Quân Mạc Vũ

Chương 21




Vươn tay nhẹ nhàng che lại ánh mắt Tử Cẩn, ta không muốn để cho hắn nhìn thấy vẻ mặt của ta lúc này, áy náy cùng rơi lệ là những thứ chúng ta không cần đến, chỉ là bộ dáng hiện tại của ta sẽ khiến cho hắn đau lòng mà thôi, vậy nên, ta không muốn hắn nhìn đến. Thực xin lỗi, cho phép ta được ích kỷ thêm một lần………..

Thân thể Tử Cẩn bởi vì lời nói nghẹn ngào của ta mà chấn động một chút, theo bản năng muốn mở to mắt nhưng lại bị bàn tay ta chặn lại, hàng mi run run của hắn khẽ lướt qua lòng bàn tay ta, tâm ta cũng theo đó mà run rẩy. Hắn không cường ngạnh bỏ tay ta ra, chỉ là ôm lấy ta nhẹ vỗ về, thư hoãn tâm tình của chúng ta. Không khí thực yên tĩnh, cả hai chúng ta đều thực hưởng thụ giờ phút này……………

Không biết đã ôm nhau qua bao lâu, tâm tình đã trở nên thư sướng hơn, ta quả thực rất muốn cười, mà ta cũng đã làm như thế, “Xì” một tiếng đánh gãy sự tĩnh lặng tràn ngập trong gian phòng, bàn tay che mắt Tử Cẩn dần trượt xuống dưới, để lộ ánh mắt vô nại của hắn khi nhìn bộ dạng vừa khóc vừa cười của ta, ta lại cười càng thêm vui vẻ. (vô nại= không biết làm sao)

Dần dần, ánh mắt Tử Cẩn nhìn ta bỗng trở nên nguy hiểm, trong nháy mắt, ta còn chưa kịp lấy lại tinh thần đã bị hắn đặt dưới thân. Ách, tình huỗng như vậy cuối cùng cũng khiến ta nhớ ra “chính sự” đêm nay…………

Y phục trên người vốn không nhiều lắm rất nhanh đã bị Tử Cẩn thoát hạ, da thịt dính sát vào nhau truyền đến cảm giác ấm áp khiến ta không thấy chút nào lạnh lẽo. Lan da Tử Cẩn phi thường trắng mịn, bàn tay ta lưu luyến mãi trên lưng hắn không muốn buông ra. Ta thích cảm giác hai người da thịt cùng thiếp như vậy, nó cho ta chân thật cảm thấy mình được cần đến cùng an tâm. Ngẩng đầu, nâng lên thân thể, ta muốn càng thêm dán sát vào Tử Cẩn. Cảm nhận được sự nhiệt tình của ta, Tử Cẩn lại ra sức hôn khắp thân thể ta, môi lưỡi cùng ta giao triền, thóa dịch thuận theo tư thế ngẩng cao của ta mà thuận lợi chảy vào trong miệng ta.

Bàn tay Tử Cẩn dần trượt xuống dưới vuốt ve thân thể ta, ta có thể cảm nhận được hắn chạy xuống đến cổ, khẽ cắn hầu kết của ta, ra đến sau gáy, thuận theo văn lộ chạy tiếp xuống dưới, dừng lại ở xương quai xanh, tinh tế liếm duyện, khiến thân thể ta cảm giác được từng trận ngứa ngứa, hơi hơi run rẩy, ta khó nén ngâm khẽ một tiếng, bên tai lại truyền đến tiếng cười nhẹ của Tử Cẩn, ta lại càng thêm quẫn bách.

Thân thể dần dần căng thẳng, nhiệt độ tăng vọt, cũng càng thêm mẫn cảm. Ngón tay mát lạnh chạy trên thân thể gây cho ta xúc cảm rõ ràng. Hắn đi tới ngực ta, vuốt ve qua lại, vẽ loạn trên lồng ngực, cảm giác ngứa ngáy thêm khó nhịn, thân thể càng run rẩy kịch liệt, tiếng rên rỉ không thể khống chế không ngừng trào ra bên khóe môi, càng lúc càng lớn, nhịn không được, ta đành phóng cho Tử Cẩn một ánh mắt bất an nhưng mang theo đầy khát vọng. Tuy rằng hai mắt sớm đã một mảnh mù sương, nhưng ta biết Tử Cẩn có thể thu nhận được tín hiệu ta truyền lại.

Hắn rốt cuộc không tra tấn ta nữa, bàn ta ra sức vuốt ve điểm mẫn cảm trước ngực ta, một bàn tay dọc theo xương sống đi vào giữa hai cánh mông, một ngón tay nháy mắt tham nhập vào hoa huyệt. Còn đang mải đắm chìm trong khoái cảm Tử Cẩn gây ra cho nên ta đối với một ngón tay này không có cảm giác rõ ràng lắm. Tử Cẩn thấy ta không tỏ ra có gì khó chịu, lại thêm vào đó một ngón tay. Hai ngón tay đều đi vào rốt cuộc khiến ta phục hồi lại tinh thần, đem lực chú ý chuyển dời đến nơi tư mật kia.

Ta không khỏe vặn vẹo thân thể, lại đụng chạm đến Tử Cẩn, hắn nặng nề thở dốc một tiếng, đè lại cơ thể ta, ấm ách nói: “Sầm nhi, đừng nhúc nhích……….. ” Nơi hạ thân cũng đã biến thành ba ngón tay, qua lại khuếch trương, đau đớn khiến cho động tác của ta lại thêm lớn hơn, nâng cao lên thân thể, hạ thân buộc chặt làm cho Tử Cẩn không thể nào làm được động tác kế tiếp, một tay kia của hắn quay sang phủ thượng phân thân đã có xu thế ngẩng lên của ta, thuần thục xoa nắn, lần thứ hai dời đi lực chú ý của ta. Hai chân ta kẹp chặt quanh hông Tử Cẩn, thắt lưng vặn vẹo, khát cầu càng nhiều khoái cảm. Ta bám chặt hai vai Tử Cẩn, ngón tay bấm sâu vào phần thịt nơi đầu vai hắn, tốc độ trên tay Tử Cẩn đột nhiên tăng nhanh thêm, phân thân của ta khẽ run rẩy, cuối cùng phóng thích trong tay hắn, cảm giác thư sướng khiến cho thân thể buộc chặt của ta cũng thả lỏng ra không ít.

Nhưng còn không đợi cho ta kịp thưởng thức dư vị của khoái cảm lưu lại, Tử Cẩn đã mạnh mẽ đĩnh nhập vào trong cơ thể ta. Ta mở to hai mắt, nước mắt cũng tùy theo chảy xuống. Há to miệng hô hấp, ta cố hết sức thả lỏng chính mình, Tử Cẩn cũng không ngừng vuốt ve thân thể ta, mong muốn giảm bớt đau đớn khó nhịn này. Cảm giác hắn ở trong cơ thể ta càng ngày càng chân thật, nhìn thấy hắn nhẫn nại vất vả, hai tay chậm rãi ôm chặt bả vai hắn, phía sau cũng dùng sức buộc chặt một chút, run giọng nói: “Có, có thể………… “

Tử Cẩn nhận được tín hiệu của ta, bắt đầu ở trong cơ thể ta có rúm. Lúc mới đầu vẫn phi thường đau đớn, bất quá không lâu sau đó, vốn đã quen thuộc với cơ thể ta, Tử Cẩn rất nhanh đã tìm được điểm mẫn cảm bên trong cơ thể, từng chút từng chút công kích vào đó, cố gắng gây cho ta đồng dạng khoái cảm, hưởng thụ ta bắt đầu phối hợp nghênh đón hắn, theo động tác của hắn mà đong đưa thắt lưng, đồng thời phía sau cũng buộc chặt lại. Dưới sự cố gắng của ta, cuối cùng Tử Cẩn cũng bắn ra trong cơ thể ta, dịch thể nóng rực tràn lan trong thân thể rất nhanh cũng đưa ta lên đỉnh dục vọng…………

Tình cảm mãnh liệt qua đi, đêm cũng đã rất khuya, may mắn trong phòng có chuẩn bị sẵn nước để tẩy trừ, tuy rằng nước đã lạnh, nhưng đối với người tập võ như chúng ta cũng không có gì đáng ngại. Tẩy rửa sạch thân thể, ta cuộn mình chui vào trong lồng ngực Tử Cẩn, hít lấy mai hương nhàn nhạt luôn bám theo trên người Tử Cẩn, miễn cưỡng nhập miên.

Đêm đông ở khách điếm, ta cùng Tử Cẩn hai người ôm nhau mà ngủ, trong lòng tràn ngập một thứ cảm xúc có tên là hạnh phúc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.