(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Thẩm Đạm có kiến thức tương đối cân đối, do thiếu người nên Thừa Phong để cô ấy hành động theo cặp.
Còn Thừa Phong tự tin vào bản thân, chỉ mang theo một đàn anh đi cùng.
Bên Liên Quân định sang mượn người nhưng bị Thừa Phong khéo léo từ chối, tiện thể kéo được một sinh viên từ Đại học Lưu Động tham gia cùng.
Sau khi tái tổ chức đội hình, ba mươi sinh viên của Liên Đại giờ đây mở rộng thành mười một đội nhỏ.
Mọi người theo bản đồ, từ nhiều hướng khác nhau tiến gần đến vị trí căn cứ.
Nhờ hiệu chỉnh của mũ thực tế ảo, các con đường vốn bằng phẳng được bổ sung thêm nhiều tảng đá kỳ dị và biển quảng cáo bỏ hoang, tạo ra vô số điểm mù quanh co làm chậm đáng kể tốc độ của mọi người.
Nếu không di chuyển theo các tuyến đường hợp lệ trong môi trường ảo, hệ thống sẽ cảnh báo. Vì vậy, ngay cả khi biết rõ trước mặt là con đường thẳng tắp, mọi người vẫn buộc phải tuân theo hệ thống, ngoằn ngoèo qua những khúc cua vô lý. Những câu hỏi giới hạn thời gian cũng gây áp lực rất lớn.
Phạm vi câu hỏi quá rộng, từ kiến thức về cơ giáp đến xây dựng mô hình. Các bài kiểm tra bất ngờ của giáo quan trên lớp về những điểm kiến thức ít gặp khiến ai cũng lo lắng, ngay cả những sinh viên giỏi cũng không dám chắc mình trả lời đúng hết.
Tuy nhiên, mọi người nhanh chóng nhận ra nỗi lo này là thừa thãi vì số lượng thùng vật tư quá ít.
Trong số bảy mươi người, tìm kiếm gần một tiếng đồng hồ cũng chỉ thấy được chín thùng vật tư.
Hiệu suất này rõ ràng không lý tưởng, mà đội hình còn bị chia cắt rời rạc.
Trong chín thùng vật tư, trừ một thùng bị nổ, những thứ còn lại khá giá trị.
Ví dụ như 【Thiết bị che chắn tín hiệu ngắn hạn】, 【Đạn phá hoại định hướng】, 【Kim tiêm cầm máu tốc độ cao】, và một mảnh giấy nhỏ với ký hiệu giống mật mã.
Thừa Phong nhận ra yếu tố quyết định chiến thắng không nằm ở thùng vật tư. Đội Đỏ khi bắt đầu đã ít hơn đội Trắng mười người, một bất lợi lớn. Nếu không chủ động sẽ rơi vào thế bị động.
Mặc dù là sinh viên chuyên ngành Cơ giáp thủ công, nhưng Thừa Phong thực sự là Chiến binh duy nhất trong đội. Sau khi cân nhắc, cô bàn bạc với đàn anh đi cùng rồi quyết định đẩy nhanh tiến độ, đi trước để thu thập thông tin về đội Trắng.
Vị trí của Thừa Phong đã gần sát với đường ranh giới giữa hai căn cứ.
Cô ôm chặt khẩu súng, di chuyển linh hoạt giữa những vật cản hai bên đường. Không lâu sau, cô gặp kẻ địch đầu tiên của phe Trắng trong ngày hôm nay.
Đối phương đang mai phục sau một gốc cây, nhắm bắn con đường phía trước, kiên nhẫn ôm cây đợi thỏ.
Do vị trí bất lợi, khi chuyển chỗ, Thừa Phong chỉ kịp thấy một bóng người thấp thoáng từ khóe mắt.
Với đôi mắt sắc bén và kinh nghiệm dày dặn, cô chắc chắn rằng tốc độ phản ứng của đối phương không đủ nhanh để bắn trúng mình. Nhưng giao diện lại hiện lên dòng chữ 【Đang bị tấn công】.
Thừa Phong lập tức lăn người, nấp sau một tảng đá, ngẩng đầu nhìn qua màn hình. Trạng thái vẫn không thay đổi khiến cô hơi ngạc nhiên.
Lúc này, trên màn hình của sinh viên đối diện nhảy ra một câu hỏi.
Câu hỏi dài khoảng 50 từ chứa đầy thuật ngữ chuyên ngành, khiến nó trông rất phức tạp.
Là câu hỏi trắc nghiệm với thời gian trả lời chỉ có 7 giây.
Dòng đếm ngược đỏ rực làm đối phương bối rối, quét câu hỏi hai lần mà vẫn không hiểu, cuối cùng đánh liều chọn bừa.
"B!"
Trạng thái trên giao diện của Thừa Phong chuyển thành 【Tránh né thành công】, cô hiểu ra một phần quy tắc. Nhân lúc đối phương còn ngơ ngác, cô nhanh chóng lao lên, bắn một phát vào vị trí đại khái.
Tốc độ nổ súng của Thừa Phong rất nhanh, một lợi thế mà sinh viên hệ Chỉ huy khó sánh kịp. Tỷ lệ bắn trúng của cô cũng không tệ, trong hệ Chiến binh có thể không phải xuất sắc nhất, nhưng trong hệ Chỉ huy chắc chắn thuộc hàng khá.
Hệ thống cũng nới lỏng tiêu chí bắn trúng, và không ngoài dự đoán, trên giao diện của cô cũng xuất hiện một câu hỏi.
Thừa Phong: "..."
Dù đã đoán trước, nhưng khoảnh khắc đó cô vẫn cảm thấy chuyện này thật hoang đường.
Logic ghê?
Cô thầm nhớ những lần thực chiến thật sự, súng đạn thật lòng hơn nhiều.
Khi câu hỏi bật lên, đầu óc cô lướt qua vô số ý nghĩ lộn xộn nhưng nhanh chóng bị đè nén.
Câu hỏi dài dòng với các mô tả khó hiểu khiến một loạt câu chửi thề không ai dạy bỗng nhiên tuôn ra trong đầu cô, làm khả năng phân tích bị tê liệt.
Chỉ khi đếm ngược còn lại 2 giây, đầu óc cô mới hoạt động trở lại.
Cô vội vàng trả lời: "A!"
Giọng nói vang lên đồng thời với con số gần chạm 0.
【Diệp Quy Thừa đã tiêu diệt một người!】
Dòng thông báo đỏ rực hiện lên khiến Thừa Phong thở phào.
Nhưng đầu óc cô vẫn ong ong.
Cô thông báo tin tức không may này trong kênh đội: "Các đồng chí, bắn súng phải trả lời câu hỏi. Phải ngắm kỹ, có một mức sai lệch được chấp nhận. Phạm vi câu hỏi ngẫu nhiên, đúng là trúng, sai là trượt, không có hình phạt thêm. Độ khó câu hỏi không cao nhưng mô tả rất rối, cần tập trung cao độ."
Đám đồng đội vừa bình tĩnh lại liền nổ tung:
"Cái này có quá đáng quá không?! Tôi bắn vào ngực kẻ địch mà phải trả lời câu hỏi triết học?"
"Tôi bắn đạn chứ không phải mũi tên tình yêu của thần Cupid! Tại sao lại bắt tôi suy tư sâu sắc chứ?!"
"Lần đầu tiên trong đời tôi muốn làm Chiến binh!"
"Loại bài kiểm tra này quá kinh khủng, tha cho tôi đi!"
"Nói thật, giờ mà thốt lời thật lòng có bị ép rời trận không?"
"Đi cùng nhau thôi anh em! Bắn nhiều thì kiểu gì cũng có người đúng. Chia sẻ áp lực cho nhau chứ thế này tôi chịu không nổi."
Ngay cả những người giỏi kỹ thuật cũng không chịu nổi bài kiểm tra này.
Thừa Phong tái tổ chức đội hình, quyết định thành lập một đội học bá, để nhóm còn lại thu thập vật tư. Mọi người phân công công việc.
Quy tắc hỏi đáp này cũng có lợi thế là bù đắp được nhược điểm về tỷ lệ bắn trúng của sinh viên hệ Chỉ huy.
Những người như Thẩm Đạm hay Trần Hoa Nhạc rõ ràng sẽ trở thành xạ thủ thần thánh thế hệ mới.
... Và tất nhiên, Đào Duệ cũng vậy.
Khi đối mặt với những người này, tốt nhất là nên giữ khoảng cách xa và cảnh giác cao hơn.
Phía Liên Quân cũng điều chỉnh, hai bên bắt đầu lập tuyến đường phù hợp phong cách của mình.
Thừa Phong ôm súng, chuẩn bị xuất phát, trước khi đi liền nói lên kênh chung: "Ai phát hiện tọa độ của Đào Duệ thì báo cho tôi một tiếng nhé."
"Cậu định làm gì?" Một sinh viên Liên Quân tò mò hỏi, "Như thế có thực sự ổn không? Trong chiến trận phe phái cho phép đấu đá cá nhân sao?"
"Chưa nói là không được, chiến trận phe phái mà, quan trọng là giao lưu."
"Đấu cá nhân cái gì? Đây là chiến thuật bắt vua trước bắt giặc!"
"Chuyện giang hồ, người ngoài được không xen vào. Cứ để em ấy đi đi."
"Sao tôi cứ có cảm giác các cậu đều đang hóng chuyện thế nhỉ?"
"Lại nói bừa rồi. Mọi người đều là đồng đội, chung một con thuyền, rõ ràng là hỗ trợ lẫn nhau mà sao lại nói khó nghe vậy chứ?"
"Cách thiết lập trận đấu này đầy tinh thần hòa bình, cùng lắm chỉ là giao lưu học thuật thôi."
Nhắc đến Đào Duệ, bầu không khí căng thẳng tạm thời dịu đi chút, nhưng khi nghĩ đến ảnh hưởng sau đó, mọi người lại trầm xuống.
"Phải trả lời câu hỏi để xác nhận tiêu diệt, thật sự không dám lảng vảng trước mặt Đào Duệ."
"Cách thiết lập này rõ ràng thiên vị bên Quân đoàn 1 hơn."
"Nếu cậu mà giao lưu học thuật với Đào Duệ được, tôi sẵn sàng nhường danh hiệu VIP nhất Liên minh cho cậu!"
"Chúng ta nhất định phải tìm ra hướng đột phá, không thể chỗ nào cũng thua kém được. Vậy thì đánh đấm gì nữa?"
Bảng thống kê điểm cho thấy điểm trung bình của Quân đoàn 1 quả thực cao hơn một chút. Huống chi họ lại đông người hơn.
Trong trận chiến này, đông người quả thực có thể lấn át tất cả.
Số lượng người hiện tại trên sân.
Đội Đỏ: 68 người - Đội Trắng: 78 người.
Một vài giáo quan nhàn nhã ngồi ở cổng căn cứ tắm nắng. Bên cạnh họ là đồ ăn vặt và nước uống, trước mặt là màn hình chiếu trực tiếp từ thiết bị mô phỏng.
Hai sinh viên đã bị loại ngay từ đầu trận đang ngồi xổm sau lưng họ, khiêm tốn tự kiểm điểm.
Giáo quan chuyên môn cười nói: "Một nhóm toàn Chiến binh và một nhóm chỉ toàn Chỉ huy, cả hai đều không có tổ chức gì cả."
Giáo quan Chu không mấy để tâm, nói: "Phải chịu thất bại thì mới hiểu được tầm quan trọng của tổ chức. Xem bên nào biết rút kinh nghiệm trước đi."
"Chênh lệch thế này có vẻ hơi rõ rệt." Giáo quan Tiết nhận xét: "Giờ là mấy giờ rồi? Có nên thả thùng vật tư lớn không?"
Hai tay giáo quan Chu gối sau đầu, thong thả nói: "Gần rồi, chờ thêm chút nữa cho bọn chúng lề mề đã. Tôi nói này, lão Tiết, anh đừng lo. Trận chiến Đỏ Trắng này không bao giờ thiếu những màn lật kèo đâu. Đội nào chiếm ưu thế từ đầu thì cuối cùng đa phần đều thua cả."
Hai giáo quan bên cạnh không phục, cãi lại: "Này, nói gì vậy? Chỉ toàn đoán mò thôi! Đừng có mê tín như vậy. Không có tác dụng đâu. Lứa sinh viên này, chất lượng Quân đoàn 1 rõ ràng tốt hơn hẳn."
Giáo quan Chu cười nhạt: "Haha."
Sau khi đám sinh viên dần căng thẳng, nội bộ các giáo quan cũng bắt đầu nảy sinh không khí cạnh tranh.
Đội Trắng phát hiện ra cơ chế ẩn này hơi muộn. Một thanh niên phục kích vì căng thẳng quên không báo cáo tình hình cho đội, sau khi bị hạ thì trực tiếp bị đẩy ra khỏi sân đấu.
Mãi đến khi tiểu đội Đỏ của Thẩm Đạm dẫn đầu bao vây và bắn hạ được hai lính của đối phương, đội Trắng mới bắt đầu điều chỉnh chiến thuật.
Thừa Phong chạy tới hội quân với đội của Thẩm Đạm, cô nàng này trông có vẻ vô cùng phấn khích.
Những giấc mơ không thể thực hiện trong đời thực hay trong game, không ngờ lại trở thành hiện thực trong trận chiến Đỏ Trắng. Cô ấy cảm thấy giờ đây mình có thể một chọi mười và còn hy vọng Tam Diêu sẽ biến kiểu đấu này thành một phó bản mở rộng phổ biến.
"Game đỉnh thế này nhất định phải được truyền lại." Thẩm Đạm nói, "Tôi có thể làm đại sứ thương hiệu miễn phí cho nó. Nhà vô địch Liên minh kế tiếp, bắt đầu từ nơi này!"
Đàn anh bên cạnh lập tức đánh tan giấc mộng: "Em đang mơ hão huyền đấy. Game một người chơi đã định sẵn là không có tương lai rồi!"
Tiểu đội di chuyển dọc theo khu vực giữa, tìm kiếm mục tiêu thích hợp. Họ không dám tiến lên quá liều lĩnh, bởi biết rằng bên kia có thể cũng toàn những "tay thiện xạ."
5 giờ chiều.
Cảnh vật trong thiết bị mô phỏng không thay đổi nhiều, ánh sáng không tối đi như thường lệ, nhưng mọi người bắt đầu cảm thấy đói bụng.
Thừa Phong định hỏi giáo quan xem trong trận chiến này có đồ ăn không thì bất ngờ nhìn thấy hai chiếc dù đầy màu sắc xuất hiện trên bầu trời. Dưới đó là một chiếc thùng gỗ khổng lồ đang rơi thẳng xuống với tốc độ bất thường.
Để tránh sinh viên không chú ý, mặt đất còn hiện lên một mũi tên đỏ chỉ vị trí của thùng vật tư, rõ ràng là khuyến khích sinh viên đến lấy.
Điểm thả vật tư của đội Đỏ cách vị trí của Thừa Phong và đồng đội không xa.
Thừa Phong tranh thủ liếc qua điểm thả bên đội Trắng rồi cùng tiểu đội đi kiểm tra tình hình.
Khi vừa đến gần thùng, trên giao diện của mọi người xuất hiện thông báo mới: 【Thùng vật tư lớn: Mở khóa thành công sẽ nhận được 50 phần lương thực, 50 phần nước và 30 thùng vật tư nhỏ.】
"Phần thưởng quá hậu hĩnh." Thẩm Đạm bước lên trước, không nói hai lời liền ấn mở nút mở khóa.
Không phải câu hỏi xuất hiện, mà là một loạt thông báo.
【Điều kiện mở khóa: Vượt qua 10 câu hỏi】
【Loại câu hỏi: Trắc nghiệm (giới hạn thời gian)】
【Mức độ: Khó】
【Ghi chú: Câu hỏi có thể kết thúc bất kỳ lúc nào trước khi mở câu tiếp theo】
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");