Quân Sư Hệ VIP - Thối Qua

Chương 121: Nghỉ hè




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Huy hiệu đặt làm của Tam Diêu đã đến.

Thừa Phong nhận hàng, mở ra xem thì phát hiện bên trong có hai chiếc huy hiệu.

Một chiếc cầm lên cảm giác rất đầm tay, kích thước vừa lòng bàn tay, có thể gắn lên balo hoặc quần áo.

Chiếc còn lại làm từ một chất liệu mới, ánh kim lạnh, nhẹ như một quả trứng gà.

Thừa Phong hơi nghi ngờ, trên đường về ký túc xá, cô nhắn cho nhân viên của Tam Diêu để hỏi rõ.

Đối phương trả lời với vẻ thần bí. Đúng vậy, huy hiệu chính được làm hoàn toàn từ vàng nguyên chất. Còn chiếc kia là phiên bản đặc biệt dành riêng cho bé cú của cô, có tích hợp định vị.

Người khác không có, chỉ mình cô có.

Nghe xong, Thừa Phong lạnh cả sống lưng.

Tính theo giá vàng hiện nay, đây đúng là món bảo vật gia truyền!

Cô vội vàng chạy như bay lên cầu thang, mở cửa vào thì thấy Thẩm Đạm đang ngồi trên sofa ở phòng khách, cùng bé cú xem phim kinh dị.

Thẩm Đạm lôi vài cái gối tựa, chồng lên nhau để giúp bé cú ngồi ngang tầm mắt mình.

Thừa Phong tiến lại gần, đúng lúc màn hình TV chiếu cảnh một nhân vật nữ phụ bị bắn từ sau lưng.

Tiếng súng nổ bất ngờ phá tan sự tĩnh lặng khiến Thẩm Đạm giật thót, rụt cổ lại. Bé cú thì vẫn bình tĩnh, giọng máy móc nhưng ngữ điệu đầy vẻ thâm sâu y hệt Thừa Phong cất tiếng: "Theo dữ liệu mạng hiện có, súng với cỡ đạn này có sức sát thương rất lớn. Nếu bắn ở khoảng cách gần, vết đạn để lại sẽ là..."

Thẩm Đạm lặng lẽ đưa tay lên, bịt cái miệng mật ngọt của nó lại.

Tìm rất nhanh, nhưng làm ơn đừng nói nữa.

Thừa Phong gắn chiếc huy hiệu nhỏ vào chân bé cú.

Mặt sau huy hiệu có khắc ID của cô, để nếu bé cú này chẳng may bị thất lạc, ai nhặt được cũng biết nó là cú có chủ.

Chỉ là bộ lông của bé cú này quá dày, sau khi vuốt thẳng lớp lông mềm xõa xuống, huy hiệu đã bị che khuất hoàn toàn. Chỉ khi nó di chuyển, người ta mới có thể thoáng thấy ánh sáng vàng nhạt lóe lên từ chân của nó.

Thừa Phong chụp một bức ảnh so sánh và gửi vào nhóm chat nhỏ.

Trong nhóm lúc này chỉ còn lại mỗi Giang Lâm Hạ đang rảnh rỗi.

Mùa Hè Có Gì Vui Chứ: [Đẹp thật đấy]

Giang Lâm Hạ vốn dĩ không có tư tưởng xã hội chủ nghĩa cho lắm, thường xuyên âm thầm đưa ra những ý tưởng kỳ quặc.

Mùa Hè Có Gì Vui Chứ: [Hay là nhổ bớt lông của nó đi, chứ thế này che hết vẻ đẹp rồi 【Trầm tư】]

Thừa Phong quyết định tạm thời cho anh chàng này vào danh sách đen.

Cô đăng một trạng thái mới lên tài khoản cá nhân.

Diệp Quy Thừa: 【Thừa Phong tới đây! 【Hình ảnh】】

Tạm dừng hành trình thi đấu vòng loại, nhưng Thừa Phong cũng không nhàn hạ hơn được bao nhiêu.

Tháng 6 sắp tới, lịch học chật kín. Một số thầy cô dạy môn chuyên ngành đã bắt đầu sớm đánh dấu trọng tâm — như vậy đến kỳ thi cuối kỳ, họ có thể đường hoàng tuyên bố: Những trọng điểm thi đều là những phần đã được ôn tập kỹ lưỡng, đúng vậy, cả cuốn sách luôn.

Loại thầy cô không tốt bụng này nhiều vô số kể, chẳng phải chỉ một hai người.

Đặc biệt gần đây Thừa Phong đang nổi tiếng, hầu hết các thầy cô dạy cô đều nhận ra cô. Mỗi khi thấy cô xuất hiện, họ thường đùa vui vài câu, ngụ ý rằng để cô không phải lo lắng khi thi đấu, chỉ cần cô ký đủ số lần điểm danh còn lại, ít nhất cô sẽ nhận được điểm qua môn là 60.

Thừa Phong vừa cố gắng lấy lại tinh thần, tự đặt cho mình hơn chục lời nhắc trong lịch thì ngay sau đó lại nghe họ quay sang nói với thầy Khổng:

"Một sinh viên xuất sắc như Thừa Phong, chắc chắn em ấy sẽ không chấp nhận sự ưu ái không công bằng này. Chúng tôi nhất định sẽ áp dụng tiêu chuẩn cao, yêu cầu nghiêm khắc để kiểm tra em ấy, giúp em ấy cảm nhận được truyền thống học thuật ưu việt của trường chúng ta!"

Thừa Phong không biết các thầy cô đã trải qua những gì giữa hai câu nói này, và liệu thầy Khổng có châm dầu vào lửa vào giữa hay không. Nhưng sau khi nghe kể lại, cô trở nên u sầu, cảm thấy mọi môn học đều mất đi sức hút.

Xã hội lại dạy cô thêm một chân lý tàn khốc: Vẽ ra cái bánh lớn chỉ gây hại cho tinh thần và thể chất.

Từ chối mọi loại bánh vẽ.

Kỳ nghỉ hè cũng chẳng được kéo dài hai tháng.

Kỳ thi cuối kỳ còn chưa kết thúc, thông báo huấn luyện đã được gửi đến.

Những sinh viên được chọn vào vòng loại giải đấu liên trường sẽ ở lại trường với thầy Khổng và một số người khác để tham gia huấn luyện tập trung. Các sinh viên khác sẽ tham gia quân sự hợp tác bên ngoài trường.

Thừa Phong còn chưa kịp hoàn hồn sau tuần lễ thi dày đặc thì đã bị thầy Khổng kéo vào lớp huấn luyện đặc biệt.

Buổi sáng, cô tập thể lực và học kiến thức chuyên môn cùng giáo quan. Buổi chiều, cô đến phòng máy làm bài kiểm tra mô phỏng. Buổi tối, thầy Khổng dẫn đội để phân tích từng hạt giống của mùa giải này.

Nghe nói, lớp học phân tích này chính là điểm nhấn của kỳ bổ túc này.

Nghe nói, những sinh viên tham gia lớp học này cuối cùng có thể nâng điểm tích lũy lên 30% so với những năm trước.

Nghe nói, chiến thuật cao siêu nhất trên đời chính là dự đoán trước. Và muốn học cách dự đoán, bạn phải bắt đầu từ việc phân tích đối thủ một cách chính xác.

... Tất cả những điều này đều do thầy Khổng nói.

Thầy Khổng đã sắp xếp tất cả những ứng viên có khả năng vào vòng chung kết, làm thành một cuốn danh sách và phát trên nền tảng nội bộ để mọi người tự do tải xuống.

Hạng Vân Gian là trọng tâm phân tích của các nhóm nghiên cứu giảng dạy ở các trường, và thầy Khổng đã xếp anh vào vị trí cuối cùng trong danh sách.

Dù theo cách ghép cặp của Tam Diêu, khả năng các sinh viên chuyên ngành Cơ giáp thủ công gặp phải Hạng Vân Gian không hề thấp, nhưng dù có gặp thì khả năng chống lại cũng chẳng nhiều.

Đưa anh vào chương trình giảng dạy là sự tôn trọng cuối cùng dành cho giải đấu, đặt anh ở cuối danh sách là để anh có thể trấn áp đám yêu ma quỷ quái phía trước.

Dù gì cũng là đồng môn, không cần tính toán nhiều làm gì.

Thầy Khổng còn nói, ông biết ở các trường khác, có những thầy cô không làm đúng trách nhiệm, đặt Hạng Vân Gian vào vị trí số "44" trong danh sách, cố gắng dùng sức mạnh huyền bí để giảm sức mạnh của anh.

Ông cực kỳ khinh thường, mắng nhiếc những người đó, vạch rõ ranh giới giữa hai bên. Ông chỉ tay vào danh sách trên màn hình quang não, nghiêm túc nói: "Vô liêm sỉ! Giảng viên đại học mà còn phong kiến mê tín! Đây chính là lý do họ không bao giờ giành được MVP hạng mục cá nhân!"

Với tâm trạng vừa hoài nghi vừa kính phục, Thừa Phong lật xem danh sách xếp hạng mà thầy Khổng đưa cho, bắt đầu tìm từ giữa danh sách.

Nhân vật số "44" trong danh sách của Liên Đại, Đào Duệ.

... Rõ ràng hắn chỉ xuất hiện ở các trận đấu lớn với vai trò Chỉ huy hỗ trợ từ bên ngoài.

Quả nhiên, lòng dạ thầy Khổng cũng đen tối không kém.

Giữa tháng 8, những ngày nắng nóng khiến người ta hoa mắt chóng mặt.

Thẩm Đạm ở nhà, ngày ngày cố gắng dụ dỗ Thừa Phong thử uống nước có ga. Cô nàng đảm bảo với Thừa Phong rằng thêm một viên đá vào là tuyệt nhất. Nằm dài trên ghế sofa, kết hợp với chơi game thì càng đã.

Mùa hè năm nay, mạng sống của cô ấy đều nhờ vào nước có ga mà kéo dài thêm.

Nếu không phải Thừa Phong lén kiểm tra thời gian luyện tập của Thẩm Đạm trên hệ thống mô phỏng, cô suýt chút nữa đã bị lời ngon ngọt của Thẩm Đạm lừa gạt.

Khi kỳ nghỉ hè gần kết thúc, Liên Đại cuối cùng cũng ban cho các tuyển thủ của giải đấu một kỳ nghỉ ngắn, đồng thời bắt đầu chuẩn bị các hoạt động chào đón tân sinh viên.

Thừa Phong ở lại trường, không có kế hoạch gì đặc biệt. Cô giúp treo vài tấm băng rôn và nghĩ ra hai câu khẩu hiệu.

Một tuần sau, kênh đăng ký cho các đội nhỏ tham gia giải đấu chính thức mở cửa.

Đội nhỏ thường giới hạn tối đa 5 người. Những tuyển thủ không đăng ký kịp sẽ được hệ thống ghép đội ngẫu nhiên dựa trên thông tin đăng ký.

Danh sách đăng ký nếu còn chỗ trống, đội trưởng cũng có thể ghi yêu cầu cụ thể để hệ thống tự động tìm người phù hợp.

Năm ngoái, thành viên tạm thời trong đội của Hạng Vân Gian là một đàn anh đi theo lối chơi bạo lực, nhưng hiện tại anh ấy đã tốt nghiệp và gia nhập quân đội để huấn luyện.

Từ khi thông báo về giải đấu năm nay được công bố, đã có không ít sinh viên tìm cách dò hỏi thông tin về thành viên thứ năm trong đội họ, mong muốn có cơ hội gia nhập chiếc thuyền hữu nghị này.

Hạng Vân Gian luôn quan sát màn trình diễn của các sinh viên năm nay nhưng không đưa ra phản hồi rõ ràng. Ban đầu, anh để mắt đến vài sinh viên cùng khóa, nhưng cảm thấy phong cách của họ không phù hợp với đội. Chỉ đến khi Thừa Phong xác nhận vào vòng loại, đội mới chính thức đủ 5 thành viên.

Thầy Khổng nghe tin Thừa Phong cùng đội với Hạng Vân Gian, tỏ ra vô cùng hài lòng.

Chỉ cần năm nay giành được hai MVP thì màn bị chế giễu cách đây ba tháng sẽ không còn đáng ngại nữa.

Thừa Phong còn có thể tiếp tục làm những "trò hề nhỏ" của mình.

Sáng sớm, Hạng Vân Gian đã gửi một tập tin vào nhóm chat.

Hạng Vân Gian: [Điền xong gửi lại cho tôi. Điền vào mấy chỗ đánh dấu đỏ là được, phần còn lại tôi sẽ làm]

Thừa Phong tải về, phát hiện rằng Hạng Vân Gian đã hoàn thiện phần lớn công việc, chỉ để lại vài thông tin cá nhân cho các thành viên tự bổ sung. Anh cố gắng tự chịu phần rắc rối, còn phần tiện hơn thì dành cho đồng đội.

Thừa Phong rất thích điều này.

Mùa Hè Có Gì Vui Chứ: [Cảm ơn đội trưởng, điền hộ tôi luôn đi, tay tôi bận, không tiện. Người tốt cả đời bình an 【Chúc phúc】]

Hạng Vân Gian: [Hừ]

Hạng Vân Gian: [@Diệp Quy Thừa. Còn một khoảng thời gian nữa giải đấu mới bắt đầu, em muốn làm gì không? Nhân tiện ăn mừng đội hình mới thành lập]

Thừa Phong ngẫm nghĩ. Từ khi đến Liên minh, cô chưa có cơ hội đi đâu chơi cho ra trò.

Diệp Quy Thừa: [Muốn đi chơi]

Hạng Vân Gian: [Đi đâu?]

Mùa Hè Có Gì Vui Chứ: [Anh rảnh rồi. Anh cũng đi. Con gái ra ngoài, người giám hộ không thể không đi cùng]

Diệp Quy Thừa: [【Liên kết web】]

Giang Lâm Hạ và Thừa Phong gần như gửi tin nhắn cùng lúc. Anh ấy nhanh chóng bấm vào liên kết.

Liên kết là một quảng cáo, nói rằng hồ sen trên đỉnh núi đã nở hoa, lại đến mùa thưởng ngoạn hàng năm.

Những tán lá xanh biếc ôm lấy những bông hoa sen màu hồng. Bức ảnh được chụp rất đẹp và thanh nhã.

Trong giai đoạn khuyến mãi, mua vé lên núi sẽ được tặng miễn phí một con cá chép và một chùm đài sen nhỏ.

Vé chỉ có 60 đồng, vừa đẹp vừa rẻ, Thừa Phong đã để ý từ lâu rồi.

Mùa Hè Có Gì Vui Chứ: [Ai lại đi leo núi vào mùa hè chứ?? 【Hoang mang】]

Mùa Hè Có Gì Vui Chứ: [Em biết tại sao họ phải giảm giá không? Mấy người làm quảng cáo kiểu này để lừa trẻ con đều đáng bị đưa ra phố bêu xấu đấy. Người thông minh phải học cách phân biệt và từ chối]

Mùa Hè Có Gì Vui Chứ: [【Liên kết web】 Nhìn chỗ này của anh đi! Hàng anh sưu tầm đấy! Tặng hết cho em, thích gì chọn đi!]

Hạng Vân Gian: [@Mùa Hè Có Gì Vui Chứ. Hôm nay còn sớm, kịp mà. Cậu ra ngoài ngay, tôi đang đợi ở trung tâm thương mại trong thành phố]

Hạng Vân Gian: [Người giám hộ. Đừng đến trễ]

Diệp Quy Thừa: [【Cú mèo tỏ vẻ dễ thương】]

Mùa Hè Có Gì Vui Chứ: [... Mẹ]

Thế giới này bị sao vậy?

Lão Hạng, cậu có thể có chút lập trường được không hả?

Khi Thừa Phong đến địa điểm hẹn, Giang Lâm Hạ đã có mặt từ lâu.

Anh ấy mặc một chiếc quần đùi rộng thùng thình và đôi dép xỏ ngón, mồ hôi nhễ nhại, tay chân rã rời, trông chẳng khác nào một chú chó quê đang ngồi xổm dưới bóng cây chờ người. Khuôn mặt thể hiện rõ sự bất mãn.

Hạng Vân Gian hình như đang ở trong trung tâm thương mại mua đồ. Giang Lâm Hạ vừa ngậm cây kẹo trong miệng, vừa ra hiệu cho Thừa Phong ngồi xuống cạnh mình. Anh vươn tay đặt lên vai Thừa Phong rồi bắt đầu thao thao bất tuyệt nói mấy chuyện không đáng tin:

"Ba tốt với con chưa? Cái gì nhà người ta có, ba đều sắp xếp đủ cho con. Còn dẫn con ra ngoài du lịch nữa. Giữa trời nắng nóng thế này mà vẫn chịu đưa con đi leo núi. Đây chính là tình yêu như núi Thái Sơn của ba dành cho con đó..."

Thừa Phong không nói gì.

Đúng lúc này, có một đôi cha con đi ngang qua họ.

Một bé gái tầm ba, bốn tuổi, tay cầm một quả bóng bay, giơ cao hai tay nũng nịu nói với người đàn ông bên cạnh: "Ba bế con đi!"

"Được!" Người đàn ông lập tức bế bổng cô bé lên, đặt lên vai mình một cách vui vẻ.

Thừa Phong từ từ quay đầu, nhìn chằm chằm vào Giang Lâm Hạ.

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.