Quan Thương

Chương 227: Đi Anh Du Học (1)




Ân ái thỏa thuê, lại phải vào phòng tắm tắm lại lần nữa, lần này Phương Nam kiên quyết không cho Lâm Tuyền vào cùng, lần lượt tắm. Một lúc sau y phục sạch được nhân viên phục vụ đưa tới, Phương Nam giúp Lâm Tuyền mặc áo, cài cúc cổ áo cho y, lùi lại sau hài lòng nói:

- Không tệ, đẹp trai lắm.

Lâm Tuyền hiếm có cơ hội ở cùng Phương Nam ngoài giờ làm việc, cho Quý Vĩnh nghỉ, bốn giờ chiều, khí nóng bắt đầu tan, hai người lái xe tới phố Tân Thị, vào một siêu thị cỡ lớn, Lâm Tuyền sách giỏ, thoáng một cái đã đầy chặt rồi, lại chạy đi lấy xe, cảm giác ngọt ngào như một gia đình, không kìm được ghé vào tai Phương Nam gọi khẽ:

- Bà xã ơi ...

Phương Nam lườm y một cái:

- Đừng gọi bừa, chúng ta chỉ là tình nhân vụng trộm.

Lâm Tuyền ủ rũ cúi đầu xuống, chuyện này thái độ Phương Nam rất kiên quyết, y thử thăm dò mấy lần mà không lay chuyển được cô.

Sách đồ đi ra sân, Phương Nam nhận thấy đi giày cao gót dạo phố quá mệt, lấy trong túi đồ mới mua một đôi dép lê, Lâm Tuyền treo giày cao gót của cô lên vai, nghênh ngang bước sau Phương Nam, trừng mắt nhìn người ngó bọn họ, Phương Nam cười khúc khích, càng khiến người xung quanh đưa mắt nhìn.

Lén lén lút lút mang đồ về Bằng Nhuận, thấy phòng bên cạnh không có động tĩnh gì, hai người lại lén lén lút lút đi ra, tiếp tục hứng thú dạo phố mua sắm điên cuồng, ngồi ở quảng trường nghỉ ngơi, nhìn thấy có cô bé bán hoa hồng, Lâm Tuyền mua lấy một bông, có đứa con trai bán hoa cũng chạy tới mua, y kiên quyết không mua, có điều rất nhanh toàn bộ người bán hoa dạo ở quảng trường đều đem hoa chất dưới chân Phương Nam.

Khi hai người về, chọn một bông hoa đẹp nhất, số hoa còn lại bị bọn trẻ bán hoa tranh nhau cướp sạch. Phương Nam rất đắc ý cùng Lâm Tuyền tay trong tay dạo phố, cãi nhau xem ăn cơm tây hay cơm ta, cuối cùng giành được phần thắng, Phương Nam ăn một bữa cơm tây thả cửa, làm Lâm Tuyền hô lớn:

- Hỏng hết hình tượng mỹ nữ rồi.

Phương Nam xoa bụng cười duyên:

- No quá, không đi nổi nữa rồi, cậu cõng tôi đi.

Lâm Tuyền cười xoay người lại, ngồi xuống cho Phương Nam ngồi lên lưng mình, giây phút đó không khỏi nhớ tới Trần Vũ, hai năm trước, y cũng cõng Trần Vũ như thế, dù nhớ lại không còn thấy đau nhói tim như trước, song nỗi buồn mang mác xâm chiếm con tim, không cách nào hoàn toàn xua đi được.

…….

Tiểu Sơ đứng ở gần cửa kiểm soát, lòng vừa sốt ruột vừa bực bội, hôm nay là ngày cô đi du học rồi, máy bay sắp cất cánh mà chưa thấy bóng dáng Lâm Tuyền đâu, gọi vào di động thì tắt máy ở bên cạnh Trần Tú luôn miệng dặn dò hết điều này tới điều khác, Tiểu Sơ chẳng hề nghe thấy chỉ ậm ừ ứng phó, chân thi thoảng kiễng lên nhìn qua đám đông tìm bóng dáng của Lâm Tuyền,.

15 phút nữa là phải vào rồi, vẫn chưa thấy đâu, lần sau gặp mặt sẽ cho anh ấy biết tay, Tiểu Sơ tức tối dậm chân, rút di động ra định gọi lần nữa thì thấy Lâm Tuyền ôm một bó hoa tới, mừng rỡ nhảy cẫng lên:

- Tiểu Ba, ở đây này.

Lâm Tuyền đưa bó hoa vẫy rồi đi nhanh tới, đêm qua triền miên với Phương Nam, theo thói quen tắt di động đi, sáng nay ngủ dậy muộn sực nhớ phải đi tiễn Tiểu Sơ, đáng nhẽ Phương Nam cũng đi cùng, nhưng tình cảnh này chỉ lái xe đưa Lâm Tuyền ngoài sân bay rồi đợi, nếu không người nhà họ Lâm đoán ngay ra, dù chuyện cô với Lâm Tuyền không còn bí mật gì cả, nhưng phải nghĩa tới cảm thụ của người khác, không thể quá trắng trợn.

Bó hoa này tất nhiên là ý kiến của Phương Nam.

Tiểu Sơ ôm chầm lấy Lâm Tuyền, một tay cầm bó hoa đủ các loại:

- Tha cho anh đấy, nhưng sao không phải là hoa hồng, trong phim Hàn Quốc cảnh này phải có hoa hồng mới đúng …

- Muốn có hoa hồng thì mau kiếm anh chàng nào đi.

- Người ta không thèm, nhớ nhé mỗi ngày phải gửi mail cho em, rồi mỗi tháng phải gửi tiền tiêu vặt hai lần, gửi một lần em tiêu hết mất ..

Lâm Tuyền gật đầu liên hồi, chợt cảm thấy ngực ươn ướt, thì ra Tiểu Sơ ôm y khóc từ lúc nào, nhè nhẹ đưa tay ra vỗ lưng cô.

- Hôn đi! Hôn đi! Hôn đi!

Đột nhiên xung quanh có tiếng reo hò đồng thanh, hai người ngạc nhiên quay sang, thấy một đám thanh niên đi tiễn chân bạn, đang hướng về phía bọn họ vỗ tay cổ vũ, Tiểu Sơ gạt nước mắt nói:

- Các người khùng à? Anh trai người ta, hôn cái gì mà hôn.

Đám thanh niên kia ngớ cả ra, một cô gái ăn mặc đúng kiểu ban nhạc rock đanh đá nói:

- Hai người khùng thì có, anh em mà ôm ôm ấp ấp, thấy mà ghê.

- Anh em người ta tình cảm tốt, cô ghen à?

Người nhà họ Lâm thấy thế phải đi vào can, lúc này loa gọi hành khách lần cuối rồi, Tiểu Sơ vừa đi vừa quay lại vẫy tay, Trần Tú gục đầu vào vai Lâm Tĩnh Di khóc, Lâm Minh Đạt cảm khái:

- Tiểu Sơ trưởng thành rồi, bay đi rồi.

Lâm Tuyền khẽ gật đầu, cô em gái ngày nào còn lẽo đẽo theo sau y, giờ một mình sang xứ lạ, nhìn theo bóng dáng em gái biến mất trong đường đi ra đường băng, lòng lẫn lộn vô số cảm xúc.

…….

Tiêu Lỵ Lỵ, Văn Nhàn, Trương Giới cùng quản lý của Trần Phi Lăng qua ba ngày thảo luận, cuối cùng xác định xong chi tiết buổi biểu diễn.

Tính cho tới nay, Trần Phi Lăng mới gặp Lâm Tuyền bốn lần, mỗi lần đều để lại trong cô ấn tượng cực kỳ sâu sắc, tới giờ không xóa mờ được nữa. Cô cũng không hiểu vì sao lại thành ra như thế, từ năm mười sáu tuổi cô đã bước ra sân khấu trở thành tiêu điểm của hàng ngàn người, gặp qua vô số khuôn mặt nhìn cô vẻ ánh mắt tham lam thèm khát, trong đó không thiếu quan viên quyền cao chức trọng, phú hào khuynh đảo một phương, vì sao chỉ cảm giác được Lâm Tuyền đang thực sự thưởng thức vẻ đẹp cả mình.

Ở buổi lễ mở cửa giao dịch Bằng Nhuận, Trần Phi Lăng đã lớn gan ám thị tình cảm của mình, thế nhưng Lâm Tuyền không đáp lại, khiến tâm tình của cô rất sa sút, cô luôn chủ động liên hệ với Lạc Tình, thậm chí trở thành bạn thân của Lạc Tình, mục đích ban đầu cũng chỉ vì mượn cớ tiếp xúc với Lâm Tuyền.

Cô làm sao có thể ngờ được Thực nghiệp Tinh Hồ sau khi chỉnh hợp cùng địa ốc Tinh Hồ, Lâm Tuyền đem hết sự vụ cho Lạc Ích Đồng, Cố Lương Vũ, Tiền Vi quản lý, còn y nhàn nhã trốn ở Tĩnh Hải làm nghề nghiệp rất có tiền đồ: Giáo viên lưu manh.

Chị Lâm lần đầu gặp Lâm Tuyền là khi chân Lâm Tuyền còn chưa lành đã về Kiến Nghiệp vén màn cuộc chiến Bằng Nhuận, còn nhớ khi đó Quách Bảo Lâm tranh đưa ra danh thiếp trước, làm chị Lâm luôn cho rằng Lâm Tuyền là ông chủ nhỏ làm nghề giải tỏa, tận đáy lòng xem thường bọn họ, thậm chí lo lắng bọn họ gây ra tai tiếng làm ảnh hưởng tới Trần Phi Lăng.

Lâm Tuyền trong ba ngày qua ngoài đi tiễn chân Tiểu Sơ thì tập trung tinh lực đem hết sự vụ của Thực nghiệp Tinh Hồ tích trữ lại ra giải quyết, ngày mùng 5 tháng 7, quay lại Tĩnh Hải.

Cổ phiếu 00601 đã quay trở lại mức giá 1.63, tới ngày mùng 7 tháng 7, một số dân chơi cổ phiếu không chờ đợi được nữa, bắt đầu bán cổ phiếu trong tay ra. Đại hội cổ đông tuy thông qua đề án tăng phát hành cổ phiếu, nhưng không thể thực thi ngừng giao dịch, cơ cấu trong nước đều dự đoán phương án này khả năng lớn được UBCK thông qua, đều đánh giá cao Lệ Cảnh trọng tổ tổng Cty xây dựng, cho nên lượng giao dịch mỗi ngày rất ít, thị trường đều tích trữ, cổ phiếu 00601 tiếp tục tăng giá ổn định.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.