Quân Thiếu Độc Sủng: Thiên Kim Kiểm Sát Trưởng

Chương 328




Editor: Quỳnh Nguyễn

Kỹ thuật xe Minh Nhất Hạ đúng là tốt, vốn cùng xe Vu Lệ Hoa còn có khoảng cách nhất định, chỉ chốc lát sau liền theo dõi chặt chẽ, khi có khi không vẫn duy trì khoảng cách thỏa đáng.

"Như thế nào, tôi không tệ đi!" Minh Nhất Hạ liếc mắt ra hiệu.

Hinh Hinh bật cười, trong lòng lại cuồn cuộn, trong lòng suy xét ngàn vạn quan hệ trong này.

Bọn họ một đường đi theo hướng Bắc, Minh Nhất Hạ đều đã cảm thấy được kỳ quái, đã nói: "Sao tôi không nhớ rõ thím hai có nhà cửa tại phương Bắc?"

"Bên này là thành phố đại học, đại học nổi danh Tân Thị đều đã ở trong này." Hinh Hinh nhàn nhạt nói.

"Cái Chu phu nhân kia ở nơi này?" Nhất Hạ hỏi.

"Uh`m hừ!" Hinh Hinh nhún vai.

Hai người vào thành đại học, mãi đến xe Vu Lệ Hoa đến chỗ cửa đại học sau đó đi vào.

"Muốn theo vào hay không!" Theo vào người liền đến, Minh Nhất Hạ sợ hãi bị nhận ra tới.

Hinh Hinh nghĩ nghĩ đã nói: "Không cần, đưa tôi về nhà đi!"

" Để cho tôi cái đại minh minh này lái xe cho cô!" Minh Nhất Hạ quay đầu lại.

Hinh Hinh cười cười, cô lại vẫn có rất nhiều tâm sự, cô nghĩ muốn gọi điện thoại cho Minh Ý nói một chút mình phát hiện hay không. Nhưng lập tức lại nghĩ, hiện tại lại không có ảnh, liền chịu đựng chưa nói.

Buổi chiều Minh Nhất Hạ đi nhà Hinh Hinh, đây là lần đầu tiên Minh Nhất Hạ đến nhà cô.

"Mậu Hinh, cô là nghĩ như thế nào a, lấy thực lực anh trai tôi hiện tại không nên cho cô ở nhà cửa nhỏ nha!" Minh Nhất Hạ vừa đánh giá nhà cửa của cô vừa nói, "Nhà cửa này quá nhỏ, phòng khách còn không có lớn bằng phòng tắm trong nhà."

"Nhà cửa không cần lớn, đủ ở thì tốt rồi." Hinh Hinh ngồi ở trên ghế sofa cười nói.

"Sách, ngốc!" Minh Nhất Hạ giương lên tóc dài xinh đẹp, "Người phụ nữ a, liền muốn đối với mình tốt chút, sống tinh xảo, sống tiêu sái, nếu không thì cô liền không là người phụ nữ."

Hinh Hinh chỉ là cười, cô nhìn mặt Minh Nhất Hạ tự tin dào dạt, vẻ mặt có chút hoảng hốt. Vì sao cô dễ dàng có thể cùng Minh Nhất Hạ lại làm bạn, rõ ràng quá khứ nhiều năm như vậy bọn họ đều đã không hợp nhau, động qua tay, tranh cãi, hơn nữa cô ấy vẫn lại là người Minh gia.

Có lẽ chính là Minh Nhất Hạ luôn luôn sống dưới ánh mặt trời đi, cô ấy sống tùy ý như thế, liều lĩnh như thế, thật sự là để cho cô hâm mộ. Mà cô, vĩnh viễn không có khả năng giống cô ấy như vậy.

"Kỳ thật từ nhỏ đến lớn cô thích đại ca của tôi, đúng không?" Minh Nhất Hạ đột nhiên tiếp cận tới đây nói.

Hinh Hinh giật mình, cũng không trả lời.

"Cô không nói tôi cũng nhìn ra được tới, anh cả cũng thích cô, thực không thể tưởng tượng cô cùng đại ca của tôi thành chiếm giữ như thế." Minh Nhất Hạ cười nói.

"Nhất Hạ, có phải cô cũng có thể muốn yêu đương rồi hay không." Hinh Hinh hỏi.

"Bản tiểu thư muốn yêu đương kia không phải chuyện bình thường!" Minh Nhất Hạ tại điểm này còn vô cùng tự tin, "Chẳng qua những cái người đàn ông bên ngoài này, ánh mắt đầu tiên tôi liền biết bọn họ muốn làm gì, không phải tiền bạc chính là sắc, quá không thú vị."

Hinh Hinh ha ha cười, Minh Nhất Hạ là có tự tin tư, người xinh đẹp, có khí chất, gia thế lại tốt, người theo đuổi của cô tuyệt đối không có ở thiểu số.

"Uy, nói một chút chuyện cô và anh cả, tôi tò mò lắm rồi." Minh Nhất Hạ tiếp cận tới đây ngồi vào trước mặt cô, "Cô thu phục anh cả như thế nào, tôi vẫn cảm thấy anh cả tôi là cái loại động vật không có cảm tình này, rất khó tưởng tượng anh sẽ thích một phụ nữ. Mà cô, hẳn không phải là đồ ăn của anh nha!"

"Rất nhiều chuyện rất khó nói." Hinh Hinh nói, đang nói Minh Ý gọi điện thoại tới, hôm nay anh muốn tăng ca, để cho cô đi đón Tiểu Sâm.

" Được, anh cũng không cần tăng ca quá muộn, trở về sớm một chút." Hinh Hinh nói.

"Uh`m." Trong thanh âm Minh Ý có chút mỏi mệt.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.