Quân Thiếu Độc Sủng: Thiên Kim Kiểm Sát Trưởng

Chương 347




Editor: Quỳnh Nguyễn

"Cho dù muốn kết hôn, em cũng cần phải mang theo chứng minh thư hộ khẩu, em và Nguyệt Đình cũng không có chuẩn bị một chút tâm lý, nếu không quá vài ngày rồi nói sau!" Minh Nhất Kỳ nói.

" Chứng minh thư và hộ khẩu anh đã lấy tới đây rồi." Minh Ý nói, "Nguyệt Đình, giấy tờ liên quan cô đều mang theo sao?"

Giang Nguyệt Đình nhìn Minh Nhất Kỳ, ánh mắt lại hướng về Mậu Hinh và Minh Ý nói: "Tôi, tôi chuẩn bị tốt, hộ khẩu chứng minh thư cũng đều mang theo rồi."

Minh Nhất Kỳ đại khái không nghĩ tới Giang Nguyệt Đình có thể nói như vậy, bày tỏ đặc biệt chấn kinh.

"Vậy bây giờ đi thôi!" Từ đầu đến cuối Minh Ý mặt không chút thay đổi.

"Chuyện này, ba mẹ biết không?" Minh Nhất Kỳ vẫn lại là không đồng ý, liền hỏi.

"Ông nội gọi điện thoại đến đây." Lúc này điện thoại Minh Ý vang, "Ý Ông nội là, nếu em và Nguyệt Đình kết hôn, trên báo cáo công tác đầu năm anh sẽ cho em làm phó tổng."

Minh Nhất Kỳ cực kỳ ngoài ý muốn, vị trí phó tổng này đương nhiên là mình muốn, mà còn là nhất định phải ngồi.

"Như thế nào, chẳng lẽ em và Nguyệt Đình không nghĩ tới kết hôn? Trước kia nói kết hôn, đều là thuận miệng nói một chút?" Minh Ý lạnh giọng ngẩng đầu.

"Đương nhiên không phải, hôm nay kết hôn cũng không sai." Minh Nhất Kỳ lập tức chuyển biến thái độ nói.

Ngực Giang Nguyệt Đình cuồn cuộn, nhiều năm cô muốn chính là kết hôn cùng Minh Nhất Kỳ như vậy, nhưng mà không nghĩ tới có một ngày lúc muốn thực hiện, cô mà lại có vài phần sợ hãi.

Trên đường đi cục dân chính, Minh Ý lái xe, Hinh Hinh ngồi ở tay lái phụ, Minh Nhất Kỳ và Giang Nguyệt Đình ngồi ở phía sau.

"Hinh Hinh, anh nghe nói em xảy ra một chút ngoài ý muốn, hiện tại không có việc gì đi?" Minh Nhất Kỳ nói ở phía sau.

Mậu Hinh không nói chuyện, giống như không có nghe đến.

"Em nghe ai nói Hinh Hinh xảy ra ngoài ý muốn?" Minh Ý lập tức hỏi lại.

" Hôm nay hình như anh cả vô cùng trương." Minh Nhất Kỳ không đáp ngược lại cười, "Em và Hinh Hinh lớn lên từ nhỏ, thời gian chúng ta ở chung phỏng chừng lại vẫn nhiều so với anh cả, em chỉ là quan tâm Hinh Hinh một phen thôi."

Mậu Hinh vẫn không nói lời nào, Minh Ý liền nói: "Em vẫn lại là quan tâm chính em nhiều hơn, anh hi vọng trước báo cáo công tác sang năm em có thể có biểu hiện tốt, nếu không cho dù có đề danh của anh, em có thể ngồi trên hay không cũng là vẫn đề."

Minh Nhất Kỳ nghe ha ha cười rộ lên: "Anh cả, hiện tại chẳng phải toàn thân anh đều là phiền toái sao? Em thấy giải quyết xong phiền toái của anh sau đó trở lại quan tâm em đi!"

Minh Nhất Kỳ nói xong, di động Minh Ý liền vang, anh cầm ra điện thoại nghe điện thoại.

"Lão Đại, tìm đến Vạn Quốc Bằng, ông ta chuẩn bị ra khỏi thành, bị chúng ta bắt quả tang tại trận." Tạ Tam nói ở trong điện thoại.

"Ngăn ông ta lại, nửa giờ sau tôi liền đến." Minh Ý nói xong cúp điện thoại, từ kính chiếu hậu nhìn Minh Nhất Kỳ nói, "A Kỳ, tốt nhất em nghĩ lại, anh không hy vọng trong khoảng thời gian này phát sinh chuyện không nên xảy ra lần nữa."

Minh Nhất Kỳ tai nhọn nghe được trong lời nói Minh Ý có không thích hợp, sắc mặt anh khẽ thay đổi, nói: "Anh cả, nếu là anh có chuyện quan trọng mà nói, có thể thả em và Nguyệt Đình, chuyện lấy giấy chứng nhận như vậy chính chúng ta đi là có thể."

"Anh đáp ứng ông nội, hôm nay sẽ cho các em thuận lợi kết hôn." Minh Ý nhàn nhạt nói, "Trước đưa các em đi lấy giấy chứng nhận kết hôn lại nói."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.