"Ý nàng là nàng thích ta sao?" Hoàng Phủ Dật rũ mắt xuống, cũng nhìn không ra là vẻ mặt gì.
"Khụ, cái đó. . . . . . ừm."
Hoàng Phủ Dật mới vừa rồi vẫn còn "Thương cảm" đột nhiên đã nở nụ cười, "Ta cũng thích nàng, Đóa Đóa."
Có thể vào đêm tân hôn lừa được một câu thổ lộ của nàng, Hoàng Phủ Dật so với nghe thấy cái gì cũng đều vui vẻ hơn.
A a a?
Tâm tình hắn chuyển biến quá nhanh cùng việc đột nhiên thổ lộ đều làm cho Đóa Đóa ngây người.
Có phải tất cả mây bay đều chạy đến trước mặt nàng mở hội hay không . . . . . .
Hoàng Phủ Dật cười cười ôm ngang người nàng, "Mệt mỏi cả ngày, ngủ sớm một chút thôi."
". . . . . ." Nhan Đóa Đóa vẫn mờ mịt nhìn hắn như cũ, hồn vẫn chưa quay về được.
Hắn cười cười cúi đầu, thừa dịp nàng đang ngẩn người, hôn nàng một cái, "Chờ khi nào nàng yêu thương ta, chúng ta mới động phòng."
A a a. . . . . . Lại bị hôn thật sự cùng hai chữ "Động phòng" cuối cùng đã thức tỉnh Đóa Đóa.
"Ngươi ngươi ngươi. . . . . . Ngươi từ đầu tới cuối vẫn luôn lừa ta? !" Rất bi phẫn !
"Đóa Đóa, nàng thì không lừa ta sao?" Hoàng Phủ Dật cười cười hỏi nàng, "Vẫn chưa chịu thừa nhận nàng là Vân Tri Hiểu?"
". . . . . ." Ô ô, sao nàng luôn không nói lại hắn, ngược lại còn bị chiếu tướng lại?
Rất bi phẫn , nàng mới là người bị hại a!
"Nếu như ta không lừa nàng, nàng sẽ chịu gả cho ta sao?"
"Đương nhiên sẽ không!" Cho nên mới nói nàng bị lừa a!
Đóa Đóa bắt đầu tìm tay nải của mình, nàng muốn ly hôn!
Hoàng Phủ Dật vừa định ra tay ngăn cản nàng, chợt nghe ngoài cửa sổ có tiếng người tới gần.
"Ta sẽ không chạm vào nàng, " hắn đột nhiên thở dài một tiếng, "Bên cạnh tẩm điện có một lầu các, nàng sẽ ở đó, không ai có thể quấy rầy nàng."
A? Cái gì với cái gì vậy?
Nhan Đóa Đóa còn chưa kịp phản ứng, Hoàng Phủ Dật đã đứng ở bên cạnh nàng, đưa lưng về phía cửa sổ, giúp nàng thu dọn tay nải.
"Gả cho ta là ủy khuất nàng rồi, " hắn thở dài, " Thái y vừa đổi phương thuốc khác cho ta, nếu điều dưỡng thêm một thời gian ngắn nữa thì có lẽ thân thể của ta có thể sinh hoạt vợ chồng được."
". . . . . ." Ô ô, nói vậy nghĩa là gì a. . . . . .
Mặt Đóa Đóa trướng đỏ hồng lên, muốn tránh khỏi, nhưng Hoàng Phủ Dật kéo tay nàng rất chặt, không để nàng tránh được.
"Người của Đông cung sẽ không nói lung tung ra bên ngoài, " hắn liếc nhìn nàng một cái, "Nàng có thể giúp ta giữ bí mật không?"
". . . . . ." Ô ô, nàng muốn giả vờ nghe không hiểu. . . . . .