Quốc Sắc Kiều Phi

Chương 194: Đều Không Phải Thứ Tốt Gì




CHƯƠNG 193: ĐỀU KHÔNG PHẢI THỨ TỐT GÌ

Editor: Luna Wong

Mấy công tử ca chạy đến tìm người nhìn, không cần phải nhiều lời nữa, trực tiếp quay người trở về đem sự tình nói với Thôi Diễm.

Thôi Diễm nghe được tin tức, không khỏi nhíu mày: Đại phòng của Chu gia dĩ nhiên có người đến? Không phải nói Chu Hoài kia không dự định quản Chu Chí bên này sao?

Bạch thị mang theo Chu Hàm đi đến, nhìn thấy đám người Thôi Diễm, trong lòng đồng dạng cảm giác có chút vướng tay chân.

“Chư vị công tử hữu lễ, phụ nhân sinh non, tràng diện loạn tao tao, chư vị đều là công tử ca, ở chỗ này khó tránh khỏi bẩn mắt, không bằng thỉnh chư vị dời bước đi?”

“Bạch phu nhân hữu lễ, tốc độ ngươi tới thật đúng là không chậm, hí bên này của chúng ta đều chưa xem xong, ngươi đã tới đây đuổi người.”

Bác Lăng hầu địa vị đặc thù, Thôi Diễm lại là nổi danh tính tình quần áo lụa là, đừng nói là đối với phu nhân không có cáo mệnh trong người như Bạch thị, chính là gặp được Chu Hoài, trong lời nói cũng không có nhiều khách khí.

“Thôi công tử nếu là muốn xem trò vui, không bằng trực tiếp đi Lê viên? Trên sân khấu của Lê viên, muốn xem cái gì cũng có. Ở đây bất quá là một ít việc xấu trong nhà, không thích hợp bêu ra ngoài, còn thỉnh Thôi công tử thông cảm.”

“Cũng được đi, ngươi đã đều nói như vậy, ta cũng không có thể không nể tình chút nào. Bất quá, Chu Ngọc Nghiên kia trước là tính toán ta, để tiểu gia ta thiếu chút nữa bị Ngô Kỳ kia hại, bút trướng này nếu hôm nay ta không đòi, ngày khác vẫn là phải đăng môn.”

Đây là vẫn chưa xong!

“Đồn đãi giữa chọ ta cũng đã nghe nói qua, bất quá sự tình chưa có được kiểm chứng, đâu có thể bảo sao hay vậy được, Thôi công tử từ trước thông tuệ, nên sẽ không bị tin đồn ảnh hưởng chứ?”

“Lời này của Bạch phu nhân nghe vào trong tai, sao lại giống đang giễu cợt ta nhỉ? Ta thông tuệ chỗ nào, đến hoàng thượng đều nói ta là tính tình quần áo lụa là!”

“Công tử nói đùa, hoàng thượng thương yêu Thôi công tử, mọi người đều biết, thế nào nỡ nói ngươi không phải chứ? Bất quá, mặc kệ sự tình có phải bởi vì Ngọc Nghiên dựng lên hay không, rốt cuộc là cùng Chu gia chúng ta có chút liên lụy, ngày khác ổn thỏa chuẩn bị hậu lễ, đến phủ hướng Thôi công tử bồi tội.”

Thôi Diễm nháy mắt một cái, đến gần phương hướng của Bạch phu nhân một ít: “Hậu lễ này là có bao nhiêu hậu a? Vì chuyện của ta, những huynh đệ này bên cạnh ta cũng bị lăn qua lăn lại, lại là đi hoàng cung, lại là đến Chu gia, cũng phí không ít tâm tử, nếu như lễ này không đủ hậu, ta đều ngại xuất ra chia cho bọn hắn.”

Nét mặt của Bạch thị tiếu ý bất biến: “Chỗ ta vừa mới có vạn lượng ngân phiếu, không bằng xin mời Thôi công tử và chư vị công tử ra ngoài ăn bữa cơm an ủi trước?”

Thôi Diễm thoáng suy tư một chút, rốt cục gật đầu: “Được rồi, sắc trời này thực tại không còn sớm, mấy người chúng ta đều có chút đói bụng, vậy trước ra ngoài tìm ít đồ ăn.”

Nói xong liền trực tiếp mang người đi ra phía ngoài.

bookwaves.com

Chu Hàm đi theo phía sau Bạch thị, nhìn thấy Thôi Diễm không có cầm ngân phiếu, không khỏi âm thầm thở phào nhẹ nhõm: Thôi Diễm này coi như là có tính toán, biết hôm nay huyên quá kỳ cục!

Bạch thị lại giao ngân phiếu trong tay cho ma ma một bên: “Đưa qua cho Thôi công tử.”

Ma ma vội vã cầm ngân phiếu đưa cho quản gia bên người Thôi Diễm: “Còn thỉnh quản gia thay nhận lấy.”

“Vậy làm sao có thể dùng? Công tử nhà chúng ta hồ đồ mà thôi.” Thôi quản gia vội vã khước từ, nét mặt lại là ngoài cười nhưng trong không cười.

“Thôi công tử thực tại bị kinh hách, các công tử cũng bên cạnh hắn theo mệt nhọc, ngân phiếu nho nhỏ này, xem như là một chút tâm ý của phu nhân nhà chúng ta, còn thỉnh quản gia không nên ghét bỏ.”

Thôi quản gia lại từ chối một hai, lúc này mới bỏ ngân phiếu vào trong ống tay áo, nét mặt rốt cục cũng dẫn theo chút tiếu ý: “Bạch phu nhân muốn mời công tử nhà chúng ta ăn cơm, phần thịnh tình này thật sự là không thể chối từ.”

“Vốn là Chu gia nhị phòng xảy ra nhiễu loạn đã quấy rầy Thôi công tử, chỉ cần chư vị công tử ăn bữa cơm này thật vui vẻ, cho dù là tiêu hao nhiều ngân lượng hơn nữa cũng đáng.”

“Chu gia nhị phòng thực tại là quá không giống dạng, Chu đại nhân hoàn hảo làm việc biết quy củ, hôm nay được hoàng thượng tuyên đòi trở lại kinh thành, xem ra quan chức này lại sắp lên chức. Quay đầu lại nô tài liền viết phong thư cho lão hầu gia, nói một câu chuyện ở trong kinh thành, lão hầu gia lớn tuổi, thích nghe những thứ náo nhiệt này.”

Tiếu ý trên mặt Bạch thị hơi dừng lại một chút: “Đều là chút việc nhà việc vặt, không đáng giá nhắc tới.”

“Nếu là sự tình xử lý thỏa đáng tự nhiên không đáng giá nhắc tới, nhưng nếu là xử lý không tốt, luôn luôn phải nói một câu, nô tài còn phải đi hầu hạ công tử, liền đi trước một bước.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.