Editor: Quỳnh Nguyễn
Mậu Hinh nghe lời này vẫn tương đối chấn động, cô nói: "Nếu cô biết Minh Nhất Kỳ đã sớm muốn bỏ cô, vì sao cô còn muốn tốn thời gian ở bên anh ta đến giờ?".
Giang Nguyệt Đình cười khổ: "Nếu mỗi người đàn bà đều có một người đàn ông là tai nạn đời mình, vậy Minh Nhất Kỳ đại khái chính là tai nạn này. Anh muốn bỏ tôi, tôi sẽ không để cho anh bỏ tôi. Đời này tôi đều muốn dây dưa với anh, đến chết không rời.".
Đây là cái dạng tình cảm gì, Mậu Hinh không lý giải được.
"Cô đến tìm tôi, nhất định không phải muốn cùng tôi nói chuyện xưa cô và Minh Nhất Kỳ?". Mậu Hinh cũng không muốn biết mấy chuyện này kia của cô ta.
Giang Nguyệt Đình nói: "Mậu Hinh, mặc kệ cô tin hay không tin, tôi thật sự không biết cô gả cho Minh Ý là lựa chọn tốt hay không, năm đó cô dùng giác mạc đổi lấy tự do, vì sao hiện tại còn muốn tiến vào cái vòng luẩn quẩn dơ dáy bẩn thỉu không chịu nổi này.".
Mậu Hinh cười lạnh: "Ai biết được? Có lẽ trời mới biết được, nhưng tôi đã quyết định.".
Giang Nguyệt Đình đại khái cũng không bất ngờ vì câu nói của cô, chỉ nói: "Ngày hôm qua Nhất Kỳ nói với tôi đến ngày cưới, anh biết cô và Minh Ý muốn kết hôn, anh nói muốn kết hôn cùng một ngày với hai người.".
Mậu Hinh nghe lời này, biến sắc, kết hôn cùng một ngày với Minh Nhất Kỳ Giang Nguyệt Đình, quá ghê tởm rồi. Mậu Hinh rất khó mơ mộng hình ảnh như vậy, so với con chuột còn làm cho người ta khó chịu hơn.
"Chắc cô biết mục đích Nhất Kỳ, anh và Minh Ý tranh đấu vĩnh viễn không ngừng. Mà Minh Ý trở lại Minh gia, kỳ thật đã đoạt đi tất cả của Nhất Kỳ.". Giang Nguyệt Đình nói.
"Ngày cưới của các cô định lúc nào là chuyện các cô, ngày cưới tôi và Minh Ý cuối cùng còn chưa xác định, có thể kết hôn cùng một ngày hay không còn chưa chắc.". Mậu Hinh nói.
Mậu Hinh không nói thêm nữa, đứng dậy đi.
Mới ra cửa liền nhận được điện thoại Minh Ý, hỏi cô tan tầm chưa.
"Tan tầm, em chuẩn bị về nhà.". Cô nói.
"Anh đến đón em, tối hôm nay ăn cơm ở nhà, chúng ta thương lượng ngày cưới.". Minh Ý nói.
"Không cần, anh lái xe, bản thân em tự về là được.". Mậu Hinh trả lời.
Kỳ thật lúc nãy Minh Ý đã ở cửa Luật Chính Tư, Tiểu Sâm đang ngồi phía sau chơi khối rubic, bé cũng không nhìn thấy Mậu Hinh xuất hiện.
"Được, chúng ta gặp ở nhà.". Minh Ý nói.
Kết thúc điện thoại, Minh Ý gọi điện thoại cho Tạ Tam, hỏi hướng đi lão gia tử hôm nay.
"Lão gia tử cùng bình thường không có gì khác biệt, buổi chiều đi thư xá viết chữ dùng trà.". Tạ Tam trả lời.
Trong nhà họ, Minh Ý trực tiếp đến tầng 16, Mậu Hinh đã ở nhà rồi.
"Không nghĩ tới em trở về còn sớm hơn anh.". Minh Ý nói.
"Đúng, em gọi xe có vẻ nhanh.". Thực ra nhà ăn Giang Nguyệt Đình hẹn cách nhà tương đối gần, cho nên cô trở về nhanh hơn.
"Hôm nay công việc bận không?". Minh Ý hỏi.
" Bình thường." Mậu Hinh cảm giác anh hỏi có ý khác, cô để Tiểu Sâm về phòng chơi nói, "Hôm nay ông nội anh tìm em, hình như ông còn chưa đồng ý chúng ta kết hôn.".
"Không có việc gì, Hinh Hinh, anh nói rồi, hôn lễ chúng ta mọi người nên xuất hiện đều sẽ xuất hiện, một người cũng không thiếu.". Minh Ý trả lời.
Thực ra đây không phải điều Mậu Hinh để ý, cho dù bọn họ kết hôn đơn giản, cô cũng sẽ không để ý.
Minh Ý cảm nhận cảm xúc Mậu Hinh có chút khác thường, trong lòng biết ông nội gặp cô khẳng định ảnh hưởng đến tâm tình của cô. Anh tiến lên ôm cô vào lòng: "Tin tưởng anh, anh sẽ sắp xếp thỏa đáng.".
Mặt Mậu Hinh dán lên đầu vai anh, tay đặt trên eo anh: "Vậy nếu, nếu Minh Nhất Kỳ muốn hôn lễ của anh tổ chức cùng một ngày với chúng ta, anh định làm thế nào bây giờ?".