(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Khi Thừa Phong bước ra khỏi buồng mô phỏng, thầy Khổng vẫn còn ngơ ngác vì cú sốc quá lớn.
Ông cảm giác chắc chắn mình đã bỏ lỡ những khoảnh khắc quan trọng và đặc sắc nào đó trong lúc quay lưng, dù các giáo quan bên cạnh đã khẳng định không có gì đặc biệt, nhưng ông không tin lắm.
Thừa Phong vuốt lại mái tóc rối bù, chỉnh sửa vài lọn tóc bị mũ bảo hiểm ép cho méo mó. Ánh mắt cô vẫn mơ màng, chưa thoát khỏi dư âm của trận đấu thì đột nhiên bị thầy Khổng vỗ mạnh vào vai. Cú vỗ bất thình lình làm cô suýt giật mình run lẩy bẩy.
Thầy Khổng nghiêm mặt dạy dỗ: "Dù em thắng, nhưng thầy vẫn phải phê bình! Lần sau chơi kiểu chiến thuật kịch tính như vậy, em có thể báo trước cho thầy được không? Em biết thầy bao nhiêu tuổi rồi không? Em có biết sức khỏe tinh thần của người trung niên đang là vấn đề cả xã hội cần quan tâm không?!"
"À..." Thừa Phong lí nhí gật đầu, "Vâng."
Trong phòng thi vẫn còn các sinh viên khác. Thấy Thừa Phong dọn dẹp xong, thầy Khổng đẩy cô ra cửa.
Vừa ra khỏi vùng bị chặn tín hiệu, Thừa Phong liền móc quang não ra, nhanh chóng lên Tam Diêu xem các bình luận trên diễn đàn.
Cô không phải người đầu tiên kết thúc trận đấu. Ở giai đoạn đầu của giải đấu, thí sinh đông như kiến, lịch thi dày đặc, chủ đề bàn luận đa dạng và ngẫu hứng, độ hot thì miễn chê. Nhưng Thừa Phong chỉ cần lướt qua là tìm thấy bài đăng liên quan đến mình.
Tiêu đề bài đăng khác hẳn phong cách của người ta: #Chị gái ác độc, nhưng tôi mê!
[Chị Thừa Phong chắc là đang dùng Hồ Tư Luân để luyện tay, đúng không? Nửa trận đầu chơi như gà thế mà tôi suýt tin thật]
[Nói thật thì hơi kiêu ngạo đấy. Dù gì đối phương cũng là tiền bối, là đàn anh. Dùng chiến thuật nào thắng cũng được, nhưng chơi kiểu sỉ nhục đối thủ thì chẳng còn chút đạo đức võ sĩ nào]
[Bạn ở trên nhẹ nhàng quá, đây không phải "không có đạo đức võ sĩ" mà là "không có đạo đức" luôn ấy. Thừa Phong bay cao quá rồi. Không hiểu kiểu xấu xa thế này mà lại đáng yêu ở đâu?]
[Nhìn vậy mới thấy cơ giáp thủ công thực sự lợi hại, chỉ là mỗi lần Thừa Phong ra sân đều chọc giận đối thủ. Lửa từ ngành Cơ giáp thủ công đốt lan qua cả Cơ giáp cảm biến. Không biết khi nào thì cô ta tự thiêu luôn đây]
[Ủa một đám người này tự biên tự diễn kết luận đủ thứ? Mấy người là ai mà tự đại diện cho Thừa Phong?]
[Thừa Phong kiêu ngạo thì cần chứng cứ à? Thừa Phong sỉ nhục đối thủ thì cần phân tích à? Hay bước tiếp theo các bạn cần tôi chứng minh 1+1=2 luôn?]
[Ai nói trước đây "thắng lợi chính là công lý"? Tôi nhớ khẩu hiệu của Tam Diêu luôn là "mạnh là vua" mà! Sao bây giờ người mạnh là con gái, lại còn dùng cơ giáp thủ công thì một lũ tự nhiên như uống nước quên lãng, trở mặt không nhận người vậy? Lạ lắm á! 【Ủa chời ơi】]
Thừa Phong đang đọc say mê thì thầy Khổng từ phía sau giật lấy quang não của cô, tiện tay tắt luôn màn hình, "Đừng bận tâm mấy lời trên mạng. Chú ý càng nhiều, lời gièm pha càng lớn. Quan tâm quá chỉ tổ làm mình mệt mỏi thôi."
Thừa Phong "Vâng" một tiếng, mở túi ra. Thầy Khổng nhét quang não vào túi hộ cô.
Thân hình cao lớn của thầy Khổng đổ bóng xuống gần như che phủ cả Thừa Phong. Dù thường ngày hay đùa cợt không đúng chỗ và có vẻ dễ bị kích động, nhưng trong chuyện chuyên môn, ông luôn tỏ ra rất đáng tin cậy.
Ông ứng bên cạnh cô, cúi đầu xuống, kiên nhẫn hỏi: "Em nghĩ gì về cơ giáp cảm biến? Trận đấu vừa rồi cho em bài học gì đặc biệt không? Em định thay đổi phong cách chiến đấu à?"
Thừa Phong ngước lên nhìn ông rồi lại quay đi, bình thản trả lời: "Hồi hè em từng đấu với Giang Lâm Hạ và Tân Khoáng một thời gian."
"Thế nào?"
"Thua kha khá trận ạ." Thừa Phong nhún vai, chẳng bận tâm, "Tỷ lệ thắng không cao lắm."
Nói chính xác, cơ hội chiến thắng không vượt quá 50%, dù cô đã nghiên cứu kỹ lưỡng cách chơi của hai đối thủ. Đáng chú ý hơn, họ thậm chí không phải là những tuyển thủ mạnh nhất trong đội.
Thầy Khổng gật đầu, không tỏ ra quá bất ngờ.
Giang Lâm Hạ và Tân Khoáng tuy không phải tuyển thủ điều khiển loại cơ giáp xung kích, nhưng cả hai đều là những Chiến binh cực kỳ xuất sắc.
Giang Lâm Hạ có khả năng phản ứng nhanh, năng lực tiếp nhận và thích nghi với tốc độ cao vượt trội như một thiên bẩm. Trong khi đó, Tân Khoáng là người điềm tĩnh, có khả năng quan sát sắc bén và luôn tính trước ba bước trước khi hành động.
Họ giàu kinh nghiệm, biết cách tận dụng giới hạn của môi trường để tạo ra lợi thế cho mình và bóp nghẹt không gian hoạt động của đối thủ.
Mà thứ có thể khắc chế tay lái cơ giáp thủ công hiệu quả nhất chính là "hỗn loạn".
Khi đối mặt với những sự cố bất ngờ, cơ thể con người chỉ mất chưa đến một giây để phản ứng. Điều này có nghĩa, với sự hỗ trợ từ lực đẩy, cơ giáp cảm biến có thể gần như ngay lập tức xử lý tình huống.
Ngược lại, cơ giáp thủ công, dù tốc độ gõ phím của người điều khiển có nhanh đến đâu thì vẫn cần thời gian để nhập mã lệnh. Khoảng thời gian này chắc chắn dài hơn so với cơ giáp cảm biến.
Đó cũng là lý do vì sao cơ giáp thủ công liên tục thất bại qua từng năm.
Trong một trận đấu bình thường, người điều khiển đã dễ bị mất kiểm soát. Đối với những sinh viên thiếu kinh nghiệm, làm sao họ có thể ngay lập tức chuyển đổi từ phản xạ cơ thể sang nhập lệnh trong thời khắc sinh tử?
Điều duy nhất có thể an ủi là khoang lái của cơ giáp thủ công không nằm trong thân máy.
Thầy Khổng nặng nề đặt tay lên vai Thừa Phong, không nói nhiều, chỉ đơn giản thốt lên: "Thầy tin em."
Ông ngừng một chút, rồi nói thêm: "Thầy không tin chắc chắn em là người mạnh nhất giải đấu, cũng không tin em chắc chắn sẽ giành giải MVP cá nhân. Thầy chưa bao giờ tin vào sức mạnh tuyệt đối, bởi trong thế giới thực, điều thường xảy ra nhất chính là những cú lật kèo. Nhưng thầy tin Thừa Phong mà thầy biết, luôn dốc toàn bộ khả năng để chiến thắng mọi trận đấu, dù cơ hội chỉ là rất nhỏ."
Chỉ cần không phải là con số không, Thừa Phong sẽ nỗ lực hết mình.
Dù sao thì cú mèo cũng là một trong những loài thống trị trên đỉnh chuỗi thức ăn, là bá chủ bầu trời đêm.
Và người máy cũng chưa bao giờ biết sợ hãi kẻ mạnh.
Thừa Phong mang trong mình cả hai sức mạnh đó!
Cô gật đầu, đáp lại nghiêm túc: "Ông bác Khổng này, em thấy thầy nói đúng một câu đấy."
Thầy Khổng ngẩng đầu, đầy vẻ tự mãn: "Thầy nói câu nào mà chẳng đúng! Em chỉ thấy đúng một câu thôi à?"
Ông lặp lại câu nói trong đầu, rồi chợt nhớ ra, nhíu mày hỏi: "Khoan, vừa rồi em gọi thầy là gì đó?"
Thừa Phong cười tươi, để lộ hàm răng trắng đều, gương mặt ngây thơ: "Chiến thuật mạnh nhất chính là dự đoán!"
Ưu thế lớn nhất của cô không nằm ở tốc độ tay, sức mạnh, hay sự kiên nhẫn, mà là khả năng phân tích dữ liệu.
Cô giơ ngón tay cái về phía thầy Khổng, ánh mắt đầy ẩn ý.
Thầy Khổng chẳng hề khách khí, vỗ mạnh vào lưng cô, giọng thô ráp: "Đi ăn cơm đi, đừng có phô trương!"
Trận đấu thứ ba của Thừa Phong được xếp lịch ba ngày sau, đối thủ lần này cũng là một tân sinh viên chuyên ngành Cơ giáp cảm biến.
Nhiệt độ của giải đấu càng tăng theo tiến trình, các nhân vật tiêu điểm ngày càng được chú ý. Thậm chí, các chuyên viên phân tích dữ liệu chuyên nghiệp cũng tham gia cuộc thảo luận, bắt đầu đưa ra bảng xếp hạng sức mạnh của từng sinh viên.
Trong đó, Thừa Phong là người khó đoán nhất. Vì số lượng chuyên viên phân tích chuyên về cơ giáp thủ công vốn rất ít, cộng thêm phong cách thi đấu của cô quá độc đáo.
Việc này đặt cô vào một vị trí lấp lửng, không quá nhiều người đề cử cô cho danh hiệu MVP, nhưng cũng không ai dám khẳng định cô không thể.
Sự thật chứng minh rằng, bí ẩn chính là gia vị khiến cuộc sống thêm thú vị.
Thừa Phong, người được gọi là tay lái "thần bí", có một thời gian lượt tìm kiếm trên trang giải đấu còn suýt vượt qua Hạng Vân Gian, dù trong đó có đủ loại ý kiến khen chê trái chiều.
Tuy nhiên, những tranh cãi trên mạng dường như không ảnh hưởng đến cô. Thừa Phong vẫn giữ nguyên phong cách thi đấu có phần "đơ" của mình và giành chiến thắng trong những bình luận không mấy tích cực.
Người xem thật sự không hiểu nổi, tại sao một trận đấu có thể đánh đàng hoàng lại cần phải thêm một màn biểu diễn kỳ quặc ở đầu trận? Bây giờ ngay cả sinh viên quân đội cũng bắt đầu theo đuổi con đường trở thành người nổi tiếng trên mạng hay sao? Nhưng điều kỳ lạ là, Thừa Phong hoàn toàn không cần thiết phải làm thế.
Sau trận đấu thứ ba, những ý kiến chỉ trích Thừa Phong bắt đầu xuất hiện.
Một bộ phận cư dân mạng vốn đã khá khắt khe với vấn đề đạo đức của sinh viên quân đội, lại thích lên giọng chỉ đạo đã lao vào chỉ trích. Trong khi đó, những người ủng hộ cô thì lên tiếng bảo vệ khiến hai bên không ngừng châm chọc lẫn nhau. Lời lẽ ngày càng trở nên gay gắt, và từ một cuộc tranh cãi nhỏ lẻ đã leo thang thành trận chiến ngôn từ.
Có lẽ cãi nhau cũng là một niềm vui của cư dân mạng, điều này thì Thừa Phong không tài nào hiểu nổi.
Khi nhận thấy phần bình luận đã bắt đầu chuyển hướng sang một phong cách đầy hỗn loạn, Thừa Phong liền quyết định không đăng nhập tài khoản mạng xã hội của mình nữa. Thay vào đó, cô tập trung toàn bộ thời gian cho việc học và luyện tập chuẩn bị cho trận đấu.
Trong trận đấu thứ ba, đối thủ của Thừa Phong cuối cùng cũng là một người cùng điều khiển loại cơ giáp thủ công như cô. Cô đã "chỉnh đốn thái độ", nghiêm túc đánh một trận và chiến thắng một cách đẹp mắt.
Kết thúc vòng ba, phần lớn tân binh đã bị loại, trong đó đa số là người lái cơ giáp thủ công.
Nhóm chat do thầy Khổng lập ra ban đầu để trao đổi về giải đấu giờ đây chỉ còn lại chưa đến 10% thành viên vẫn đang thi đấu.
Những người may mắn lọt qua vòng ba hầu hết đều không quá lạc quan về tương lai của mình. Trong nhóm, nhiều người nửa đùa nửa thật nói rằng họ có khả năng cao sẽ bị loại ở vòng bốn, và hy vọng Thừa Phong có thể thay họ tiếp tục giấc mơ.
Với thể thức loại trực tiếp, từ vòng bốn trở đi, các thí sinh sẽ phải đối mặt với những đối thủ già dặn và kỹ năng thành thục hơn.
Điều khiến Thừa Phong bất ngờ nhất là Lục Viễn vẫn chưa bị loại.
Chính Lục Viễn cũng cảm thấy sốc, đến mức đặc biệt gửi một lời chúc Tết đến Thừa Phong và mua một chiếc bánh nhỏ để tự ăn mừng. Anh rất cảm kích daddy loại B đã đưa mình bay cao đến mức này.
Sau một đợt không khí lạnh, trời bắt đầu đổ mưa thu liên tiếp trong nhiều ngày kéo theo nhiệt độ giảm mạnh. Những chiếc lá vàng rơi đầy đường, gió thu thổi mang theo vẻ đẹp hoài cổ.
Sáng sớm hôm ấy, con đường phủ đầy lá bạch quả chưa kịp được dọn sạch, một màu vàng rực trải dài trước mắt.
Thừa Phong đẩy cửa sổ ra, muốn nhìn rõ hơn khu vườn xa xa, nhưng ngay lập tức bị luồng không khí lạnh tạt thẳng vào mặt.
Quang não rung lên. Hệ thống vừa công bố danh sách ghép đấu vòng bốn.
Cô đóng cửa sổ lại, lấy từ tủ quần áo ra một chiếc áo khoác dày, khoác lên người rồi mở bảng thông tin trên quang não. Ngón tay nhanh chóng lướt qua, tìm kiếm tên mình.
Trên màn hình, dòng chữ đen hiển thị ngay chính giữa trang. Hai cái tên quen thuộc nhảy ra khiến Thừa Phong không khỏi mở to mắt nhìn.
Diệp Quy Thừa - Giang Lâm Hạ
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");