Quân Thiếu Độc Sủng: Thiên Kim Kiểm Sát Trưởng

Chương 312




Editor: Quỳnh Nguyễn

"Mặt khác, cái hạng mục này cũng sẽ không ngừng, trung tâm kỹ thuật nguồn năng lượng còn có thể tiếp tục xây dựng. Tiền bạc hôm nay các ông bốc hơi lên cũng nhất định sẽ trở lại trong túi của các ông. Hôm nay nói chuyện công ty, cùng bất luận kẻ nào bao gồm vợ tôi không có quan hệ như thế nào. Nếu các ông cảm thấy được vợ tôi thật sự ảnh hưởng đến hoạt động công ty, hoặc là ảnh hưởng đến phán quyết Minh Ý tôi quản lý công ty. Có thể bỏ phiếu để cho tôi mất chức hoặc là các ông rút tiền lui cổ. Tôi bảo đảm nếu hiện tại các vị lui cổ, tôi sẽ ấn giá cả bắt đầu phiên giao dịch Hoàn Vũ ngày hôm qua thu về cổ phần của các ông." Minh Ý nói lời này, cũng đi lại giữa cổ đông, cuối cùng đứng ở sau lưng ghế Minh Văn Hiên, tay chống lưng ghế dựa Minh Văn Hiên.

Minh Văn Hiên cảm nhận được con lớn nhất đứng ở phía sau mình, không khỏi căng thẳng trong lòng, dòng khí mạnh mẽ trên người con trai để cho ông có chút khiếp đảm.

"Ba, Hinh Hinh làm một kiểm sát trưởng, cô chấp hành công vụ tự nhiên có cơ quan liên quan giám sát, chúng ta không có quyền đi lội qua. Cổ Dương phạm vào tội, chúng ta không có khả năng để cho anh không đáng tội. Ngược lại, Hinh Hinh làm kiểm sát trưởng nhập tội Cổ Dương, chúng ta cũng không quyền lợi đi ngăn cản cô không đi thực hiện chức vụ của cô, hi vọng ba có thể lý giải cùng hiểu rõ." Minh Ý là cười nói.

Minh Văn Hiên cảm thấy được con trai không phải con ruột mình, chính là anh ngẫu nhiên lộ ra một loại khí thế sắc bén như quân vương hoàn toàn khác biệt cùng mình, hơn nữa tính tình con trai thật sự là thâm trầm, ông nhìn không thấu đoán không ra, không có cách nào khác không nghi ngờ.

Liền giống như hiện tại, con trai nói những lời này tại phía sau thân ông, lông tơ ông dựng đứng, trong lòng sợ hãi rồi.

"Mọi người còn có cái gì lời muốn nói sao?" Minh Ý nhìn bốn phía, "Muốn lui cổ hiện tại có thể liên hệ Tạ Tam trợ thủ của tôi, Minh Ý tôi nói lời giữ lời, nhất định làm được. Hoặc là các ông có người càng tốt có thể làm vị trí của tôi, tôi lập tức từ chức."

Anh nói cho hết lời, toàn trường tĩnh lặng, lặng ngắt như tờ.

"Nếu không có ý kiến khác, mọi người tan họp." Minh Ý nói xong chuẩn bị đi, bước một bước lại quay đầu, "Đúng rồi, phu nhân Mậu Hinh nhà tôi cùng Minh Nhất Kỳ chưa từng có kết giao, không thể nói là quan hệ tình nhân, lại càng không tồn tại trả thù vừa nói. Lần sau nếu tôi lại nghe được nói như vậy, tôi sẽ mời ta luật sư tới nghiên cứu một phen, kiện tội phỉ báng."

Minh Ý thật ngông cuồng, tất cả mọi người bị anh chấn nhiếp vài giây đều không nhúc nhích, ngay cả anh đi đều không có phản ứng kịp.

Anh trở lại văn phòng, Mậu Hinh và Tiểu Sâm hạ cờ. Mới trước đây Hinh Hinh học quá một chút cờ vây, biết quy tắc cơ bản, nhưng gần đây Tiểu Sâm đều đã học cái này, hơn nữa học vô cùng nhanh, cơ bản không tới 20 phút Hinh Hinh thua cũng đã rõ ràng.

Minh Ý tiến vào xem, Hinh Hinh là quân trắng, quân trắng đã bị quân đen giáp công hai bên, sinh tồn đều đã rất nguy hiểm.

Anh không khỏi nở nụ cười, ngồi vào bên người cô, lúc cô cầm lấy một cái quân tý, anh nắm tay cô, nhẹ nhàng hạ xuống phía dưới quân đen. Quân trắng vốn không thở nổi đột nhiên nhiều mảnh trống, mà cục diện nguy cơ cũng hoàn toàn thay đổi.

"Ba ba, không được, ba giúp đỡ Hinh Hinh làm càn." Tiểu Sâm thấy mình đều nhanh thắng, lại bị Hinh Hinh chuyển nguy thành an, lập tức bất mãn nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.