Editor: Quỳnh Nguyễn
"Uh`m." Hinh Hinh sờ sờ đầu con trai, "Thời gian không còn sớm, con có thể ngủ."
Tiểu Sâm Minh mệt nhọc, bé ngáp một cái: "Con còn tưởng cô cô hư hỏng muốn ngủ ở chỗ này, con vốn đang muốn nói miễn cưỡng phân giường cho cô ngủ."
"Con cực kỳ thích cô cô hư hỏng sao?" Hinh Hinh đưa con trai đi ngủ, hỏi.
" bình thường đi, cô có thể theo giúp con chơi cờ." Tiểu Sâm nằm xuống nói.
Hinh Hinh sờ sờ tóc con trai, hôn trán của bé một cái: "Mau ngủ đi!"
" Khi nào thì Ba ba trở về a?" Tiểu Sâm buồn ngủ, lại vẫn nhịn không được muốn hỏi Minh Ý.
"Anh trở lại khẳng định sẽ tới nhìn con." Hinh Hinh nói.
Dỗ con trai ngủ, cô gọi điện thoại cho Minh Ý.
Minh Ý không nghe điện thoại, cô biết hiện tại Hoàn Vũ là thời khắc nguy cơ, anh khẳng định vội vàng không thời gian nghe điện thoại. Minh Ý không tiếp điện thoại của cô, Vương Thiết Thanh gọi điện thoại đến đây.
"Mậu kiểm, tôi tra được một chút tư liệu, cô có thời gian sao?" Vương Thiết Thanh nói.
"Tôi ở nhà, chỉ sợ không thể đi quá xa, con tôi ở nhà." Hinh Hinh trả lời.
"Tôi đang ở dưới lầu nhà cô." Vương Thiết Thanh nói, "Nếu cô thuận tiện mà nói, có thể tiếp xuống một phen."
Hinh Hinh vừa nghe, lập tức thay đổi quần áo cầm áo khoác xuống lầu.
Vương Thiết Thanh lái một chiếc xe việt dã màu đen đứng ở đối diện tiểu khu.
Hinh Hinh ngồi trên xe, Vương Thiết Thanh đem tư liệu cho cô: "Cổ Bá và Minh gia cùng Chu Tư Duy đều có ngàn vạn quan hệ, trước kia Cổ Bá là chuyên gia sở nghiên cứu kỹ thuật nguồn năng lượng Tân Điếm, hơn nữa đã làm cố vấn Hoàn Vũ. Chu Tư Duy cùng Cổ Bá là quan hệ bạn học, Chu Tư Duy nhiều lần ra nước ngoài diễn thuyết, nếu đến chỗ Mĩ quốc đều là Cổ Bá chiêu đãi ông. "
Hinh Hinh vừa nghe, mở ra tư liệu Vương Thiết Thanh cho cô, lúc cô xem đến một cái ảnh chụp trong đó, sắc mặt nháy mắt trắng
"Làm sao vậy?" Vương Thiết Thanh nhìn đến sắc mặt của cô biến hóa, liền hỏi.
" Tấm hình này..." Hinh Hinh nói lời này, môi có chút run run.
" Tấm hình này là ảnh chụp nghiên cứu viên sở nghiên cứu kỹ thuật lúc ấy, làm sao vậy?" Vương Thiết Thanh cũng nhìn về phía ảnh chụp, "Cô xem Chu Tư Duy, Cổ Bá đều đã ở bên trong, những người khác đều là nghiên cứu viên ngay lúc đó."
"Uh`m..." Hinh Hinh gật gật đầu, "Cảm ơn anh tra giúp tôi những thứ này."
"Hi vọng có thể đến giúp cô." Vương Thiết Thanh còn có chút lo lắng cô, "Tôi có chú ý tin tức gần đây, lén cũng làm cho người ta tra là ai thả ra tin tức, có kết quả tôi lại gọi cô."
Hinh Hinh cực kỳ ngoài ý muốn, không nghĩ tới Vương Thiết Thanh sẽ giúp bản thân như vậy: "Chuyện này, chồng tôi làm rõ giúp tôi."
" Tôi biết, nếu có thật sự chứng cứ kia không phải càng tốt sao? Luật Chính Tư càng cần chứng cứ." Vương Thiết Thanh nói.
"Vương đội trưởng, cám ơn anh giúp tôi như vậy." Hinh Hinh đĩnh cảm động, cô cùng Vương Thiết Thanh chẳng qua là lui tới trên công tác, thực không nghĩ tới muốn cùng anh trở thành bạn.
" Bởi vì cô đáng giúp đỡ, cô là kiểm sát trưởng tôi thấy không cùng một dạng nhất." Vương Thiết Thanh nói.
Hinh Hinh cực kỳ cảm kích, tiễn Vương Thiết Thanh cô lập tức gọi điện thoại cho Ninh Vĩ Trạch.
Cô không có trực tiếp lên, vẫn lại là dưới lầu chờ Ninh Vĩ Trạch tới đây.
" Như thế nào em đột nhiên tới tìm anh gấp như vậy?" Ninh Vĩ Trạch lái xe tới đây, thấy sắc mặt cô không tốt lắm, "Làm sao vậy, anh có nhìn đến Minh Ý làm rõ giúp em, hiện tại nên là chấm dứt mới phải.
" Hôm nay em đạt được một phần tư liệu như vậy." Hinh Hinh bày ảnh chụp cho Ninh Vĩ Trạch, "Đây là ảnh chụp nghiên cứu viên sở nghiên cứu kỹ thuật nguồn năng lượng Tân Thị hai mươi năm trước, bên trong có Cổ Bá, còn có Chu Tư Duy."
Ninh Vĩ Trạch nhìn ảnh chụp: "Cổ Bá nhận thức Chu Tư Duy, là ý này?"
"Không chỉ là như vậy." Hinh Hinh chỉ chỉ một người bên cạnh, "Người này, là cha em."