Editor: Quỳnh Nguyễn
Hinh Hinh nhợt nhạt cười, cô hiểu biết Nhạc Vi, những cái tài sản trên danh nghĩa của cô ta này là điểm mấu chốt sau cùng, nếu bị liệt vào tài sản không rõ nơi phát ra, cô ta nên cái gì đều không có rồi. Đến lúc này, cô ta nhất định sẽ nói ra toàn bộ.
Diệp Diệu Tư nghe lời này, không khỏi vuốt trán, trong lòng bội phục Mậu Hinh thật sâu, cô đắn đo vừa đúng tâm lý bị cáo, sau đó đúng lúc thả ra, một trận xinh đẹp.
Minh Văn Hiên dưới đài nghe lời này, phẩy tay áo bỏ đi. Tống Mạn Vân cười lạnh một tiếng, nhìn xem người phụ nữ Minh Văn Hiên nhìn trúng là mặt hàng gì.
Bởi vì sự thật đã nhận định rõ ràng, mà bị cáo tham ô tài chính cũng đã trả lại phần lớn, thái độ Hướng Nam nhận tội tốt hơn, Nhạc Vi là tòng phạm, mà còn là phụ nữ có thai. Cho nên chánh án phán Hướng Nam tù có thời hạn 5 năm, Nhạc Vi tù có thời hạn ba năm, bởi vì mang thai hoãn thi hành hình phạt một năm.
Vừa kết thúc toà án thẩm vấn, Hinh Hinh từ toà án ra, Minh Chí Côn liền để cho Hinh Hinh lên xe, nói có chuyện nói với cô.
Hinh Hinh nghĩ nghĩ lên xe, nhìn sắc mặt Minh Chí thâm trầm. Lần này Minh gia lại mất mặt, Nhạc Vi nói ra quan hệ cô và Minh Văn Hiên trên tòa, còn nói đứa nhỏ trong bụng là Minh Văn Hiên, tin tức đầu đề ngày mai nhất định sẽ đăng.
"Hinh Hinh, lần sau toà án thẩm vấn đề cập đến Minh gia, ông hi vọng cháu có thể thương lượng cùng trong nhà một phen, cháu cũng là một phần tử Minh gia, Minh gia xẩy ra tin tức như vậy, cũng không tốt đối với cháu." Minh Chí Côn nói.
Hinh Hinh chỉ nói: "Cháu chỉ làm làm việc chung mà thôi, đối với một kiểm sát trưởng mà nói, khiến bị cáo nhập tội vĩnh viễn là thứ nhất."
"..." Minh Chí Côn liền biết, trong lòng Mậu Hinh không có Minh gia, không chỉ có không có Minh gia, còn đối nghịch cùng Minh gia khắp chốn.
"Đúng rồi, A Nhất có liên hệ với cháu sao?" Minh Chí Côn lại hỏi.
"Có, ngày hôm qua có điện thoại." Mỗi ngày bọn họ đều đã gọi điện thoại, này lại bình thường.
"Trước ông ầm ĩ cùng A Nhất một trận, anh giận ông. Nhưng người một nhà làm sao có kẻ thù, cháu khuyên nhủ anh giúp ông, tốt sao?" Minh Chí Côn nói.
"cháu sẽ." Hinh Hinh điểm này thật không từ chối, duy trì gia đình hài hòa là nên là, "Ông nội, cháu còn muốn trở về xử lý công vụ, hôm nào cháu lại về Thủy Đàn Cung gặp ông."
"Cũng được, công tác quan trọng cũng cần phải nhiều chú ý thân thể." Minh Chí Côn nói.
Hinh Hinh gật đầu, lúc này mới xuống xe.
Vụ án này đích xác cực kỳ oanh động, Minh gia là danh môn tại Tân Thị, Hoàn Vũ lại là công ty nguồn năng lượng số một số hai trong nước, tin tức bát quái như vậy ngày hôm sau thấy báo rồi.
Ngay cả cửa Luật Chính Tư phóng viên đến cản, hỏi cô có biết quan hệ Minh Văn Hiên và Nhạc Vi không, đứa nhỏ trong bụng Nhạc Vi có phải Minh Văn Hiên hay không? Thái độ Minh Ý đối với đứa nhỏ này?
Hinh Hinh coi như không có nghe, dưới sự bảo vệ của bảo vệ cửa tiến vào đi làm.
Minh Nhất Hạ là đáng thương nhất, cô là nhân vật công chúng, điện thoại người đại diện của cô và trợ lý đều bị gọi bùng nổ, như vậy cô cũng không dám ra ngoài.
"Lần này thật sự là nháo lớn." Giữa trưa cô gọi điện thoại cho Mậu Hinh, "Nhạc Vi người này thật sự là tai họa."
"Quá hai ngày tin tức liền đi qua, không cẩn thận lại làm phiền cô." Hinh Hinh thật không cần xin lỗi, mỗi sự kiện cô làm không thẹn với lương tâm, chỉ là chức trách mình thôi.
"Tôi mới vừa nhận được người đại diện thông báo, một cái thông báo của tôi bị hủy bỏ rồi. Nói gần đây tin tức mặt trái Minh gia quá nhiều, tạm thời không cần lộ diện là tốt hơn." Minh Nhất Hạ nói.
"Kia làm sao bây giờ? Cô là tam thiểu thư Minh gia, người nào dám đối với cô như vậy?" Hinh Hinh đều có thể đoán được một chút, Minh Nhất Hạ có thể xuôi gió xuôi nước ở Làng Giải Trí ít nhiều là vì cô là người Minh gia.