Quan Gia

Chương 873: Bốn yêu cầu




Quan Gia

Tác giả: Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm Bính

Chương 873: Bốn yêu cầu

Nhóm dịch: PQT

Nguồn: metruyen

truyện copy từ

Tòa nhà văn phòng Thành ủy và tòa nhà văn phòng Ủy ban nhân dân thành phố, nằm hai hướng đông tây đối diện nhau trong trụ sở thành ủy. Tòa nhà văn phòng Thành ủy ở hướng đông, tòa nhà văn phòng Ủy ban nhân dân thành phố ở hướng tây. 8h30 sáng, Lưu Vĩ Hồng rời khỏi lầu 2 tòa nhà văn phòng Thành ủy, chậm rãi đi về hướng tây là tòa nhà văn phòng Ủy ban nhân dân thành phố

Giờ đã tới giữa tháng mười, Lưu Vĩ Hồng đã nhậm chức một tháng rưỡi.

Thân hình cao ráo lực lưỡng của Bí thư Đảng ủy Công an Lưu, đã trở thành một cảnh vật hùng vĩ trong trụ sở Thành ủy. Phạm Băng Phượng ở cửa sổ lầu hai, nhìn Lưu Vĩ Hồng vững vàng từng bước một đi về hướng tòa nhà văn phòng Ủy ban nhân dân thành phố, trong mắt hiện lên một vẻ phức tạp dị thường

Trên thực tế, ngoại trừ Phạm Băng Phượng, còn có mấy nhân viên công tác tuổi trẻ, cũng rất chú ý Lưu Vĩ Hồng. Khí độ trầm ổn của Lưu Vĩ Hồng và bề ngoài anh tuấn, cùng với tác phong dũng mãnh gan dạ của hắn, là không hài hòa chút nào. Nhưng lại kết hợp hoàn mỹ như thế trên cùng một con người, hình thành một sức hấp dẫn đặc biệt

Dân gian Thành phố Cửu An, đã bắt đầu dần dần "Thần hóa" cục trưởng cục công an Lưu. Cái kiểu thần hóa này, cũng không thể tránh khỏi sẽ ảnh hưởng ít nhiều đến nội bộ trụ sở Thành ủy. Đương nhiên, coi Lưu Vĩ Hồng như là nhân vật anh hùng, chủ yếu là người trẻ tuổi vừa mới tiến vào cơ quan công tác chưa lâu, về phần mấy người già kia, tự có một tiêu chuẩn phân biệt đầy đủ, cũng không dễ bị người chi phối

Lưu Vĩ Hồng đi vào tòa nhà văn phòng Ủy ban nhân dân thành phố, nhân viên công tác gặp ở dọc đường, đều nhường đường cho Bí thư Lưu

Văn phòng của Chủ tịch thành phố Lục Mặc, ở hướng đông tầng năm

Lưu Vĩ Hồng chậm rãi đi lên tầng năm, một vị cán bộ trẻ tuổi khoảng chừng ba mươi tuổi, đang ở cửa lầu thang chờ đón, thấy được Lưu Vĩ Hồng, trên mặt liền lập tức lộ ra nụ cười rạng rỡ, hơi cúi người, nói một cách máy móc:

- Bí thư Lưu, buổi sáng tốt lành!

- Chủ nhiệm Giang, xin chào!

Lưu Vĩ Hồng mỉm cười đáp lễ.

Chủ nhiệm Giang hơi giật mình, nói:

- Bí thư Lưu, anh biết tên của tôi sao?

Lưu Vĩ Hồng mang theo ý vui đùa nói:

- Ha ha, Chủ nhiệm Giang là thư ký số một của ủy ban, ai dám không biết đến anh chứ?

Chủ nhiệm Giang sắc mặt liền đỏ lên, liên thanh nói:

- Không dám không dám, Bí thư Lưu nói lời này, thật sự là không dám nhận... Bí thư Lưu, mời, Chủ tịch thành phố Lục đang chờ anh.

Nhìn qua, Chủ nhiệm Giang kỳ thật là xen lẫn vài phần mừng rỡ. Dù là nói giỡn, có thể khiến Lưu Vĩ Hồng nói được như vậy, cũng là không đơn giản.

Lục Mặc đối với Lưu Vĩ Hồng rất khách khí, sớm đã đứng sẵn ở khu sofa khách chờ đợi, thấy Lưu Vĩ Hồng vào cửa, lập tức mỉm cười tiến lên trước, cùng Lưu Vĩ Hồng bắt tay hàn huyên, mời Lưu Vĩ Hồng ngồi xuống sofa.

- Bí thư Lưu, cậu đúng là khách ít đến, ha ha…

Khi Chủ nhiệm Giang đi tới chỗ để pha trà nước, Lục Mặc nhẹ nhàng vuốt mái tóc của mình, cười ha hả nói đùa

Lưu Vĩ Hồng cười nói:

- Chủ tịch thành phố Lục phê bình rất đúng, là tôi thất lễ. Sớm nên đến đây báo cáo công tác với Chủ tịch thành phố

Bí thư Đảng ủy Công an hiển nhiên không phải là cấp dưới trực tiếp của Chủ tịch thành phố, nhưng cục công an lại đúng thật là do Ủy ban nhân dân thành phố lãnh đạo, Lưu Vĩ Hồng nói lời này, xem như không phải lời châm chọc. Hơn nữa hắn hôm nay đến thăm hỏi Lục Mặc, với danh nghĩa báo cáo công tác của cục công an với Chủ tịch thành phố.

- Ha ha, Bí thư Lưu khách khí rồi, tất cả mọi người là đồng sự tron cùng một bộ máy, sự tình trên công tác, thương lượng lẫn nhau, kết nối nhiều hơn, là rất thiết yếu

Tiếng cười của Lục Mặc rất là sang sảng. Cũng giống với Vương Thì Hằng, bằng cấp của Lục Mặc cũng không thấp, bằng cấp đại học chính thức, cũng là đại học công nông binh. Tuy nhiên Lục Mặc lúc này đang học nghiên cứu sinh kinh tế học tại chức, mỗ tháng phải tới Đại Ninh học 2 ngày, bình thường thì tự học. Từ sau khi Tân Minh Lượng vì vấn đề bằng cấp mà "Tổn thất thê thảm và nghiêm trọng", quan trường ở Cửu An lén lút nổi lên một cơn gió bồi dưỡng. Bọn quan viên lớn nhỏ, đều coi trọng vấn đề bằng cấp hơn bao giờ hết

Không coi trọng không được, bí thư Tân lợi hại như vậy, còn có Phó bí thư Tỉnh ủy Thiệu chống lưng, cũng bị thiệt hại lớn thế thế, thì cán bộ khác, ai còn dám coi khinh vấn đề bằng cấp? Dù sao thứ này, cũng không cần đi học thật sự, chỉ cần cho đại học một khoản tiền, lại cho giáo sư phần hậu lễ, qua hai năm thì có được văn bằng, sao lại không làm?

Thời đại này, có văn bằng cũng có giá hơn so với không văn bằng

Phỏng chừng không được bao lâu, thành phố Cửu An sẽ xuất hiện hàng loạt đám đông cán bộ học giả

Đều là phần tử trí thức cao cấp, nhưng tính cách của Lục Mặc và Vương Thì Hằng lại có chút bất đồng. Vương Thì Hằng trầm mặc ít lời, bình thường cùng người giao tiếp, lời nói không nhiều lắm. Lục Mặc lại là phái sống vô tư, bình thường thích cùng các đồng chí nói đùa nói giỡn, tính tình so với Vương Thì Hằng cũng táo bạo hơn. Khi vui thì vỗ vai anh, lúc không vui, thì mắng chửi anh một trận

Cũng là có nét hao hao với Tân Minh Lượng

Lưu Vĩ Hồng mỉm cười nói:

- Đúng vậy, công tác công an, không thể rời khỏi sự ủng hộ mạnh mẽ của chính phủ

Lục Mặc phẩy tay, nói:

- Bí thư Lưu, lời khách khí đừng nói nữa. Chỉ cần tôi có thể làm được, tôi nhất định cố hết sức đi làm. Chỉnh đốn trị an xã hội, người người đều có trách nhiệm mà

- Chủ tịch thành phố Lục nói đúng, tôi hôm nay đến, chính là muốn hướng Chủ tịch thành phố Lục báo cáo một số công tác gần đây của cục công an.

- Bí thư Lưu mời nói!

Lục Mặc nói rất khách khí, vẻ tươi cười trên mặt phai nhạt vài phần, thần sắc dần dần trở nên nghiêm túc. Nếu là chính thức nói công việc, tự nhiên phải nghiêm túc thận trọng.

Lưu Vĩ Hồng liền đơn giản rõ ràng, báo cáo lại công tác gần đây của cục công an, trọng điểm nói về tiến độ trinh sát phá án của vụ án băng đảng lưu manh Lý Gia Lĩnh, cùng với tính hình cơ bản của cảnh sát tuần tra trên đường phố

Lục Mặc nghe được liên tục gật đầu, nói:

- Bí thư Lưu, rất rất tài giỏi. Trong khoảng thời gian này, tôi cũng nghe được một số báo cáo, nói từ sau khi cảnh sát tuần tra trên đường phố, trật tự trị an của nội thành, đã có chuyển biến tốt đẹp. Quần chúng có đánh giá rất cao đối với cục công an. Vậy thì tốt, công tác công an chúng ta, rốt cục đi vào quỹ đạo rồi

Lời nói này, chính là lời phê bình trực tiếp được cục trưởng công an tiền nhiệm Bành Tông Minh. Nhưng Lục Mặc không để ý cho lắm

Bành Tông Minh hiện tại, là ốc không lo nổi mình ốc, tự thân khó bảo toàn, Lục Mặc cũng không cần thiết phải e dè mặt mũi của y. Hơn nữa buổi nói chuyện hôm nay, phỏng chừng Lưu Vĩ Hồng cũng sẽ không tuyên truyền ra ngoài. Thân là lãnh đạo Thành ủy, Lưu Vĩ Hồng không đến mức làm “cái đích ngắm”

- Đúng vậy, Chủ tịch thành phố Lục, quả thật là bắt đầu khởi bước rồi. Tuy nhiên, hiện tại gặp phải khó khăn không nhỏ, cần Ủy ban nhân dân thành phố gia tăngthêm nỗ lực hỗ trợ

Lưu Vĩ Hồng đây là câu nói khách khí, trước đó, Ủy ban nhân dân thành phố thật đúng là không ủng hộ công tác của cục công an gì mấy, đến kinh phí của đại đội tuần cảnh và đại đội cơ động 110, đều là ở tỉnh trực tiếp cấp phát xuống, dường như là cùng với Chủ tịch thành phố Lục Mặc không hề có dính líu gì hết

- Bí thư Lưu không cần khách khí, có yêu cầu gì, cậu cứ việc nói, chúng ta cùng thương lượng xử lý.

Lục Mặc nhưng thật ra khá sảng khoái mà hứa hẹn. Thái độ của Lục Mặc chuyển biến, chủ yếu vẫn là bởi vì của Tân Minh Lượng chuyển biến. Tân Minh Lượng nói qua với ông ta, nói rõ với ông, phải ủng hộ Lưu Vĩ Hồng làm tốt công tác chỉnh đốn trị an. Tân Minh Lượng chưa chắc có ý gặp Lưu Vĩ Hồng, nhưng công tác nên làm tốt, không thể qua loa hàm hồ, đây là điểm mấu chốt. Cửu An "Trừ ác", đã không còn là sự tình của Cửu An, các sếp lớn ở tỉnh đều chằm chằm nhìn vào đó

- Được, vậy tôi đây không khách khí. Thứ nhất tôi muốn mời Ủy ban nhân dân thành phố tăng mạnh đầu tư lắp đặt điện thoại công cộng. Trung tâm chỉ huy 110 đã hoàn thành cơ bản. Nhưng trải qua khoảng thời gian tuần tra và diễn tập này, chúng ta phát hiện một vấn đề, chính là điện thoại công cộng có số lượng quá ít trong toàn bộ nội thành. Thị dân gặp phải tình cảnh khẩn cấp, muốn gọi 110 báo cảnh sát, thì rất là bất tiện. Điều này ở trình độ nhất định, rất bất lợi cho việc nhanh chóng đả kích hành vi phạm tội hiện hành. Nếu cứ cách 200 m hoặc là khoảng 300m, có thể có một điện thoại công cộng sẵn sàng để sử dụng, thì việc quần chúng báo cảnh sát sẽ tiện hơn rất nhiều

Lưu Vĩ Hồng lập tức đưa ra yêu cầu thứ nhất. Năm 93 không như đời sau, điện thoại di động chính là xa xí phẩm tuyệt đối. Không giống đời sau, một người nhặt rác, cũng có di động.

Lục Mặc gật gật đầu, không lập tức trả lời, ra hiệu Lưu Vĩ Hồng tiếp tục. Lục Mặc tính cách rộng rãi, tính tình táo bạo, cũng không phải là kẻ khù khờ, đề cập tới công tác nghiêm túc, chưa bao giờ dễ dàng tỏ thái độ.

- Thứ hai chính là hệ thống chiếu sáng công cộng, cũng phải tiến thêm một bước cải thiện. Khu thành cũ bên kia, số lượng đèn đường rất ít, một vài đoạn đường của phố cũ, tới mấy trăm mét, đều không có đèn đường, hoặc là có đường đèn lại mờ, bị hư hại khá nghiêm trọng. Phần kết hợp của nội thành và vùng ngoại thành, phần kết hợp của ba khu thành phố, cũng có cùng tình cảnh. Hệ thống chiếu sáng công cộng của khu thành mới, hơi đỡ một chút, nhưng có rất nhiều đèn đường không sáng. Tình hình này, ảnh hưởng khá nghiêm trọng đến tốc độ và cường độ của cảnh sát tuần tra, cũng không lợi để ngăn chặn tội phạm

Lưu Vĩ Hồng không vội vàng không hấp tấp nói ra yêu cầu thứ hai của mình

Đây là công tác cơ bản, Lưu Vĩ Hồng khi vừa mới tới Hạo Dương đảm nhiệm của Chủ tịch thị xã, cũng đã ở bắt tay vào tiến hành rồi. Hiện giờ tới Cửu An, không thể không "Dạy bảo" Lục Mặc một lần.

Cũng không phải nói Lục Mặc không có năng lực này, mấu chốt nằm ở chỗ thái độ đối đãi công việc có chân thành hay không

- Thứ ba là ở đoạn đường chủ yếu, thành lập phòng cảnh vụ, cũng chính là phần sân tiện cho dân. Thứ này, đầu tư không quá lớn. Nếu ở nội thành xây dựng năm mươi mấy phòng cảnh vụ, thì có thể tạo được tác dụng rất lớn. Chẳng những tiện cho quần chúng xin giúp đỡ, còn có hiệu quả ngăn chặn phần tử phạm tội. Mấu chốt là cần gia tăng nhân viên biên chế nhất định. Chúng ta điều động nhân viên bộ phận từ các phòng và chi đội, ước chừng còn cần phải gia tăng 100 dân cảnh biên chế chính thức. Quy hoạch báo cáo cụ thể, chiều nay tôi sẽ cho người đưa sang đây, mời Chủ tịch thành phố thẩm duyệt

Lưu Vĩ Hồng tạm dừng một chút, nâng chén trà lên uống một ngụm, tiếp tục nói:

- Thứ tư chính là muốn xin Ủy ban nhân dân thành phố chi một khoản tiền, để làm kinh phí đặc biệt cho cuộc đàn áp. Trong khoảng thời gian này, phải tập trung điều tra và giải quyết một đống án lớn quan trọng, xử lý một đám phần tử phạm tội có hành vi phạm tội nghiêm trọng. Cục công an, viện kiểm sát và toà án, đều cần phải toàn bộ huy động, mới có thể có hiệu quả mà ứng phó cục diện này. Các loại hoạt động đi công tác, điều động ra ngoài là vô cùng thường xuyên, kinh phí phá án của chúng ta, có chút giật gấu vá vai. Rất nhiều phí tổn đi công tác, đều là nhóm cảnh sát ứng ra trước, khá ảnh hưởng hiệu suất, cũng đả kích tính tích cực. Mấy công tác này, xin Chủ tịch thành phố ủng hộ nhiều hơn!

Lục Mặc rất chăm chú lắng nghe, trầm ngâm một lát, nói:

- Bí thư Lưu, cá nhân tôi cho rằng, đây đều là biện pháp cần thiết. Chỉ cần có lợi cho việc chỉnh đốn trật tự xã hội, tôi đều ủng hộ. Như vậy đi, hai ngày này tôi sẽ mời dự hội nghị công việc họp Chủ tịch thành phố, nghiên cứu một chút, tranh thủ nhanh nhất có thể đưa ra câu trả lời chính thức cho cậu

- Được, vậy cảm ơn Chủ tịch thành phố!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.