chặt hơn: “Vân Sơ, trước mẫu thân dạy ngươi như thế nào, thân là tiểu thư khuê các, điểm trọng yếu nhất đó là rụt rè, trước ngươi đã náo loạn chê cười, hôm nay cũng không thể làm chuyện điên rồ nữa.”

Thẩm Vân Sơ thoáng thanh tỉnh một ít: “Vâng, đa tạ mẫu thân nhắc nhở.”

“Hôm nay yến hội, để Lâm Hoa theo ngươi, nếu có gì không ổn thỏa, nàng sẽ đúng lúc nhắc nhở ngươi. Vân Sơ, ngươi phải nhớ cho kỹ, trước chuyện Quảng Tương sơn bên kia, đã để người không duyên cớ coi thường ngươi một mắt, nếu hôm nay gây ra loạn gì nữa, vậy ngươi chỉ có ở trước mắt nhiều thế gia tiểu thư, công tử đánh mất mặt mũi, đừng nói Đoan vương điện hạ, chính là những người khác, cũng sẽ không nguyện ý nghênh thú một nữ tử không an phận, trở thành đương gia chủ mẫu.”

bookwaves.com

Sắc mặt của Thẩm Vân Sơ mơ hồ trở nên trắng, bất quá lại kiên định gật đầu: “Mẫu thân yên tâm, cho dù là vì Đoan vương điện hạ, ta cũng nhất định sẽ thận trọng từ lời nói đến việc làm.”

“Như vậy là tốt rồi, về phần Đoan vương điện hạ bên kia, có Cửu Mạch chiếu cố, dĩ nhiên, Vân Sơ là thân muội muội của ngươi, tâm tư của nàng, ngươi làm ca ca lý giải nhất, nếu có thể giúp đỡ một tay, nhất định phải tận lực xuất thủ.”

“Vâng, thỉnh mẫu thân yên tâm, nhi tử biết đúng mực.”

“Ân, hai người các ngươi xuống phía dưới chuẩn bị đi, mẫu thân còn muốn kiểm tra đối chiếu đồ ăn trong yến hội lần nữa.”

Lần trước yến hội của Thẩm Vân Sơ đã xảy ra chuyện, để Thẩm gia trở thành chê cười của toàn bộ kinh thành, không thể không chuẩn bị hậu lễ, lần lượt đến cửa phủ tạ lỗi, cũng bởi vì chuyện này, hôm nay nhân tình vãng lai, chuẩn bị lễ vật, nếu so với trước đây còn hơn hai ba phần.

Lúc này đây, người đến yến hội của Thẩm Vân Sơ so với trước còn nhiều hơn, càng thêm không cho phép xuất hiện bất kỳ sai sót nào.

“Vâng.”

Ra gian phòng, Thẩm Vân Sơ vội vã nhìn về phía Thẩm Cửu Mạch: “Ca ca, quan hệ của Đoan vương điện hạ và ngươi trước sau như một, lần này hắn thật vất vả qua đây, vô luận như thế nào, ngươi đều phải ở trước mặt hắn nói tốt vài câu về ta, từ lần trước ở trên Quảng Tương sơn gây ra chuyện kia, ta không còn có gặp qua điện hạ nữa.”

“Vân Sơ yên tâm, ta là huynh trưởng của ngươi, tự nhiên sẽ tận lực giúp ngươi đạt thành tâm nguyện.” Thẩm Cửu Mạch nói xong, hơi chần chờ chỉ chốc lát, “Kỳ thực, ta cũng có chuyện muốn mời muội muội ngươi hỗ trợ.”

“Có chuyện gì, ca ca cứ nói đừng ngại.”

“Ta muốn mời ngươi giúp ta chiếu cố Hứa cô nương một chút.”

“Hứa cô nương? Ca ca nói là mẫu thân làm chủ mời, vị cô nãi nãi Mục gia Hứa Vân Noãn?”

“Không sai, nàng có ân cứu mạng ta, nếu như không phải là nàng, ban đầu ở Kinh Châu, ta đã không về được. Nhưng Hứa cô nương đối với ta có chút ngộ giải, nên ta muốn thừa cơ hội lần yến hội này, nói chuyện với nàng một chút.”

“Nguyên lai là như vậy, ” Trong lòng Thẩm Vân Sơ rất chán ghét Hứa Vân Noãn, dù sao yến hội sinh thần nàng trước đí nháo ra chuyện, để Thẩm gia thành chê cười, cho tới bây giờ, còn có người thỉnh thoảng nói Thẩm gia làm rau không rửa nữa. “Ca ca yên tâm đi, chờ sau khi Hứa cô nương đến, ta tất nhiên sẽ chiếu cố nàng thật tốt.”

“Được.”

Bookwaves.com

Hứa Vân Noãn và Mục Trần Tiêu ngồi chung một chiếc xe ngựa, dọc theo đường đi tiếu ý dịu dàng nhìn ngoài cửa sổ.

“Tôn nhi, ngươi nói người Thẩm gia có xem thường xuất thân của ta hay không?”

“Có vài người mắt nông cạn, cô nãi nãi không cần để ý tới.”

Nỗi lòng của Mục Trần Tiêu cực kỳ phức tạp, địch ý của cô nãi nãi đối với Thẩm gia rõ ràng như thế, như vậy đa đa thiểu thiểu, chắc là biết thân thế của mình.

Ký ức thống khổ, nét mặt vẫn mang theo dáng tươi cười, lẽ nào cô nãi nãi không cảm thấy miễn cưỡng sao?

“Tôn nhi, sao hôm nay bắt đầu gặp mặt, mắt ngươi nhìn ta đã có chút kỳ quái?”

“Không có gì, chỉ là lo lắng sau khi cô nãi nãi đi Thẩm gia sẽ chịu ảnh hưởng.”

“Yên tâm đi, giống như tôn nhi ngươi không sẽ để ý đến Chu Ngọc Nghiên, ta cũng sẽ không lưu ý người Thẩm gia.”

Hứa Vân Noãn không muốn để cho Mục Trần Tiêu lo lắng, càng không muốn để hắn đi lưng đeo cừu hận của bản thân đối với Thẩm gia.

Tôn nhi nhà mình đã rất khổ, để hắn cứ thật vui vẻ mới tốt.

Cửa Thẩm gia, xe ngựa của các phủ đệ lui tới.

Người Thẩm gia an bài ngay ngắn rõ ràng, các tiểu thư trên xe xuống đều có thị nữ tiến lên hành lễ, dẫn đường.

Hứa Vân Noãn đi xuống xe ngựa, nâng đôi mắt lên ngắm nghía bảng hiệu kim sắc treo thật cao ở trên cửa phủ: Hộ bộ thượng thư phủ.

Hận ý chậm rãi chảy xuôi, ngưng tụ thành từng cổ một ba đào, ở trong lòng không ngừng dâng lên.

Thẩm gia, đã lâu.

Đời trước, mặc dù Thẩm gia có thể tra được nàng là nữ nhi của Thẩm Thanh, tác dụng của Chương ma ma trong đó công không thể kể.

Hôm nay nàng thật sớm liền giải quyết Chương ma ma, như vậy Vu thị và Thẩm Thanh đến tột cùng lúc nào mới có thể đoán được thân phận của nàng?

Luna: Mấy năm gần đây thế giới xảy ra thật nhiều biến động. Covid 19 còn chưa hết thì đã đến động đất rồi núi lửa thức tỉnh nữa. Cầu mong mọi người luôn bình an và khỏe mạnh.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.