Quan Gia

Chương 777: Đại án trị an




Quan Gia

Tác Giả: Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm Bính

-----oo0oo-----

Chương 777: Đại án trị an

Nhóm dịch: PQT

Sưu Tầm By DoctorCrazy --- 4vn.eu

Ông chủ Ngũ Bách Đạt của “công ty vật liệu xây dựng kim khí Bách Đạt” nằm trên giường bệnh của bệnh viện nhân dân thị xã Hạo Dương, đang hôn mê

Lưu Vĩ Hồng yên lặng đứng trước giường của ông, hai hàng lông mày chau lại

Viện trưởng Trương của bệnh viện nhân dân, Chủ nhiệm Ủy ban Chính trị Pháp luật thị xã Long Vũ Hiên, Cục trưởng Công an Hạ Hàn đứng bên cạnh Lưu Vĩ Hồng. Một phụ nữ trung niên, ngồi ở đó, nắm chặt tay của Ngũ Bách Đạt, tóc tai bù xù, không ngừng lau nước mắt

- Viện trưởng Trương, ông chủ Ngũ tình hình như vậy, sau này sẽ thế nào?

Một hồi, Lưu Vĩ Hồng quay sang viện trưởng Trương, nhẹ giọng hỏi

Viện trưởng Trương vội nói:

- Bí thư Lưu, ông chủ Ngũ đây là do bị thương ngoài hộp sọ tạo thành, chúng tôi đã áp dụng phẫu thuật điều trị rồi, nhưng mà…

- Nhưng thế nào?

- Bởi vì điều kiện của chúng tôi có hạn, lúc đó tình hình của ông chủ Ngũ cũng không cho phép lại chuyển viện, chỉ có thể lập tức mổ não. Sau này tình hình rốt cuộc sẽ thế nào, bây giờ ai cũng không thể nói…chỉ có thể xem vào vận khí của ông ấy mà thôi

Viện trưởng Trương nói lời thật.

Trên chuyện này, bệnh viện nhân dân thị xã quả thật đã cố gắng hết sức, đã làm những gì họ có thể làm, viện trưởng Trương cũng không cần thiết phải che dấu Lưu Vĩ Hồng chuyện gì

- Trời ơi, bí thư Lưu… Thời buổi này sao lại đen tối như vậy chứ? Đây còn là thế giới của đảng ABC hay sao? Bí thư Lưu, xin cậu nhất định phải vì lão Ngũ nhà tôi làm chủ…hu hu hu…

Người phụ nữ trung niên đó vừa nghe viện trưởng Trương nói, không còn kìm chế được nữa, “phụt” một tiếng quỳ trước mặt Lưu Vĩ Hồng, gào khóc lên, không ngừng đập đầu xuống đất, có tiếng “bang bang”

Lưu Vĩ Hồng vội vàng giơ tay đỡ cô, liên tục nói:

- Chị, mời đứng dậy, mời đứng dậy, đừng như vậy…

Mỗi khi nhìn thấy quần chúng dưới sự chủ quản của mình quỳ trước mặt mình, Lưu Vĩ Hồng trong lòng vô cùng khó chịu

- Bí thư Lưu, bí thư Lưu, xin cậu, cậu là thanh thiên đại lão gia…xin cậu, nhất định phải vì lão Ngũ nhà tôi làm chủ… Trời ơi, ông ấy đã tạo nghiệt gì, bị người ta đánh thành như vậy… Trời ơi, kêu tôi sau này thế nào đây…

Người phụ nữ trung niên kêu khóc om sòm, toàn thân mềm nhũn

Long Vũ Hiên và Hạ Hàn thấy vậy liền tiến lên trước, mỗi bên một người, đỡ tay cô, liên tục khuyên bảo, kéo cô lên. Nhìn thấy tình hình này, Long Vũ Hiên và Hạ Hàn trong lòng cũng rất khó chịu, Hạ Hàn trong mắt như phun ra lửa

Người phụ nữ trung niên chẳng ngó ngàng gì tới, chỉ là khóc lớn, viện trưởng Trương vội nói:

- Bà chủ, bà nhỏ tiếng một chút, đừng ảnh hưởng ông chủ Ngũ

Câu này quả nhiên có tác dụng, người phụ nữ trung niên đang khóc, đột nhiên giơ tay che miệng lại, không dám kêu lớn, xoay đầu nhìn sang người đàn ông trên giường, nước mắt như vỡ đê trào ra. Tiếng khóc đau buồn liều mạng ức chế, càng khiến người ta trong lòng rối rắm vô cùng

Hạ Hàn nắm chặt bàn tay kêu lên răng rắc, từ trong cổ họng nói ra một tiếng:

- Bí thư Lưu, tôi đến Cửu An bắt hết đám khốn đó!

Long Vũ Hiên giật mình, vội nói:

- Hạ Hàn, đừng kích động!

Đừng nhìn Hạ Hàn hiện tại là đường đường Cục trưởng Công an thị xã, Long Vũ Hiên thật sự sợ y nhất thời kích động, chạy tới Cửu An đánh một trận. Chuyện như vậy, Cục trưởng Hạ tuyệt đối làm được!

Long Vũ Hiên tự nhận tính khí không bình thản, nhưng từ khi quen biết Hạ Hàn, mới biết cái gì gọi là “thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân”

Đây đã là chiều ngày thứ hai khi Lưu Vĩ Hồng vội vàng trở về Đại Ninh

Nguyên nhân của sự tình cũng không phức tạp, nay Ngũ Bách Đạt nằm trên giường hôn mê bất tỉnh, chính là ông chủ Ngũ mà trước đó không lâu mở ra hội nghị tọa đàm nhà doanh nghiệp tư nhân, từng oán trách Lưu Vĩ Hồng về trị an thị xã Cửu An không tốt. Ông chủ Ngũ là một đám người làm kinh doanh vật liệu xây dựng kim khí khá lâu tại thị xã Hạo Dương, bởi vì con người chịu khó, giữ chữ tín, có thể chịu khổ, dần dần giàu lên, “công ty vật liệu xây dựng kim khí Bách Đạt” một tay y sáng lập tại Hạo Dương có chút danh khí. Khu thương mại Hoa Nguyên sau khi hoàn thành kỳ thi công thứ nhất, Ngũ Bách Đạt một hơi mua hết 6 cái tiệm, coi như là nhà kinh doanh vật liệu xây dựng kim khí qui mô khá lớn của khu thương mại. Đồng thời, Ngũ Bách Đạt ở thị xã Cửu An, thị xã Thanh Phong cũng đã mở cửa hàng, cũng là kinh doanh vật liệu xây dựng kim khí. Cửa hàng ở Cửu An qui mô lớn hơn bên Thanh Phong. Bởi vì năm trước địa khu Cửu An vừa mới hoàn thành địa khu đổi thành thành phố, đang tiến hành xây dựng thị xã qui mô lớn, lượng nhu cầu đối với vật liệu xây dựng kim khí rất lớn, Ngũ Bách Đạt nhìn chuẩn thương cơ này đã mở chi nhánh ở Cửu An. Việc kinh doanh coi như khá náo nhiệt.

Nhưng phiền não lớn nhất của Ngũ Bách Đạt, chính là tình thế trị an xã hội thị xã Cửu An vô cùng không tốt, thế lực lưu manh du côn tràn ngập phố lớn ngõ nhỏ ở Cửu An, thỉnh thoảng có lưu manh du côn đến nhà vơ vét tài sản. Mà một số khách hàng đã mua vật liệu xây dựng kim khí, cũng thường xảy ra tình hình khất nợ tiền hàng

Ngũ Bách Đạt đầu tư khá lớn ở Cửu An, lúc đó một chút cũng không ngờ sẽ gặp phải vấn đề phi kinh doanh như vậy, nay đã vùi vào trong, tiếp tục làm cũng không phải, lập tức ngừng kinh doanh càng không phải, tiến thoái lưỡng nan

Trước đó, Ngũ Bách Đạt đã kết hợp với mấy ông chủ Hạo Dương làm kinh doanh ở Cửu An, liên danh đệ trình văn kiện lên Ủy ban Chính trị Pháp luật Hội đồng nhân dân thị xã Ủy ban nhân dân thị xã Cửu An, yêu cầu nghiêm khắc chỉnh đốn trật tự trị an xã hội của thị xã Cửu An, trả lại một nơi sáng sủa cho quảng đại quần chúng, khiến dân chúng có thể an cư lạc nghiệp, thương nhân có thể an tâm kinh doanh

Báo cáo đã đệ trình lên, nhưng trâu đất xuống biển không có tin tức

Hôm qua Ngũ Bách Đạt không kìm nổi, lại tự mình đến Hội đồng nhân dân thị xã cầu kiến lãnh đạo liên quan, xin lãnh đạo của Hội đồng nhân dân thị xã coi trọng vấn đề này. Ngũ Bách Đạt tuy là người làm ăn, cũng nghe nói Hội đồng nhân dân là cơ quan quyền lực và cơ quan giám sát, có thể giám sát cơ quan chính pháp phá án

Ai ngờ không đi còn tốt, sau khi đi rồi, lãnh đạo của Hội đồng nhân dân thị xã theo thường lệ là giở giọng, Ngũ Bách Đạt không hợp nói vài câu quá kích, lúc ấy liền chọc giận lãnh đạo của Hội đồng nhân dân, phẩy tay áo bỏ đi, bỏ mặc Ngũ Bách Đạt. Ngũ Bách Đạt cũng tức giận, xoay người, xoay người liền đi đến cục Công an thành phố, kết quả cũng là kiểu cách giở giọng quan, Ngũ Bách Đạt tức giận vô cùng, phẫn nộ trở về cửa hàng của mình. Không ngờ không lâu sau, một đám lưu manh du côn mang theo hung khí như thiết côn, đao dưa hấu, đánh tới nhà, đánh Ngũ Bách Đạt trọng thương, 2 người giúp việc ở cửa hàng của ông cũng bị đánh ngã xuống đất. May mắn có 1 người giúp việc là người bản xứ Cửu An, lấy giọng bản địa cầu xin tha thứ, đám lưu manh đó mới không tiếp tục hạ độc thủ, trước khi đi còn hùng hùng hổ hổ, nói rằng Ngũ Bách Đạt nên biết điều một chút, còn dám đánh rắm lung tung ở Cửu An thì lấy mạng ông! truyện copy từ

Ngũ Bách Đạt sợ hãi, một khắc cũng không dám ở lại Cửu An, ngay cả bệnh viện Cửu An cũng không dám đi, lập tức đón xe, chạy thẳng về Hạo Dương, đến cục Công an thị xã Hạo Dương báo án. Không ngờ vụ án còn chưa nói rõ ràng, đột nhiên ngất xỉu ở cục công an thị xã. Cán bộ cảnh sát Mã Sơn của cục công an lập tức đưa ông đến bệnh viện nhân dân thị xã cấp cứu

Bệnh viện nhân dân chẩn đoán là trong hộp sọ bị tổn thương, tình hình rất nguy cấp, bất cứ lúc nào cũng nguy hiểm đến tính mạng Vốn người bị thương hộp sọ nghiêm trọng như vậy, bệnh viện nhân dân thị xã là không dám tiếp nhận chữa trị, vì điều kiện kỹ thuật quá kém, khả năng trị chết lớn hơn khả năng cứu sống. Nhưng tình hình của Ngũ Bách Đạt ngay lúc đó rõ ràng đã không kịp chuyển viện đi Đại Ninh. Dưới sự đau khổ cầu xin của người nhà, lại ký tên “giấy sinh tử”, bệnh viện nhân dân thị xã mới quyết định mạo hiểm mở hộp sọ làm phẫu thuật cho Ngũ Bách Đạt. Cũng coi như là Ngũ Bách Đạt mạng lớn, phẫu thuật không ngờ thành công, đoạt lại sinh mạng của ông từ tay thần chết. Chỉ là tình hình sau phẫu thuật rất không ổn định, Ngũ Bách Đạt chỉ có thể tỉnh táo trong thời gian ngắn, đa số là hôn mê

Hạ Hàn lập tức lập tức báo cáo tình hình với Lưu Vĩ Hồng, Lưu Vĩ Hồng ngựa không dừng vó từ Đại Ninh chạy về

Nói thật, Lưu Vĩ Hồng và Ngũ Bách Đạt cũng không có giao tình, cũng chỉ gặp qua ông ta 2 lần trên hội nghị nhà doanh nghiệp tư nhân. Nhưng trước khi hắn đến Đại Ninh gặp Lâm Khải Hàng, Ngũ Bách Đạt vừa đúng than phiền với hắn về tình hình trị an tồi tệ của Cửu An, trong nháy mắt liền xảy ra thảm án như vậy, Lưu Vĩ Hồng trong lòng bất an, lập tức trở về, tìm hiểu tỉ mỉ tình hình

Mặc kệ là Cửu An cũng được, Hạo Dương cũng được, tóm lại là lãnh thổ của nước Trung Quốc, Ngũ Bách Đạt là công dân Trung Quốc, ở trên lãnh thổ nước mình kinh doanh hợp pháp, không ngờ thiếu chút bị lưu manh đánh chết, cho dù thế nào cũng không thể cho qua.

Lúc này, Lưu Vĩ Hồng tạm thời còn chưa quan tâm đến thảo luận vụ án, nói với viện trưởng Trương:

- Viện trưởng Trương, tình hình của ông chủ Ngũ, bây giờ có thích hợp chuyển đến bệnh viện lớn hay không?

Bệnh viện nhân dân thị xã có thể tạm thời cứu được tính mạng của Ngũ Bách Đạt đã là may mắn lắm rồi. Nhưng việc điều trị về sau, rõ ràng vượt ra khỏi phạm vi năng lực của họ, thiết bị kỹ thuật không theo kịp, bác sĩ giỏi tới đâu cũng chỉ có thể bất đắc dĩ

Viện trưởng Trương do dự nói:

- Bí thư Lưu, dựa theo tình hình của người bệnh, vốn là không nên chuyển động, phải tuyệt đối nắm trên giường tịnh dưỡng. Nhưng ông chủ Ngũ bây giờ như vậy, chỉ sợ dự đoán không lạc quan, xe cấp cứu, phương tiện của bệnh viện nhân dân chúng tôi cũng rất đơn sơ, từ Hạo Dương chúng ta đến Đại Ninh phải mất sáu bảy tiếng, tôi không có nắm chắc… Nếu bây giờ có đường cao tốc thì tốt rồi…

Trước kia viện trưởng Trương căn bản không biết cái gì gọi là đường cao tốc, nhưng bây giờ, đường cao tốc Ninh Hạo đã trở thành đề tài nóng của người dân thị xã Hạo Dương, viện trưởng Trương liền thuận miệng nói một câu cảm thán

Lưu Vĩ Hồng nhướn mày, lập tức nói:

- Viện trưởng Trương, ý của ông là chỉ cần thiết bị của xe cấp cứu tốt hơn thì có thể chuyển viện?

Viện trưởng Trương liền vội nói:

- Là như vậy. Tuy rằng ai cũng không có nắm chắc 100%, nhưng cũng có thể thử

- Vậy được, ông lập tức…Thôi đi, vẫn là tôi đích thân gọi điện thoại đi. Khiến bệnh viện nhân dân tỉnh phái một xe cấp cứu qua đây! Cho dù thế nào, nhất định phải nghĩ cách giữ lại tính mạng cho ông chủ Ngũ! Đi, viện trưởng Trương, ông đưa tôi đi gọi điện thoại

Lưu Vĩ Hồng vung tay lên, quả quyết làm quyết định

Viện trưởng Trương hai mắt sáng ngời, cảm thấy cách này của bí thư Lưu quả nhiên không tồi, đáng để thử, liền vội vàng dẫn Lưu Vĩ Hồng đến văn phòng bác sĩ gọi điện thoại, bà xã của Ngũ Bách Đạt không ngừng do dự, cắn răng một cái, vẫn là theo ra ngoài

Lưu Vĩ Hồng gọi điện thoại cho Lý Hâm, hắn không quen với lãnh đạo của bệnh viện nhân dân tỉnh, nhưng chuyện nhỏ như vậy, tất nhiên không làm khó được Lý Hâm, cũng chỉ là chuyện một cuộc điện thoại mà thôi

Nhìn thấy bên đó trả lời chắc chắn, bà xã của Ngũ Bách Đạt lại quỳ xuống trước mặt Lưu Vĩ Hồng, liên tục dập đầu, trong miệng kêu lung tung “người tốt”, “bồ tát sống”, “thanh thiên đại lão gia”, trong nháy mắt, trên trán liền bị bầm tím


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.