Editor: Quỳnh Nguyễn
" Hai ngày trước xác định quan hệ, trước một mực tiếp xúc. Là ai ngày sinh nhật đó cô liền biết, bây giờ còn giữ bí mật." Minh Nhất Hạ nói.
Minh Ý cũng không quan tâm bạn trai Minh Nhất Hạ là người nào, cô lớn như vậy, tuyển chọn cái dạng bạn trai gì trong lòng mình rõ ràng là được, phải chú ý bảo hộ mình.
"Thời gian không còn sớm, em có thể về nhà rồi." Minh Ý nói với cô.
Minh Nhất Hạ quả thực muốn hộc máu, cô vừa mới đến, không ngồi bao lâu anh trai liền đuổi mình đi.
"Em là nhân vật công chúng, phải chú ý hành tung của em không bị người phát hiện." Minh Ý còn nói, "Em ngốc ở chỗ này lâu lắm không tốt."
"Được rồi, em về nhà rồi. "Anh cả đều đã hạ lệnh trục khách, lại không đi liền quá da mặt dày rồi.
Minh Nhất Hạ nói sinh nhật cùng Mậu Hinh, mặc dù Minh Nhất Hạ nói người yêu cô sẽ sắp xếp, nhưng Minh Ý khéo léo từ chối, anh muốn mình tới sắp xếp.
Anh lấy tên Hinh Hinh mua một du thuyền, lấy tên là Ninh Hinh, tính toán tổ chức sinh nhật Hinh Hinh tại du thuyền.
Hinh Hinh câu thông cùng anh, hi vọng không cần quá phô trương. Minh Ý chỉ là cười cười: "Yên tâm đi, anh sẽ khiêm tốn."
Ngày thứ ba Minh Nhất Hạ tìm đến cô nói: "Tôi thật không nghĩ tới, anh cả của tôi có thể đối với một phụ nữ như vậy."
Hinh Hinh không thể nói chuyện, ngồi ngẩn người.
"Sao tôi cảm thấy được cô vẫn có tâm sự." Minh Nhất Hạ ngồi xếp bằng mặt đối mặt cùng cô, lại hỏi "Mậu Hinh, vì sao đột nhiên cô không thể nói chuyện?"
Hinh Hinh trầm mặc, không thể nói chuyện đối với cô tới nói kỳ thật cực kỳ thuận tiện, rất nhiều chuyện cô không muốn nói liền có lấy cớ. Cô viết ở trên quyển vở: "Tôi cũng không biết."
" Anh hai tôi và Giang Nguyệt Đình đã lấy giấy chứng nhận, cô biết không?" Minh Nhất Hạ lại chuyển đổi đề tài, "Gần đây cũng đang chuẩn bị hôn lễ, hai người bọn họ cũng thật là tuyệt phối."
Cô đương nhiên biết, ngày đó bọn họ lấy giấy chứng nhận là cô và Minh Ý đưa qua đi.
"Trước kia tôi cực kỳ đồng tình Giang Nguyệt Đình, bởi vì tôi biết anh hai người này hoa tâm, cùng với Giang Nguyệt Đình mấy năm nay không biết anh hai chơi đùa bao nhiêu người phụ nữ. Hiện tại xem, tôi căn bản không cần đồng tình người phụ nữ này." Minh Nhất Hạ nói, "Lòng của cô ta, so với ai khác đều đã độc hơn."
"Tám lạng nửa cân mà thôi." Mậu Hinh nói.
"Là tám lạng nửa cân, nhưng mà tôi biết, anh hai tôi yêu chân chính là cô." Minh Nhất Hạ nói.
Mậu Hinh nghe lời này, sắc mặt khẽ thay đổi, không muốn nói tiếp.
" Tâm anh hai là hư hỏng, cũng cực kỳ thích đùa, nhưng mà anh cũng chẳng phải lo lắng đi đối phó một phụ nữ, trừ cô." Minh Nhất Hạ tiếp tục nói, "Hơn nữa năm đó tôi cảm giác anh cả cũng loáng thoáng đối tốt với cô, nếu không thì tôi cũng sẽ không chán ghét cô."
"Minh Nhất Kỳ chưa bao giờ yêu bất luận kẻ nào." Minh Nhất Kỳ hạ vết thương tại trên người cô, cả đời này cô đều đã lau không đi. Nếu chân tướng theo như lời Nhất Hạ, Minh Nhất Kỳ thích cô, kia thật là đáng sợ.
"Dù sao tôi cảm thấy được tôi hiểu biết anh hai nhất, nếu anh nhất định có yêu mến quá người phụ nữ mà nói, nhất định là cô. Nhưng mà tôi không biết vì sao anh hận cô? Tôi nghĩ có thể là Giang Nguyệt Đình người phụ nữ này hư hỏng hay không?" Minh Nhất Hạ lại nói.
"Anh thích người nào quan trọng sao?" Nghe Minh Nhất Hạ nói tới đây, Mậu Hinh vội vàng viếtở trên quyển vở, "Toàn bộ đã không có quan hệ với tôi, không cần nói như thế nữa." Nếu Minh Nhất Kỳ thích quá cô, cô chỉ biết cảm thấy được ghê tởm.