Quân Sư Hệ VIP - Thối Qua

Chương 181: Ngoại truyện 3. Hẹn hò [Hết]




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); 【Nếu hôm nay tôi không đi hẹn hò với bạn gái.】

LZ: 【Các đồng chí, có ai ở đây không? Hiện tại tôi hơi hoảng, cần ai đó chia sẻ ngay. Các bạn không tưởng tượng được đâu, hôm nay ở trung tâm thương mại tôi đã gặp ai này. 【Hình ảnh】】

[Chẳng phải là Thừa Phong với lão Hạng sao? Có gì mà sốc vậy? Họ về Liên minh rồi à? Lúc nào thế?]

[Tin nội bộ đây. Thừa Phong được đặc cách vào Quân Viễn chinh nên đang được nghỉ ngắn chờ sắp xếp]

[Tôi không cho phép ai bỏ lỡ bức ảnh này. 【Hình ảnh】 Trước đó lão Hạng từng cõng Thừa Phong leo núi, còn bị người khác chụp lại. 【Móc mũi】]

[Đối với trai thẳng thì chuyện này chẳng có gì đâu, tình bạn thuần túy thôi mà 【Xòe tay】]

LZ: 【Chúng tôi gặp họ trong lúc đang đợi đồ uống ở quán trà sữa. Thừa Phong mua một cốc trà sữa phô mai gì đó, lấy ống hút khuấy đều xong bảo khó uống quá rồi đưa cho lão Hạng. Lão Hạng... xin lỗi, cho phép tôi kính trọng gọi anh ấy là anh Hạng. Anh Hạng đứng tựa vào quầy, nhìn Thừa Phong gọi thêm cốc mới. Ánh mắt ảnh đúng kiểu ngọt ngào, dính sợi. Ngại quá, cái này là bạn gái tôi nói.】

[Đã bảo rồi, tình bạn trong sáng của mấy ông trai thẳng mà 【Xòe tay】]

[Làm gì mà cuống lên thế 【Xòe tay】]

[Đám lão Giang đâu? Không có mấy cái bóng đèn thì không đúng chuẩn mấy ông trai thẳng]

LZ: 【Không chỉ chúng tôi chú ý, mà còn có du khách khác cũng nhận ra, dù sao họ cũng khá nổi tiếng mà. Anh Hạng lạnh lùng quét mắt một vòng, ánh mắt đầy sát khí (theo cảm nhận của bạn gái tôi), rồi lấy một chiếc mũ trong túi ra đội cho Thừa Phong... Sau đó ôm cô ấy vào lòng, hôn một cái (theo lời bạn gái tôi, góc của tôi không nhìn thấy). Bạn gái tôi kinh ngạc đến nỗi làm rơi cả túi, còn vặn tay tôi đến tím bầm.】

Bài đăng ngay lập tức bùng nổ, từng chục bình luận đổ về liên tục.

[Mẹ nó! Tôi đã nói rồi, hai người này không trong sạch chút nào!]

[Chủ thớt mau bám theo! Tôi muốn xem trai thẳng yêu đương thế nào]

[Tôi nghĩ bạn gái cậu nói đúng đấy. Tin vào trực giác phụ nữ đi!]

[Chủ thớt đừng xin lỗi, hôm nay cậu là công thần lớn nhất!]

LZ: 【Được rồi! Tôi kể tiếp. Chúng tôi lơ ngơ đi tới rạp chiếu phim tầng năm để lấy vé, phát hiện trước máy tự động toàn là người. May mà tôi nhanh tay, không thì chẳng đến lượt. Vào phòng chiếu mới thấy, hóa ra Thừa Phong cũng đi xem phim, mà chỗ ngồi lại ngay trước hai hàng ghế của chúng tôi! Trời ơi, đây chẳng phải là định mệnh sao?

Bộ phim rất cảm động, rất hay, chúng tôi mải mê xem, không rời mắt lấy một giây nên có thể đảm bảo, họ xem chưa được nửa tiếng đã dựa vào nhau ngủ mất rồi.】

[Ngọt quá đi mất]

[Vì người yêu mà bỏ qua một bộ phim hay, tôi quắn quéo rồi đây!]

[Lầu trên??]

[Yêu đương kiểu trai thẳng, góc nhìn này thật sáng tạo]

LZ: 【Xem xong phim, Thừa Phong ngủ dậy rồi đói luôn. Tôi không nói cô ấy ăn khỏe, nhưng thực sự cô ấy ăn nhiều hơn tôi và bạn gái cộng lại đấy. Chúng tôi ăn ở một nhà hàng gần rạp chiếu phim. Tôi còn vô tình theo nhịp của họ mà ăn quá mức, phải xuống dưới đi bộ tiêu cơm.

Đi một hồi, chúng tôi dạo tới con phố bên cạnh, mọi người tin nổi không? Chúng tôi lại gặp họ! Tôi bắt đầu tin đây là số phận rồi. Thế là quyết định đi theo, muốn xin chữ ký.

Không ngờ, họ dừng chân ở một nơi vắng vẻ lại yên tĩnh. Mặt tiền được trang trí rất khiêm tốn, nói thật tôi hết từ miêu tả, nhưng đại khái là một nơi khám phá tri thức mới mẻ. Tôi hơi ngại, định rời đi, nhưng bạn gái tôi cắn răng quyết định vào cùng.】

[Ơ? Thế không kỳ cục à? Gặp nhau thế này ngại chết đi được!]

[Chủ thớt có bị đấm không? Tôi muốn biết một cú đấm của quân nhân có chết người không]

[Tôi nghi ngờ cái gọi là bạn gái của ông đấy, chắc lại tự bịa ra thôi]

LZ: 【【Ảnh】 "Khóa học nâng cấp phụ kiện robot thông minh cao cấp" 500 đồng cho hai tiếng! Tại sao lại đắt thế này? Tôi muốn gọi điện khiếu nại bên tiêu dùng! Tôi nghi ngờ mình bị lừa tiền.】

[【Má nó】]

[【Mẹ】]

[【Xì】]

[Rốt cuộc tôi mong chờ cái gì vậy? 【Lạnh lùng】]

[Cậu có chịu nổi hậu quả khi đùa bỡn chúng tôi không?]

LZ: 【Tôi thề tôi không định đùa giỡn các bạn đâu. Lần này, chúng tôi được xếp ghế ngay sau Thừa Phong. Cô ấy nghe giảng rất nghiêm túc, hoàn toàn tập trung, còn chủ động trả lời câu hỏi của giáo viên nữa. Thật sự là một học sinh ngoan mà. Còn anh Hạng thì không ổn lắm, ảnh sắp ngủ gật rồi.

Thừa Phong quay sang hỏi anh ấy thấy chán lắm à.

Anh Hạng kêu ừ.

Thừa Phong ngập ngừng một chút rồi nói hay là anh tự ra ngoài chơi trước đi, lát nữa cô ấy sẽ tìm anh sau.

Cô ấy đề nghị rất nghiêm túc, thật lòng mà nói, lúc đó tôi cũng ngẩn ra, không biết phải trả lời thế nào.

Nhưng người đáng kính như anh Hạng thì không hề ngẩn ra. Một tay ảnh tựa lên bàn, tay kia chống đầu, khẽ cười rồi kéo dài giọng, bảo không sao, ở bên cô ấy làm những việc cô ấy thích, không hề chán.

Sau đó, tôi không nhớ gì nữa. Bộ não tôi đã hoàn toàn ngừng hoạt động rồi cả nhà ơi!

Tôi đã lén chụp một bức ảnh đây. 【Hình ảnh】】

[Cắn câu, cắn câu rồi!]

[Đây chính là... đàn ông khi yêu sao?!]

[Lão Hạng, giải cứu anh em của cậu đi! 【Gào thét】]

[Có thật không vậy? Đừng bảo là ảnh ghép đấy nhé? Có ai giỏi kỹ thuật vào kiểm tra xem ảnh thật hay giả đi?]

Mười phút sau.

Diễn đàn nổ tung.

[Không cần kiểm tra nữa, Thừa Phong đã chia sẻ lại rồi. Hóa ra là thật! 【Cú mèo bàng hoàng】]

Hết.

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.