Editor: Quỳnh Nguyễn
"Không có khả năng!" Nhất Hạ tuyệt không tin, "Tôi tuyệt không tin, ông là ai phái tới, lại muốn làm cái gì đối với Minh gia chúng ta? Tôi nói cho ông, có anh cả tôi ở đây, người nào cũng đừng nghĩ ngoạn chơi thủ đoạn. Ông nói từng chữ tôi đều sẽ không tin, ông hết hy vọng đi."
" Nếu cô thật sự không tin, có thể đi hỏi mẹ cô. Cô ấy gả cho Minh Văn Hiên, không có một ngày hạnh phúc. Cho dù sinh hai đứa con trai cho ông ta, cho tới bây giờ Minh Văn Hiên cũng không để cô ấy trong lòng. Mấy năm nay liền càng không cần phải nói, người phụ nữ bên cạnh ông ta cho tới bây giờ liền không ngừng." Trình Luật trả lời, "Cô có thể cẩn thận nghĩ lại một phen, Minh Văn Hiên cố gắng làm hết trách nhiệm chồng chồng làm cha sao?"
"Cha tôi là cái dạng gì không có quan hệ gì với ông, nhưng ông tuyệt đối không thể là cha tôi, ông tốt nhất không nên nói bậy nói bạ." Nhất Hạ vẫn lại là không muốn tin tưởng.
Trình Luật nói, "Nếu là cô không tin mà nói, nơi này của tôi có một phần báo cáo giám định DNA, chứng minh cô là con gái tôi,"
"Không có khả năng, không có khả năng." Nhất Hạ từ chối nhìn, cô không cần biến thành dã chủng, cô không cần. Minh gia không kham, cô không hy vọng mình là đứa nhỏ mẹ phản bội hôn nhân sinh.
Trình Luật mở ra văn kiện: "Đây là giám định DNA tôi và cô, phía trên rõ ràng viết cô là con gái tôi, cô căn bản không phải đứa nhỏ Minh gia."
"Im miệng!" Nhất Hạ ý thức bắt đầu hỗn loạn, cô từ trên ghế rời khỏi, "Tôi sẽ không tin tưởng một chữ ông nói, ông đừng nghĩ muốn tôi đi tin tưởng."
"Nhất Hạ."
Trình Luật đi kéo tay cô, giữ chặt tay cô. Ai biết lúc này Nhất Hạ khí lực vô cùng lớn, ông lôi kéo lại bị Nhất Hạ lật ngã, va chạm đến cái bàn bên cạnh chén nước trên bàn lật chuyển ném tới trên người ông. Miểng thủy tinh, trán Trình Luật lập tức liền rách, nước tẩm máu biến thành máu loãng, Trình Luật lập tức máu loãng đầy mặt, nhìn đặc biệt đáng sợ.
Quản lí nhà hàng nghe được thanh âm tiến vào, nhìn đến trận này mặt hoảng sợ, hơn nữa lại nhìn phòng thậm chí có Minh Nhất Hạ, trong lúc này miệng run rẩy, ngay cả một câu đầy đủ mà nói đều đã nói không nên lời.
Nhất Hạ mình cũng bị dọa đến chỗ, cô từ phòng chạy đi.
Trình Luật băng bó trán bị thương miệng lại vẫn hô Nhất Hạ vài câu.
Nhất Hạ xuống lầu vừa lúc Miêu Từ Hành tới đây tiếp cô, nhìn đến cô vẻ mặt kích động, anh lôi kéo cô lên xe trước.
"Em muốn về Tân Thị." Nhất Hạ nói.
"Em còn không có làm xong công tác, vì sao phải về Tân Thị?" Miêu Từ Hành tự nhiên không đồng ý, "Phát sinh chuyện gì? Em đi gặp người nào để cho em không khống chế được như vậy?"
"Tôi thật sự phải đi về." Lúc này Nhất Hạ, chỉ nghĩ muốn tìm mẹ hỏi rõ, bà và Trình Luật rốt cuộc là cái quan hệ gì. Bà tới cùng có phản bội cha hay không, thân thế mình lại là cái gì.
"Nhất Hạ, em bình tĩnh một phen trước." Miêu Từ Hành xem Nhất Hạ như vậy, cực kì lo lắng, "Em hãy nghe anh nói, mặc kệ phát sinh cái gì hiện tại em cảm thấy được không thể không làm, đều phải chờ em tỉnh táo lại lại nói."
Nhất Hạ vẫn lại là một mảnh hỗn loạn, trong đầu cô vẫn lại là tờ giám định DNA Trình Luật cho mình xem, còn có những lời này, lại kết hợp mình hỏi mẹ khi đó, trong giọng nói của bà chần chờ, cô thật sự sợ hãi Trình Luật nói là thật sự.
Lên xe Miêu Từ Hành nịt chặt giây an toàn cho cô, lái xe về khách sạn.
Còn không có về khách sạn, Nhất Hạ liền nhận được điện thoại mẹ.
"Nhất Hạ, mặc kệ người khác nói cái gì con cũng không được tin, biết không?" Tống Mạn Vân nói với con gái.
"Con chỉ muốn hỏi một câu, mẹ phản bội quá ba sao?" Nhất Hạ lập tức hỏi, cho tới nay cha không trung thành đối với hôn nhân bọn họ cũng đều biết, nhưng mà đều đã nhẫn nại rồi. Nhưng nếu mẹ cũng không trung thành đối hôn nhân, cô thật sự sẽ hoài nghi hôn nhân mà nói tính cái gì, vì sao bọn họ có có thể nói phản bội là có thể phản bội.