Quân Thiếu Độc Sủng: Thiên Kim Kiểm Sát Trưởng

Chương 404




Editor: Quỳnh Nguyễn

"Nhạc Vi và Hướng Nam là xin có thể phê chuẩn tìm người bảo lãnh, đặc biệt Nhạc Vi, cô là phụ nữ có thai phù hợp điều kiện. Nhưng hủy bỏ cô là bị cáo, cái này tôi cho rằng không ổn, em suy xét một chút." Dương Tại Xuân nói.

Hinh Hinh nghĩ nghĩ, gật gật đầu: "Tốt, Dương kiểm."

Từ văn phòng Dương Tại Xuân ra, Hinh Hinh lại nghiên cứu tình tiết vụ án, cảm thấy được còn có rất nhiều địa phương đáng tìm tòi nghiên cứu.

Sắp đến giờ tan tầm, Tạ Tạ gọi điện thoại cho cô hỏi cô muốn gặp Cổ Bá hay không.

Hinh Hinh nghĩ nghĩ, gật đầu.

" Mười phút sau tôi tới đón cô." Tạ Tạ nói.

Hinh Hinh ngồi xe Tạ Tạ, ở trên xe liền hỏi: "Các cô làm sao có thể tóm được Cổ Bá?"

"Ông ta nghe nói Vạn Quốc Bằng tự thú, hơn nữa giao ra một số tiền lớn cho nên muốn trốn chạy ra nước ngoài, bị chúng ta bắt quả tang tại trận." Tạ Tạ nói.

" Có phải Minh Nhất đã thẩm vấn ông rồi hay không?" Hinh Hinh hỏi.

"Vâng, hỏi chuyện thôn Lôi Cổ, ông nói sau khi cái lão phu nhân kia đánh ngất xỉu cô, bọn họ liền đi, không biết chuyện phát sinh phía sau." Tạ Tạ nói.

"Kia có hỏi vì sao ông muốn hố Hoàn Vũ hay không? Thật là bởi vì tôi để cho Cổ Dương nhập tội, ông ghi hận trong lòng?" Hinh Hinh hỏi.

"..." Tạ Tạ có chút ngoài ý muốn nhìn Mậu Hinh, cô cho rằng chuyện này lão Đại nên là nói với cô ấy, cư nhiên dẫn ra cũng chưa dẫn ra sao? Nếu lão Đại không dẫn ra, có phải cô nên là dẫn ra hay không?

Tâm lý Tạ Tạ nghĩ là, lão Đại và Mậu Hinh tình cảm cực kỳ tốt, giữa vợ chồng nên là không giấu diếm tương hỗ. Vậy nếu lão Đại không nói, có phải có dụng ý khác hay không!

Cô nói: "Việc này tôi không phải vô cùng rõ ràng."

Hinh Hinh nhìn Tạ Tạ, cảm thấy được cô ấy vẻ mặt kỳ quái, cô ấy là người Hinh Hinh, Minh Ý phân phó không cho cô ấy nói?

Nhưng mà cô lại cảm thấy được, Minh Ý sẽ không tận lực giấu diếm cô một chút việc, trừ phi liên lụy tới Minh gia.

Cô gặp Cổ Bá, Cổ Bá sớm không giống giáo sư nho nhã, khí chất văn hoa bằng lần đầu tiên gặp. Lúc này Cổ Bá tóc hoa râm, vẻ mặt tiều tụy, thật sự là một ông già.

Hinh Hinh hỏi, Tạ Tạ cực kỳ tự giác né tránh.

Cổ Bá thấy cô, trên mặt lộ ra vẻ hoảng sợ: "Tôi đã nói qua, tôi cũng đáp ứng Minh tổng đi tự thú, Mậu kiểm, cô còn muốn thế nào?"

"Tôi có mấy cái câu hỏi nho nhỏ muốn hỏi ông." Hinh Hinh hỏi.

"Tôi có thể nói đã nói."

"Về cha tôi, Mậu Bằng Bác. Ông đối với vụ án cha tôi năm đó, có tham dự hay không?" Hinh Hinh hỏi.

"Tôi thật sự không biết, lần trước ta đã nói qua, năm đó lúc vụ án kia phát sinh, tôi đã đi nước ngoài rồi." Cổ Bá vội nói, "Lúc ấy cha cô là đồng nghiệp, khi vụ án của anh phát sinh tất cả mọi người cực kỳ ngoài ý muốn, tôi thật sự không biết chuyện."

" Hiện tại kỹ thuật của ông là bắt đầu ở trên cơ sở nghiên cứu của cha tôi, hiện tại trung tâm nguồn năng lượng Hoàn Vũ khai phá thăm dò ở Sơn Tây cũng là căn cứ vào kỹ thuật trước kia. Cha tôi tiết lộ kỹ thuật mình nghiên cứu phát triển, đối với ông gần như không có lợi, này không hiện thực." Hinh Hinh nói.

"Tôi thật sự không biết, thật sự không biết!" Cổ Bá dùng lực lắc đầu, "Mậu kiểm, tôi thật sự không biết, tôi thật không biết."

Mậu Hinh thờ ơ nhìn người này, lúc trước gặp Cổ Bá ông hăng hái bao nhiêu, hiện tại thương cảm giống ông già. Hiện tại ông cái dạng này, đích xác không giống như là đang nói dối.

Cô không phải một người am hiểu thẩm vấn người, thầm nghĩ Cổ Bá nói không sai, khi vụ án cha phát sinh Cổ Bá đã không có ở trong nước, khả năng thật sự không có vấn đề gì cùng ông.

Nghĩ như vậy, cô chuẩn bị ra ngoài.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.