Quân Sư Hệ VIP - Thối Qua

Chương 144: An ủi




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Trang chủ ngập tràn những bài viết được đánh dấu đỏ, chỉ cần nhìn tiêu đề cũng đủ biết đó là những giả thuyết, suy diễn về cục diện trận đấu, và cả những đánh giá về sức mạnh của cơ giáp thủ công.

Mọi người luôn thích thảo luận về những chuyện "Nếu như", đặc biệt là khi đối mặt với một trận đấu ngang tài ngang sức. Dù chúng không bao giờ xảy ra, điều đó cũng không ngăn cản được mọi người thoải mái tưởng tượng.

Sau cú sốc ban đầu, các chuyên viên phân tích dữ liệu chuyên nghiệp xuất hiện như nấm sau mưa. Chủ đề mà nhóm chuyên viên này tranh cãi không ngừng chính là liệu chiến thuật của Thừa Phong có được coi là hoàn hảo hay không.

Kết quả là, trong các bài viết của họ, Thừa Phong và Hạng Vân Gian đã giao đấu vô số lần, tạo nên hàng loạt pha xử lý được ca tụng là "kỳ tích của nhân loại" chỉ để phá hủy cơ giáp của đối phương. Cách hai người được mô tả chẳng khác nào nước với lửa, không đội trời chung.

Tạm thời, có vẻ như Thừa Phong nhỉnh hơn một chút, dù sao cô cũng vừa giành chiến thắng.

Thừa Phong nhấp vào xem vài bài viết, nhưng những tranh cãi vô nghĩa bên trong khiến cô nhanh chóng thoát ra. Cô cảm thấy trò chuyện tán gẫu với cộng đồng mạng thú vị hơn nhiều.

[Năm sau nếu khoa Cơ giáp thủ công thêm các môn liên quan đến phân tích dữ liệu thì sao nhỉ? Liệu còn ai muốn đăng ký học ngành này nữa không?]

[Trang chủ toàn bài chất lượng, cứ chọn đại một bài mà xem độ khó của cơ giáp thủ công đi rồi quyết định học hay không 【Tiều tụy】]

[Mấy mô hình mà Thừa Phong xây dựng có thể áp dụng trực tiếp, tôi gọi cô ấy là người đặt nền móng cho phong cách điều khiển cơ giáp rình rập. Không ai có ý kiến chứ?]

[Cái danh hiệu này nghe đã thấy có gì đó... kỳ cục]

[Lời khen độc miệng của cộng đồng mạng Tam Diêu quả thật đáng sợ!]

[Nếu các người tiếp tục khen Thừa Phong, tôi thấy lo lắm. Đừng để bất ngờ này nối tiếp bất ngờ khác chứ?]

[Đừng khen nữa, đừng khen nữa!]

[Dù tôi luôn ủng hộ Thừa Phong, nhưng thật lòng tôi không ngờ Hạng Vân Gian lại thua, lúc đó tôi hoàn toàn đơ luôn]

[Dù có hơi nghịch lý, nhưng bạn nói đúng]

[Đùa à, ai mà nghĩ được Hạng Vân Gian lại thua? Năm ngoái, lúc anh ta lớn hơn Thừa Phong một khóa, vẫn vượt qua vô số áp lực để giành MVP cơ mà?]

[Hạng Vân Gian, sinh viên năm cuối không tham gia hoạt động thực tập ở quân viễn chinh mà lại đi hỗ trợ Thừa Phong một trận. Dù anh ta có cơ bụng tám múi, tôi vẫn cảm thấy anh ta thật đáng thương]

[Bây giờ chắc Hạng Vân Gian đang buồn bã một mình. Nhóm phân tích của anh ấy giải tán chưa nhỉ?]

Không khí trên diễn đàn tràn ngập niềm vui, Thừa Phong phát hiện rằng tần suất xuất hiện của Hạng Vân Gian trong các bài viết gần như ngang với cô. Phần lớn đều mang giọng điệu châm chọc hoặc tiếc nuối. Đọc nhiều, cô cũng bất giác đồng cảm với mọi người. Cô ngồi dậy, ngập ngừng mở lại nhóm chat nhỏ mà trước đó cô đã chặn.

Mọi người trong nhóm đang trò chuyện, tin nhắn mới liên tục hiện lên.

Nhà Có Mỏ Thật Mà: [Tôi đã đặt đồ ăn rồi, @Hạng Vân Gian, cậu biến đâu rồi?]

Mùa Hè Có Gì Vui Chứ: [@Hạng Vân Gian, đi đâu thế? Tôi còn chưa bắt cậu trả tiền đây này]

Liều Thêm Chút Nữa Đê: [@Mùa Hè Có Gì Vui Chứ, nước uống trong tủ lạnh của lão Hạng bị cậu uống sạch rồi, còn hỏi cậu ấy đi đâu?]

Mùa Hè Có Gì Vui Chứ: [Toàn là lý do, lão Hạng chỉ đang trốn tránh cuộc đời thôi. @Diệp Quy Thừa, một chàng trai ý chí ngút trời giờ trở nên thế này, em không phát chút lì xì an ủi à?]

Nhà Có Mỏ Thật Mà: [Theo quy định ngầm của nhóm, người thắng trận lớn như này phải phát lì xì đấy]

Mùa Hè Có Gì Vui Chứ: [@Diệp Quy Thừa, em không chặn bọn anh nữa đấy chứ? 【Rút súng】]

Thừa Phong giả vờ không nhìn thấy, định tắt nhóm đi, thì ngay lúc đó biểu tượng của Hạng Vân Gian nhảy ra làm cô giật mình.

Hạng Vân Gian: [Đừng ồn]

Mùa Hè Có Gì Vui Chứ: [Tôi biết mà, tag Diệp Quy Thừa là có tác dụng ngay. Giúp tôi mua một hộp chân giò nướng vị rau mùi nhé, cảm ơn]

Hạng Vân Gian: [Không có, tự gọi đồ ăn đi]

Mùa Hè Có Gì Vui Chứ: [Máy bán hàng tự động bên cạnh căn tin có đấy. Hôm nay tôi thấy vừa lên hàng mới mà! À, Nghiêm Thận cũng bảo muốn một hộp 【Wow】]

Liều Thêm Chút Nữa Đê: [? Ai mà lại thích vị rau mùi quái dị như thế?]

Thừa Phong đi đến bên cửa sổ, thử nhìn xuống dưới. Bé cú mèo đang sạc điện lập tức bay đến bên cô.

Trong màn đêm, bóng cây lờ mờ, những người đi bộ không thấy rõ mặt chậm rãi bước qua dưới ánh đèn đường.

Đôi mắt của bé cú lóe sáng, nó bắt đầu quét tìm, hỏi: "Cậu đang muốn tìm ai?"

Thừa Phong nói: "Tôi chỉ xem qua chút thôi."

Suy nghĩ một lúc, cô vẫn quyết định khoác áo khoác ra ngoài, tiện tay đẩy bé cú đang nhấp nhổm muốn ra ngoài vào trong, rồi đóng cửa lại.

Nghe thấy tiếng con cú mèo ngu ngốc kia không ngừng dùng mỏ mổ vào công tắc, cô xoay người, gõ nhẹ lên cửa ra hiệu: "Đừng theo tôi, tôi sẽ quay lại ngay!"

Thừa Phong chạy một mạch đến căn tin. Quả nhiên, cô nhìn thấy bóng dáng của Hạng Vân Gian đứng trước máy bán hàng tự động.

Anh cầm quang não bằng một tay, chăm chú đọc tin tức, trong khi tay kia thì hờ hững lựa chọn trên menu.

Anh xem quá mức tập trung, hoàn toàn không nhận ra tiếng bước chân Thừa Phong đến gần từ phía sau.

Thừa Phong không định nhìn lén, chỉ là màn hình quang não giữa đêm khuya quá sáng, cô vô tình lướt qua, thấy hàng loạt tin nhắn an ủi mới gửi đến.

[Lão Hạng, mặc dù cậu thua, nhưng tôi thấy cậu đánh cũng được đấy, chỉ là kém tôi chút thôi]

[Hạng Vân Gian, nghĩ thoáng lên, thua một trận đấu thôi mà. Dù sao cậu cũng không còn cơ hội thi đấu nữa, nhưng sau này vẫn có thể tiếp tục thua]

[Không sao đâu Hạng Vân Gian, mất một MVP không phải chuyện lớn. Đừng nản chí, hãy đối mặt với tương lai đê, cậu có thể xin học thêm năm thứ năm mà]

[Đừng bận tâm đám người kia, nghĩ đến những điều vui vẻ đi. Ví dụ như sang năm cậu đến thực tập ở quân đoàn viễn chinh, tôi sẽ là tiền bối của cậu]

Thật là độc miệng!

Thừa Phong cẩn thận quan sát khuôn mặt nghiêng của Hạng Vân Gian, không khỏi nảy sinh chút cảm giác thương cảm. Anh đã sống ở Liên minh hơn hai mươi năm, chẳng lẽ không có lấy một người bạn sao?

Máy bán hàng tự động không ngừng chuyển động, các món đồ lần lượt rơi xuống và được đóng gói vào thùng tự động. Hạng Vân Gian rút thẻ từ túi ra, chuẩn bị thanh toán thì Thừa Phong nhanh tay hơn, quẹt thẻ của mình trước.

Cô chỉ vào thùng đồ, rồi chỉ vào anh, cúi đầu, dùng giọng nói úp mở để bày tỏ thiện ý của mình: "Ưm ưm! Ừm ừm!"

Sự ngạc nhiên thoáng qua trong mắt Hạng Vân Gian, sau đó anh bật cười: "Làm gì thế? Không biết nói nữa à?"

Có lẽ anh vừa tắm xong, cổ vẫn còn quấn khăn, Liên Đại không kiểm tra ngoại hình sinh viên năm cuối nên tóc anh đã hơi dài. Mái tóc nửa ướt rủ xuống làm dịu đi khí chất sắc bén thường thấy ở anh. Anh định dựa vào chiều cao để đè đầu Thừa Phong, nhưng cô đã nhanh nhẹn tránh được.

Thừa Phong nhét tay vào túi, đứng dưới ánh đèn đường cách đó không xa nhìn anh.

Hạng Vân Gian cúi người, dùng một tay nhấc thùng đồ lên, lấy ra một chai nước uống rồi mò thêm một gói đồ ăn nhẹ ném qua cho cô.

Thừa Phong bóc gói đồ, cùng anh ngồi trên bệ đá viền quanh bồn hoa.

Hạng Vân Gian cúi đầu, cười hỏi: "Vui không?"

Thừa Phong gật đầu mạnh mẽ. Dĩ nhiên là vui rồi!

Hạng Vân Gian nói: "Muốn ba cái cúp vàng MVP đến vậy à?"

Thừa Phong suy nghĩ một lúc, rồi đưa ra một lý do không ai có thể phản bác: "Đã đến đây rồi thì chơi tới cùng vậy..."

Hạng Vân Gian gật đầu, nói: "Thắng anh là có thể giành MVP."

Khi anh nói câu này, gần như không hề do dự hay nghi ngờ, thậm chí cũng không có chút tự mãn nào, tựa như đó là điều hiển nhiên.

"Chỉ cần biểu hiện như hôm nay, không phạm sai lầm, chiến thắng sẽ thuộc về em. Kỹ thuật điều khiển cơ giáp thủ công của em thực sự rất mạnh, trước đây anh chưa từng thấy ai xuất sắc như vậy hết."

Hạng Vân Gian ngừng một chút, ánh mắt dừng lại ở logo trường học vẫn sáng trên tòa nhà cao tầng phía xa, anh cảm thán: "Giải đấu quân sự liên trường đã mấy chục năm rồi chưa từng có sinh viên nào giành cả ba giải MVP cả."

Nếu một người điều khiển cơ giáp thủ công cuối cùng có thể giành được danh hiệu sao Tử Vi, anh cảm thấy đó quả thực là một điều rất thú vị.

Đây là cơ hội mà toàn bộ lĩnh vực cơ giáp thủ công đã chờ đợi hàng chục năm qua. Vô số nhà nghiên cứu, giảng viên và sinh viên đều đang mong chờ sự trỗi dậy của một ngôi sao mới.

Ngành nghề này đã im ắng quá lâu, giờ rất cần một luồng sinh khí mới để tái sinh. Nói về ý nghĩa, việc Thừa Phong giành giải còn quan trọng hơn nhiều so với việc anh đoạt thêm một chiếc cúp vàng hoàn hảo.

Có lẽ cũng chính vì lý do này mà dù thua trận, tâm trạng của Hạng Vân Gian vẫn rất bình tĩnh.

Ngay cả giáo quan của anh khi biết tin anh thất bại cũng chỉ thở dài, vẫy tay nói: "Thôi, số mệnh cả. Đám người bên chuyên ngành Cơ giáp thủ công kia chắc hẳn đều mong muốn dồn hết may mắn mấy chục năm nay vào em ấy. Chúng ta không đọ lại đâu. Không sao, sau này tôi sẽ quan tâm cậu nhiều hơn, coi như bù đắp vậy."

Hạng Vân Gian lúc đó thẳng thừng từ chối. Mấy thứ đó với anh chỉ thêm phiền mà thôi.

Anh thu lại ánh mắt, liếc sang người bên cạnh, thấy Thừa Phong đang chăm chú hút thạch, hình ảnh ấy mơ hồ trùng khớp với một ký ức trong anh, nhưng cũng không ngừng bị chia cắt. Anh khẽ cảm thán, vẫn có chút không thể tin nổi: "Hồi đưa em từ sao Chiến Hậu tới, em còn là một con nhóc đầu trọc. Không ngờ thực lực của em phát triển còn nhanh hơn cả tóc nữa."

Thừa Phong ngẩng đầu nhìn anh trong giây lát, cuối cùng không thể chống lại sự đấu tranh nội tâm. Cô lục trong túi, lấy ra một chiếc hộp nhỏ, quả quyết đưa cho Hạng Vân Gian.

Đó là huy hiệu tùy chỉnh mà Tam Diêu tặng cô khi cô phá kỷ lục. Bản của cô được làm hoàn toàn bằng vàng, còn bé cú cũng có một phiên bản bằng vật liệu đặc biệt. Sau đó, Tam Diêu lại tặng thêm hai chiếc nữa, dù không quý giá bằng nhưng viền quanh vẫn được nạm chỉ vàng. Không ít cư dân mạng trả giá cao để sưu tầm nó, nhưng cô đều cố nhịn để không bán.

Thừa Phong hít sâu một hơi, nói: "Đợi em lấy được cúp vàng."

Hạng Vân Gian đang cầm món đồ kim loại trong tay xem xét, nghe vậy, bàn tay khẽ run lên.

Thừa Phong hào phóng nói: "Sẽ cho anh chạm thử."

Hạng Vân Gian: "... Cảm ơn. Anh đã có rồi."

Thừa Phong do dự vỗ nhẹ lên lưng anh, không quá thành thạo, nhưng vẫn cố bày tỏ sự an ủi: "Ừm."

Hạng Vân Gian im lặng hồi lâu, cảm thấy chuyện này có chút kỳ quặc, nhưng không tài nào hiểu nổi.

Đúng như Hạng Vân Gian nói, những diễn biến sau đó của giải đấu cá nhân diễn ra rất thuận lợi... Thậm chí còn có chút hài hước.

Có lẽ vì màn trình diễn của Thừa Phong ở trận trước đã để lại nỗi ám ảnh sâu sắc cho những người điều khiển cơ giáp cảm biến. Các tay lái thiếu kiến thức về cơ giáp thủ công để tránh rủi ro đã đi đến một thái cực khác.

Hiện tại, các tay lái cơ giáp cảm biến cứ thấy cơ giáp thủ công là nghĩ đến việc tách ra, nghĩ đến tách ra lại nghĩ đến hợp công, nghĩ đến hợp công liền không nhịn được mà đi đường vòng.

Hậu quả là đối thủ tiếp theo của Thừa Phong trong trận đấu đã thực hiện hàng loạt thao tác khiến cô không tài nào hiểu nổi.

Cuối cùng, trận đấu ấy kết thúc theo cách kỳ lạ trong sự ngỡ ngàng của cả hai bên.

Tại buổi phỏng vấn sau trận đấu, chàng trai phía đối thủ còn đầy vẻ khâm phục, ngợi khen Thừa Phong: "Đỉnh thật! Chiến thuật cao siêu, không tài nào chống đỡ! Không hổ danh là chuyên viên phân tích dữ liệu!"

Thừa Phong hoàn toàn không biết nên nói gì, chỉ đáp lại ngón tay cái giơ cao của đối thủ bằng một ánh mắt lạnh lùng, cố gắng dùng vẻ thản nhiên để thể hiện phong thái của bậc cao nhân.

Toàn bộ buổi phỏng vấn đều do chàng trai dẫn dắt, anh ta đầy tự tin kể: "Lúc cô ấy chạy đến giữa đường, đột nhiên dừng lại một chút, tôi lập tức nhận ra đó là chiến thuật dụ địch. May mà tôi phát hiện nhanh, nếu không có khi đã thua rồi!"

"Cảm giác sát khí tinh tế như vậy, chỉ những người đang trên sân mới cảm nhận được."

"Gì cơ? Trận này cô ấy không dùng cấu hình tách rời ư? Đây chính là sự kỳ diệu của cao thủ! Đừng có đùa, cô ấy không mang không có nghĩa là không biết dùng!"

Nhờ màn giải thích nhiệt tình này, cơ giáp thủ công lại được phủ thêm một tầng bí ẩn. Thừa Phong nghe xong cảm thấy thật khó hiểu.

Những sinh viên còn ở sân đấu, mang theo nỗi niềm kinh hoảng tìm thanh niên kia để kiểm chứng. Sau khi trao đổi với nhau, và dưới sự "giúp sức" của nhóm cố vấn trên diễn đàn Tam Diêu, họ càng lạc lối vào những suy đoán sai lệch.

Ở trận tiếp theo, chỉ còn ba thí sinh tham gia vòng đấu cuối cùng. Thừa Phong lại một lần nữa may mắn được miễn đấu.

Trận chung kết cuối cùng diễn ra không ngoài dự đoán.

Trong bối cảnh đối thủ bị cuốn vào những hiểu lầm về cơ giáp thủ công, Thừa Phong đã khéo léo lợi dụng tâm lý đa nghi của họ, dùng chiêu thức biến hình và tấn công giả để gây rối. Khi đối thủ phải thốt lên "Quá kỳ quái" trong cơn suy sụp, cô đã bình tĩnh nắm bắt cơ hội và giành lấy chiến thắng ngoạn mục.

Kết thúc giải đấu, do hai lần được miễn đấu, điểm số của Thừa Phong bằng với thí sinh đứng thứ hai. Tuy nhiên, vì chiến thắng ở trận cuối, tên cô vẫn đứng đầu bảng xếp hạng.

Danh hiệu MVP Chiến binh chính thức thuộc về Thừa Phong!

Sự nhiệt tình của cư dân mạng dường như đã cạn kiệt từ trận đấu giữa Thừa Phong và Hạng Vân Gian, nên họ không quá phấn khích trước kết quả này. Phần lớn cuộc thảo luận vẫn xoay quanh hai người họ.

Khi phân tích trận đấu, góc nhìn phổ biến luôn là: "Nếu Hạng Vân Gian ở đó, anh ấy chắc chắn sẽ đánh thế này.", "Nếu là Hạng Vân Gian, cách Thừa Phong thả diều như vậy đã bị tiêu diệt rồi.", "Nếu thay bằng cơ giáp thủ công của Thừa Phong, anh ta thậm chí không có cơ hội rút súng."

Cư dân mạng đùa còn đùa: Rõ ràng là phim của hai người, nhưng nhân vật thứ ba cứ muốn chen tên vào.

Ngay cả khi Thừa Phong khoe danh hiệu MVP, phản ứng của họ cũng chỉ nhạt nhẽo.

[Biết rồi, lui xuống đi]

[Tôi đã ăn mừng từ nửa tháng trước rồi, giờ cô muốn gì nữa?]

[Phim kỷ niệm và lời chúc mừng đang chuẩn bị, chỉ chờ cúp vàng thôi!]

[Chiến binh đối chiến kết thúc lâu rồi đúng không? Bao giờ mở đấu đội vậy?]

Do năm nay lượng sinh viên tham gia giải đấu nhiều, lịch trình kéo dài hơn thường lệ. Giải đấu đối chiến kết thúc muộn hơn năm ngoái gần nửa tháng.

Ban tổ chức quyết định tiếp tục lùi thời gian. Đến gần cuối kỳ học, họ thậm chí gộp giải đấu vào một trong các hạng mục kiểm tra cuối kỳ.

Từ đó, hạng mục lớn thứ hai của giải – đấu đội, chính thức bắt đầu.

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.