Khi Phương Lê của văn phòng Thủ tướng Hồng, ở trong điện thoại nghe được Lưu Vĩ Hồng nói là vì có việc khác cần xử lý, không thể đúng giờ đến chào hỏi Thủ tướng Hồng, quả thực trợn mắt há hốc mồm
Đây cũng là quá lợi hại!
- Bí thư Lưu, đây…
- Chủ nhiệm Phương, tình huống là thế này…
Lưu Vĩ Hồng theo sau liền lần lượt đem tình hình báo lại với Phương Lê. Phương Lê là một trong những người phụ trách của văn phòng Phó thủ tướng Hồng, hôm nay y trực ban
Phương Lê là người trầm ổn, nghe xong tình huống này, lập tức cũng cảm thấy rất là khó giải quyết.
- Chủ nhiệm Phương, xin anh nói rõ với Phó thủ tướng Hồng về tình huống này, quả thật quá đột ngột. Tôi cần phải lập tức chạy qua đó, cứu người quan trọng hơn.
Lưu Vĩ Hồng mang theo chút áy náy nói. Ước chừng đồng chí Hồng Trực Chính sau khi nhậm chức Phó Thủ tướng Quốc vụ viện, vẫn là lần đầu tiên đụng phải người ngang ngược như Lưu Vĩ Hồng. Nhưng Lưu Vĩ Hồng không có lựa chọn nào khác.
Phương Lê ổn định tinh thần, nói:
- Được rồi, Bí thư Lưu, tôi lập tức hướng thủ trưởng báo cáo.
- Được, cảm ơn chủ nhiệm Phương.
Chỉ chốc lát, điện thoại Lưu Vĩ Hồng lại vang lên, điện thoại vừa kết nối, đầu kia liền truyền đến thanh âm hùng hồn của Phó thủ tướng Hồng:
- Đồng chí Lưu Vĩ Hồng?
- Vâng, Thủ tướng Hồng, tôi là Lưu Vĩ Hồng
Lưu Vĩ Hồng vội vàng thẳng người, cao giọng đáp. Không ngờ Phó thủ tướng Hồng lại đích thân gọi điện cho hắn
Ở trường hợp công khai, Lưu Vĩ Hồng phải xưng hô là “Phó thủ tướng Hồng”, xưng hô này, là không hề sai. Tuy nhiên Phó thủ tướng Hồng trực tiếp cùng hắn nói chuyện điện thoại, thì có thể có chút biến đổi. Hơn nữa, Lưu Vĩ Hồng rất rõ, vài năm nữa, đồng chí Hồng Trực Chính quả thật sẽ đảm nhiệm chức vụ Thủ tướng.
- Có đồng chí bị thương?
Thủ tướng Hồng hỏi, giọng điệu rất là quan tâm.
- Đúng vậy, Thủ tướng. Đồng chí bị thương tên Hạ Hàn, ở bách hóa Yến Kinh bên kia, thấy việc nghĩa hăng hái làm, khi cùng bọn cướp vật lộn, bị xe máy đụng phải, hiện tại hôn mê sâu, tình huống vô cùng nghiêm trọng. Anh ta là người phụ trách chi đội trị an cục công an Cửu An.
Thủ tướng Hồng lập tức nói:
- Vậy cậu lập tức qua đó, cứu người trước. Xử lý xong chuyện này, rồi hướng tôi báo cáo.
- Vâng, Thủ tướng
Lưu Vĩ Hồng vội vàng đáp.
Phó Thủ tướng Hồng lại dặn dò hắn hai câu, lúc này mới cúp điện thoại.
Vân Vũ Thường liền nhẹ nhàng nắm lấy tay Lưu Vĩ Hồng, hạ giọng nói
- Đừng lo, cơ thể Hạ Hàn tố chất rất tốt, không sao đâu
Hiện tại Vân Vũ Thường cũng không biết tình huống hiện trường, mắt thấy Lưu Vĩ Hồng lo âu khác thường, cũng chỉ có thể trấn an hắn như vậy. Vân Vũ Thường rất rõ tình bạn giữa Lưu Vĩ Hồng và Hạ Hàn, là sâu đậm cỡ nào, đó là tình bằng hữu chân chính
Lưu Vĩ Hồng nhẹ nhàng gật đầu, hiện tại cũng chỉ có thể trông cậy vào ông trời phù hộ, cát nhân thiên tướng.
Chiếc Audi tốc độ rất nhanh, không lâu sau, liền chạy đến phụ cận cửa hàng bách hóa Yến Kinh. Lưu Vĩ Hồng luôn cùng Cư Đình duy trì liên lạc điện thoại, lái xe trực tiếp tìm được chỗ xảy ra chuyện
Lúc này, xe cấp cứu 120 còn chưa tới.
Xe chưa dừng hẳn, Lưu Vĩ Hồng liền mở cửa xe, nhảy xuống. Cách đó không xa đã vây quanh một đám người
- Tránh ra tránh ra, cảnh sát!
Lưu Vĩ Hồng đúng là sẽ không nói lời khách khí, trực tiếp liền giả mạo thân phận của cảnh sát. Hắn bây giờ còn là Bí thư Đảng ủy Công an, hai mươi ngày trước vẫn là cục trưởng công an, giả mạo thân phận cảnh sát, cũng không có gì quá đáng
Đám người vây xem tự động nhường ra một lối đi
Một thanh niên lẳng lặng nằm trên nền đất xi măng, bên người chảy một vũng máu đỏ thẳm, một cô gái tuổi còn trẻ, tóc tai bù xù, ngồi xổm bên cạnh anh ta, một tay ôm đầu của anh ta, không ngừng khóc
- Hạ Hàn!
Lưu Vĩ Hồng hét to một tiếng, bước nhanh chạy qua đó
Sắc mặt Hạ Hàn, tái nhợt đến đáng sợ, hai mắt và đôi môi đều nhắm chặt.
Lưu Vĩ Hồng ngồi xổm xuống, trước liền giơ tay dò xét thăm dò hơi thở của Hạ Hàn, may mà vẫn còn hô hấp, Lưu Vĩ Hồng lại vội vàng cầm lấy cổ tay Hạ Hàn, kiểm tra mạch đập anh ta. Là đội viên của đội võ thuật, những kiến thức phổ thông về cấp cứu kiểm tra cơ bản, Lưu Vĩ Hồng cũng biết qua
Mạch đập rất yếu, dường như không thăm dò được
Đối mặt tình huống này, Lưu Vĩ Hồng cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, hiện tại không biết Hạ Hàn thương thế rốt cuộc như thế nào, tuỳ tiện di chuyển, rất khả năng xảy ra vấn đề lớn, chỉ đành cầm lấy điện thoại, lại gọi cho 120
Người trực tổng đài của trung tâm cấp cứu rất không kiên nhẫn nói cho Lưu Vĩ Hồng biết, xe cấp cứu đã phái đi rồi, cứ chờ chút
Những lúc bình thường, Bí thư Lưu tự cũng sẽ không đi so đo thái độ của cô, lúc này lại lửa giận nghi ngút, lớn tiếng gào thét bảo bọn họ nhanh lên. Người trực tổng đài cũng độc, không cùng Bí thư Lưu chấp nhất, cụp một tiếng, liền treo điện thoại. Khiến Bí thư Lưu tức giận đến sôi máu.
- Nhị ca!
Không lâu sau, một chiếc Mercedes Benz “két” một tiếng dừng ở cách đó không xa, Trình Sơn từ trên xe nhảy xuống, Liễu Như Yên cũng vội vội vàng vàng theo sát phía sau y, hướng bên này chạy tới.
Từ sau khi Liễu Như Yên vào Bắc Kinh, liền thành bạn gái cố định của Trình Sơn, phỏng chừng Trình Tam Nhi tính cùng cô kết hôn. Tuy nhiên nên chơi bời, thì vẫn chơi bời, chỉ có điều kiềm chế vài phần, ít nhiều cũng phải chú ý sắc mặt Liễu Như Yên
- Tam nhi, lập tức kêu xe cứu thương. Con mẹ nó 120 này, thực là đồ phá hoại!
Bí thư Lưu hiện tại hoàn toàn nóng nảy, cũng không lo nghĩ trước công chúng, lời thô tục cũng thốt ra khỏi miệng
Lưu Nhị Ca vốn không phải là người có văn hoá gì
- Ờ ờ, được được, tôi lập tức gọi điện thoại…
Thấy tình hình này, Trình Tam Nhi cũng không dám nói lời vô nghĩa, lấy ra “cục gạch đen” to đùng, liền chuẩn bị gọi điện thoại. Y là người đất bắc kinh, đủ loại quan hệ, đều có.
Liễu Như Yên nhát gan chỉ liếc nhìn Hạ Hàn bên trong vũng máu một cái, liền sợ tới mức thở dốc một cái, vội không ngừng xoay đầu đi, nhìn thấy Vân Vũ Thường, ánh mắt lập tức sáng ngời. Cô chưa thấy qua Vân Vũ Thường, tuy nhiên phỏng đoán vị này chắc là chị hai. Trình Tam Nhi thường xuyên cùng cô nhắc tới, bảo cô về sau gặp chị hai, phải học tập nhiều hơn, người ta đây mới thật sự là đại tiểu thư thế gia, thiếu phu nhân nhà quyền quý
- Xin chào, chị hai?
Liễu Như Yên thử thăm dò hướng Vân Vũ Thường chào hỏi.
Vân Vũ Thường nhẹ nhàng gật đầu, nói:
- Xin chào, cô là Như Yên, bạn gái Tam Nhi hả?
Trước kia khi Vân Vũ Thường chưa trở thành chị hai, mấy anh em trong giới Lưu nhị, đều quy củ gọi Vân Vũ Thường “chị Vũ Thường”, nên rất là quen thuộc với nhau. Trình Tam Nhi tìm một minh tinh ca sĩ làm bạn gái chính thức, Vân Vũ Thường cũng nghe nói qua chuyện này
- Đúng đúng, em là Liễu Như Yên, em cũng thường nghe Trình Sơn nhắc tới chị, cuối cùng có cơ hội gặp mặt. Sau này xin chị chiếu cố nhiều
Liễu Như Yên liền vội bước lên phía trước, cùng Vân Vũ Thường bắt tay, trong lời nói, ít nhiều vẫn mang theo chút dấu vết diễn xuất
Vân Vũ Thường lại gật gật đầu, cùng Liễu Như Yên bắt tay một cái, lập tức liền quan tâm nhìn Hạ Hàn, không hề cùng Liễu Như Yên nói chuyện. Liễu Như Yên cũng liền thức thời ngậm miệng lại. Trong tình hình này, quả thật không phải thời điểm lôi kéo tình cảm.
Điện thoại Trình Tam Nhi vẫn chưa gọi xong, xe cứu thương 120 liền bí bo còi cảnh sát, chạy tới
Xem ra người trực tổng đài kia vừa rồi quả thực không có nói dối, xe cứu thương quả thật sớm đã phái đi, khó trách không tranh lý với Bí thư Lưu, vô cùng tự mãn
Lưu Vĩ Hồng dài thở phào một cái, kêu lên:
- Mau mau, bên này bên này, người bệnh ở đây…
Một bác sĩ và một y tá từ trên xe cứu thương chạy xuống, nhanh chóng tiến hành kiểm tra đơn giản cho Hạ Hàn, lập tức nói:
- Mau, mọi người hỗ trợ, đem người bệnh cáng lên xe. Chú ý, phải cân bằng mà nâng lên, không thể có chấn động lớn…
Trình Tam Nhi lập tức vén tay áo lên tiến lên hỗ trợ. Y một thân hàng hiệu Versace, giờ này khắc này, cũng không lo nghĩ gì
- Tam nhi, cậu một bên nghỉ ngơi, sức lực cậu không đủ
Không ngờ Lưu Vĩ Hồng lại không cảm kích, không chút khách khí ngăn cản y. Hạ Hàn thân thể cường tráng, thể trọng không nhỏ. Bác sĩ nói, không thể có chấn động lớn, Trình Tam Nhi với cơ thể nhỏ thó thế này, Nhị ca nhìn mà chướng mắt
Lập tức Lưu Vĩ Hồng, bác sĩ và tài xế xe Audi ba người đồng loạt động thủ, Trình Sơn và y tá ở một bên hiệp trợ, ba chân bốn cẳng đem Hạ Hàn hôn mê bất tỉnh nâng lên xe cứu thương.
Cư Đình đứng ở nơi đó, không biết làm gì
Lưu Vĩ Hồng nói với cô ấy:
- Cư Đình, cô theo chúng tôi cùng đến bệnh viện, tình huống lúc đó, chỉ có một mình cô biết rõ, cô đợi chút nói rõ với bác sĩ, rốt cuộc Hạ Hàn bị đụng thế nào. Khi Đồn công an hỏi tình hình, cô cũng phải lấy khẩu cung truyện cập nhật nhanh nhất tại chấm
Cư Đình tuổi rất trẻ, nhìn qua cũng chỉ khoảng 23, 24, diện mạo rất là ngọt ngào, hai mắt long lanh, mái tóc uốn lọn, thần sắc dịu dàng hiền hòa, rất là bất lực. Dựa theo ngôn từ inte ở thế kỷ 21, cô gái này có chút ngây thơ trong sáng, không phải là kẻ ngu dốt
- Ờ…
Cư Đình dịu dàng gật gật đầu, cầm lấy túi nhỏ của mình, theo đi
Xe cứu thương quá nhỏ ngồi không hết quá nhiều người, Lưu Vĩ Hồng kiên trì muốn ngồi phía sau xe cứu thương, canh chừng Hạ Hàn, Cư Đình đành lên Audi, cùng ngồi với Vân Vũ Thường
Xe cứu thương lập tức hú vang còi cảnh sát, bí bo chạy về phía bệnh viện gần nhất. Audi của văn phòng Quân khu tại Bắc Kinh và BMW của Trình Tam Nhi, theo sát phía sau
Y tá ở trên xe bận túi bụi, vội vã đội lên mặt nạ dưỡng khí cho Hạ Hàn, lại băng bó cầm máu cho Hạ Hàn, Hạ Hàn không chỉ là bị xe máy đụng phải đơn giản như vậy, phần bụng còn có một vết thương, máu tươi thấm đỏ quần áo.
Lưu Vĩ Hồng hỏi:
- Đồng chí y tá, đi bệnh viện nào thế?
- Bệnh viện nhân dân khu Tây.
Y tá vừa băng bó, vừa thuận miệng trả lời.
Lưu Vĩ Hồng gật gật đầu, lại giơ điện thoại lên, ấn số gọi đi. Cuộc gọi này, là gọi tới nhà thiếu tướng tham mưu trưởng quân khu cảnh vệ Bắc Kinh - Hạ Thiên Hữu, đã xảy ra tình huống nghiêm trọng như vậy, Lưu Vĩ Hồng phải thông báo cho Hạ Thiên Hữu và cô Lưu.
- Chúc mừng năm mới!
Trong điện thoại, truyền đến thanh âm ôn hòa của cô Lưu.
- Chúc mừng năm mới, cô Lưu, con là Vĩ Hồng... A, đúng vậy đúng vậy, cô Lưu, chú Hạ có đó không? Con có chút việc, cần nói với chú Hạ
Lưu Vĩ Hồng cố gắng dùng giọng điệu điềm tĩnh nói. Chuyện như vậy, vẫn là sớm báo Hạ Thiên Hữu cho biết thì tốt hơn, đỡ phải cô Lưu rối loạn một nùi, thuật lại không rõ ràng
- Xin chào, Vĩ Hồng, đến Bắc Kinh rồi hả?
Chỉ chốc lát, trong điện thoại truyền đến tiếng cười sang sảng của Hạ Thiên Hữu.
- Đúng vậy, chú Hạ. Chú Hạ, là thế này, có một tình huống, hướng chú báo cáo một chút... Ừm, Hạ Hàn bị thương, bị xe máy đụng, hiện tại con đang ở trên xe cứu thương, đưa cậu ấy đến bệnh viện nhân dân khu Tây... Đúng, bệnh viện nhân dân khu Tây, mời chú ngươi và cô Lưu lập tức tới đây. Tình hình… tình hình coi như ổn định…