Quân Thiếu Độc Sủng: Thiên Kim Kiểm Sát Trưởng

Chương 559




Editor: Quỳnh Nguyễn

Anh sẽ không là đang ghen đi? Anh nhìn hình nhân trong lòng, anh đích thật là đang ghen. Anh đều bị mình phản ứng dọa đến chỗ, rõ ràng không nên là loại hình nữ sinh mình thích, rõ ràng anh không phải một người có thể ở trong khoảng thời gian ngắn liền thích một phụ nữ, lại cảm thấy được mỗi một ngày ở chung cùng cô, liền hãm càng sâu càng sâu.

"Anh Miêu, anh đừng nghe em nói bậy, em...." Nhất Hạ sợ mình lại tự mình đa tình, vội vàng còn nói.

"Em nói rất đúng." Mặt anh cách cô càng ngày càng gần, thanh âm khàn khàn không mất nhu tình.

"Cái gì..." Nhất Hạ không minh bạch ý trong lời của anh.

"Anh đích thật là..." Đang ghen, nói xong, anh hôn môi của cô.

Ánh mắt Nhất Hạ mở thật to, người còn đang tại bên ngoài, Miêu Từ Hành lại gắt gao chế trụ thắt lưng của cô hôn càng thêm xâm nhập. Trời ạ, cô không phải tại mộng đi? Anh Miêu tại hôn mình, cô cảm thấy được mình muốn hôn mê.

Nhưng mà không thể choáng váng, nhất định không thể choáng váng, hiện tạ tốt đẹp như vậy, như thế nào có thể choáng váng a!

Hơn nữa nụ hôn của anh tốt nhất, một chút không cho cô cảm thấy được xa lạ, giống như bọn họ đã hôn quá rất nhiều lần một loại.

"Nhắm mắt lại." Cô nhất định không biết lúc này ánh mắt của cô có bao nhiêu vô tội, cô nhìn mình như vậy làm cho anh nghĩ muốn hung hăng ăn cô.

"A...!" Cô mới vừa a... Xong, Miêu Từ Hành hôn môi càng hỏa, áo khoác anh choàng tại trên người cô bị anh lộng rớt, thân thể cũng nhẹ nhàng bị anh ôm lấy tới.

Nhất Hạ thật sự không biết giữa nam nhân và nữ nhân hôn môi còn có thể hôn như vậy, xâm nhập như thế quấn quýt như thế. Đầu óc của cô thiếu dưỡng khí lưỡi cũng bắt đầu run lên. Vốn đang có thể đáp lại anh, về sau cũng chỉ có thể bắt lấy áo anh, tùy ý anh đùa nghịch.

Nhất định phải dừng lại!

Trong đầu anh mệnh lệnh đối với mình như vậy, nếu khả dĩ có thể hơi chút cự tuyệt một chút, biểu hiện ra một chút vùng vẫy, có lẽ anh có thể lập tức dừng lại. Nhưng cô phối hợp như thế, miệng nhỏ tùy ý anh mút, hấp dẫn.

Miêu Từ Hành chỉ nghĩ muốn khảm cô đến trong thân thể mình, anh càng ngày càng gấp, mãi đến cảm giác hình nhân trong lòng bị anh hôn có phần thở hổn hển tới, anh mới hơi hơi dừng lại.

Hai người mặt kề tiếp mặt, hơi thở đan vào cùng một chỗ, khoảng cách chóp mũi cùng chóp mũi không đủ một centimeter.

"Anh Miêu, anh hôn em." Nhất Hạ tìm về thanh âm mình, đôi mắt đẹp kiều mỵ như xuân thủy, thanh âm lại càng khàn lại ngọt, mang theo run rẩy.

" Đúng." Bọn họ hôn môi cuối cùng quang minh chính đại một hồi, không giống trước hôn, cô hôn mê. Ngày kế tỉnh lại cô quên trống trơn, mình lại vẫn một người ở đàng kia xoắn xuýt.

" Anh trai mới sẽ không hôn em gái như vậy." Cô còn nói.

"Đúng như là này." Miêu Từ Hành nói xong, môi lại rơi vào môi cô, hai người ôn nhu hôn một hồi.

Trời ạ! Thật sự không phải đang nằm mơ sao? Anh làm sao có thể hôn mình như vậy, chỉ có người yêu mới có thể hôn như vậy mới đúng a!

"Cho nên..." Anh là có ý tứ gì a? Hôn cô như vậy, cô sẽ nghĩ lung tung.

" Vừa mới không phải hỏi anh có phải đang ghen hay không sao?" Miêu Từ Hành dán cái trán của cô thấp giọng nói, "Đích thật là, hơn nữa anh ghen thật lâu rồi."

"A!" Ông trời, hôm nay cô là đi tới cái vận may gì sao? Có thể để cho anh Miêu thông báo.

Nhất Hạ rất đẹp, ở trong đám người luôn luôn rất sáng mắt, mặc kệ cô đi tới chỗ nào đạt được rất nhiều người nhìn. Cô diễn trò hợp tác nam chính cũng rất tuấn tú, đạo diễn lại càng cái đạo diễn tuổi trẻ, lúc quay phim hai người trao đổi rất nhiều. Đạo diễn nói với Nhất Hạ lúc diễn trò cũng thích rất gần cô, nói ra cho oai là vì công tác.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.