Quân Thiếu Độc Sủng: Thiên Kim Kiểm Sát Trưởng

Chương 447




Editor: Quỳnh Nguyễn

Lại là cái nụ hôn kia, đầu lưỡi như con rắn, so với rượu càng thơm mát, còn có da thịt trắng mịn như ngọc, thân thể mềm mại cô cọ tại trong lòng anh.

Miêu Từ Hành anh là người đàn ông chịu không nổi hấp dẫn sao? Anh về nước mấy năm gần đây không biết có bao nhiêu người phụ nữ yêu thương nhung nhớ, cũng không thấy mình động tâm quá.

Sao lại thế này? Anh làm sao có thể dùng cái từ động tâm này? Đã bao nhiêu năm, Miêu Từ Hành anh chưa bao giờ từng động quá tâm đối với người phụ nữ nào a, anh sẽ vì Minh Nhất Hạ ngoại lệ sao?

Thật sự là khó khăn.

Chỉ chốc lát sau Mậu Hinh và Tạ Tạ đỡ Minh Nhất Hạ ra, cô lại vẫn mơ mơ màng màng, đi đường cũng đi không ổn định. Cô mặc áo ngủ Miêu Từ Hành, áo ngủ rộng rãi bọc tại trên người cô. Miêu Từ Hành cảm thấy được áo ngủ mình mặc ở trên thân thể cô chính là đặc biệt không giống.

"Anh Miêu, tôi cảm giác trước tìm một chỗ để cho cô nằm một phen." Mậu Hinh nói, ngắt suy nghĩ của anh.

"Để cho cô ngủ phòng tôi trước đi? Tôi không có phòng cho khách." Miêu Từ Hành thốt ra, nói xong chính anh hoảng sợ, anh cư nhiên làm cho một phụ nữ ngủ giường của anh, này căn bản là chuyện không có khả năng.

Miêu Từ Hành Miêu Từ Hành Miêu Từ Hành, chẳng lẽ anh cũng bị hạ dược, là ma chú sao?

Mậu Hinh và Tạ Tạ nhìn nhau cái, Mậu Hinh đã nói: "Phiền toái phòng của anh ở đâu?"

"Tôi ôm cô đi thôi!" Miêu Từ Hành nói xong, qua đi ôm lấy Minh Nhất Hạ tiến vào phòng mình.

Mậu Hinh và Tạ Tạ vẻ mặt cực kỳ phức tạp, theo ở phía sau.

Miêu Từ Hành cẩn thận đặt cô ở trên giường, thấy tóc của cô ẩm ướt, lập tức đi tìm tới máy sấy, mình ngồi đến bên giường, sấy khô tóc cho cô.

Mậu Hinh và Tạ Tạ tại trong quá trình này không nói được một lời, liền nhìn người đàn ông này động tác mềm nhẹ sấy khô tóc cho Nhất Hạ. Sấy khô tóc, anh điều chỉnh tốt tư thế ngủ của cô, sau đó tìm hòm thuốc, rút máu cho cô.

"Tôi lo lắng là cô cũng hút thuốc phiện." Nghĩ đến mình tiến vào phòng ngửi ngửi thấy hương vị khói, lại nhìn Minh Nhất Hạ đã ngủ, anh nhíu lại mày.

" Mặc dù Nhất Hạ thích chơi, nhưng là có chút việc không thể làm trong lòng cô vẫn lại là biết." Mậu Hinh vội nói.

Điểm ấy Miêu Từ Hành đương nhiên tin tưởng, cô sẽ không chủ động hút, nhưng nếu hút bị động a? Cô bị hạ dược, trừ bỏ thành phần thôi tình, có thể có thành phần dược vật khác hay không, anh thật sự không nắm. Nếu thật sự hút bị động, sẽ có vẻ phiền toái một chút.

" Bác sĩ Miêu, hiện tại thời gian không còn sớm, chúng tôi phải đi trở về." Mậu Hinh lại nói, "Tôi nghĩ hiện tại Nhất Hạ cũng không biết cái tình huống gì, nếu không trước hết để cho cô ở đây một phen. Trong nhà tôi còn có Tiểu Sâm, tôi sợ bộ dáng Nhất Hạ sẽ dọa đến Tiểu Sâm, để cho tiểu tử kia lo lắng."

Mậu Hinh nói hợp tình hợp lý, Miêu Từ Hành nhìn Nhất Hạ ngủ choáng váng, liền gật gật đầu. Chỉ là Mậu Hinh cũng quá yên tâm anh thôi, cô nam quả nữ chung sống một buồng, sẽ không sợ Nhất Hạ sẽ chịu thiệt sao?

Nghĩ đến nụ hôn vừa rồi, kỳ thật cô đã chịu thiệt, anh chột dạ nghĩ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.