Quan Gia

Chương 746: Phó trưởng chi nhánh ngân hàng Đái hò hét




Quan Gia

Tác Giả: Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm Bính

-----oo0oo-----

Chương 746: Phó trưởng chi nhánh ngân hàng Đái hò hét

Nhóm dịch: PQT

Sưu Tầm By DoctorCrazy --- 4vn.eu

Lưu Vĩ Hồng khẽ cười nói:

- Mọi người đều tới cả rồi, ha ha, nhà khách cũng gần nên chúng ta không ngồi xe mà đi bộ qua đó để bảo vệ môi trường và còn có thể rèn luyện thân thể nữa.

Mọi người có mặt và nhóm Phó Chủ tịch thị xã ngơ ngác nhìn nhau.

Chủ tịch thị xã Lưu đang xướng tuồng gì thế này?

Vốn đã muộn rồi, giờ lại đi bộ qua đó, thế khác nào câu giờ? Thực khiến Bí thư Tống và Phó trưởng chi nhánh ngân hàng Đái cùng các ủy viên thường vụ khác phải chờ các đồng chí bên Ủy ban nhân dân thị xã sao?

Nhưng Chủ tịch thị xã Lưu lại không nói thêm gì nữa, nhấc chân bước ra khỏi văn phòng Ủy ban nhân dân thị xã, các Phó Chủ tịch thị xã cùng mọi người cũng chỉ có thể bất đắc dĩ đi theo phía sau, xuất phát về phía nhà khách.

Tuy nhiên, khi tới nhà khách, Bí thư Tống và Phó trưởng chi nhánh ngân hàng Đái cùng các đồng chí ủy viên thường vụ khác của Thị ủy vẫn còn chưa tới. Hùng Quang Vinh liền nhìn đồng hồ, vừa đúng sáu giờ.

Mọi người lại đứng ở cửa nhà khách nói chuyện phiếm, Lưu Vĩ Hồng mặt luôn mỉm cười, không khí của các câu chuyện phiếm khá thoải mái. Nếu Chủ tịch thị xã Lưu người ta đã tính toán kỹ càng đâu ra đó thì đoàn người cần gì phải ăn cây cải mặn đi quan tâm thế sự.

Hoàng đế không vội, thái giám gấp gì chứ?

Ước chừng năm phút sau, một chiếc xe con đen sáng bóng chạy đến trước cửa nhà khách.

Đi đầu tất nhiên là xe số 1 của Thị ủy.

Tống Hiểu Vệ cùng một người đàn ông trung niên hơn bốn mươi tuổi mặc âu phục mang giày da cùng nhau xuống xe. Theo sau đó là Cổ Kiến Hiên, Lưu Khánh Long, Lý Đại Quần từ trong xe bước xuống dưới.

- Xin chào, Bí thư Tống!

Lưu Vĩ Hồng mỉm cười tiếp đón và bắt tay Tống Hiểu Vệ.

Trên mặt Tống Hiểu Vệ cũng đang tươi cười, nhưng trong đầu thì vô cùng ngấy ngán. May mà bản thân cẩn thận chờ thư ký xác nhận Lưu Vĩ Hồng và các đồng chí bên Ủy ban nhân dân thị xã cùng Phó Chủ tịch thị xã đã rời khỏi tòa nhà Thị ủy, sau đó mới mời Phó trưởng chi nhánh ngân hàng Đái cùng mọi người xuất phát, bằng không thì Bí thư Tống đã phải chờ Chủ tịch thị xã Lưu, thế thì còn thể thống gì?

Chuyện này cho thấy Lưu Vĩ Hồng cũng quá ương ngạnh, đến sớm một chút và ở nhà khách chờ thì đã làm sao?

Có cần phải bày vẽ tác phong đáng tởm này không.

Tuy nhiên Tống Hiểu Vệ sớm đã dưỡng thành thói quen vui giận không hiện ra nét mặt, lúc này tất nhiên sẽ không cùng Lưu Vĩ Hồng so đo, nếu không thì càng không ra thể thống gì.

- Chủ tịch thị xã Lưu, giới thiệu với cậu một chút, vị này chính là Phó trưởng chi nhánh ngân hàng Công thương tỉnh Đái. Phó trưởng chi nhánh ngân hàng Đái, đây là Chủ tịch thị xã Lưu của Ủy ban nhân dân thị xã chúng tôi.

Phó trưởng chi nhánh ngân hàng Đái đã sớm quan sát Lưu Vĩ Hồng. Tuy Lưu Vĩ Hồng vay sáu mươi triệu tệ của ngân hàng Công thương tỉnh, nhưng trước giờ vẫn liên hệ với Hồ Ấu Thanh, đây vẫn là lần đầu tiên Phó trưởng chi nhánh ngân hàng Đái nhìn thấy Lưu Vĩ Hồng. Đã sớm nghe nói qua Lưu Vĩ Hồng là Chủ tịch thị xã tuổi trẻ nhất của toàn tỉnh Sở Nam, hiện giờ vừa nhìn qua quả nhiên danh bất hư truyền. Lưu Vĩ Hồng mặc áo jacket màu nhạt, quần đơn giản, vẻ mặt rạng rỡ như ánh mặt trời, nhìn thế nào cũng thấy chỉ giống hình tượng của chàng thanh niên bình thường.

Chàng thanh niên trẻ tuổi đó, không có việc gì làm liền lừa dối Hồ Ấu Thanh, dùng danh nghĩa của Ủy ban nhân dân thị xã, vay của ngân hàng Công thương tỉnh sáu mươi triệu tệ. Việc làm này xem như một hành động khơi dòng.

Trước đó, chưa từng có một Ủy ban nhân dân thị xã cấp huyện nào vay của ngân hàng Công thương tỉnh một khoản vay lớn như vậy.

Chuyện Lưu Vĩ Hồng câu giờ khi đến nhà khách, "buộc" Tống Hiểu Vệ lùi thời gian xuất phát lại vài phút, Phó trưởng chi nhánh ngân hàng Đái cũng biết, đây là biểu hiện bất mãn trong lòng mà Lưu Vĩ Hồng thể hiện ra bên ngoài.

Đối tượng vay từ ngân hàng Công thương tỉnh chính là chính phủ, người đại diện cho đơn vị ký tên vay là Lưu Vĩ Hồng, ngân hàng Công thương tỉnh xuống khảo sát tình hình sử dụng vốn vay, trước đó không thông báo Ủy ban nhân dân thị xã Hạo Dương mà lại tới tìm Bí thư Thị ủy trước. Việc không tìm Chủ tịch thị xã cho thấy Phó trưởng chi nhánh ngân hàng Đái không xem Chủ tịch thị xã Lưu ra gì, đã thế trong lòng Chủ tịch thị xã Lưu làm sao có thể dễ chịu?

Đã sớm nghe nói Lưu Vĩ Hồng là tên cao ngạo bất tuân, xem ra lời đồn đại cũng không sai.

- Chủ tịch thị xã Lưu, xin chào!

Phó trưởng chi nhánh ngân hàng Đái thản nhiên nói, quay sang Lưu Vĩ Hồng đưa tay ra, khóe miệng tươi cười.

Chủ tịch thị xã Lưu chảnh chọe, chẳng lẽ họ Đái mình lại là quả hồng nhũn? Mặc kệ có nói như thế nào thì tóm lại các người vẫn thiếu ngân hàng Công thương tiền, sao có thể làm trái ngược lại được. Chủ nợ là ông nội, kẻ vay tiền là con cháu.

Đừng đùa với tôi, chỉ việc vi phạm quy định khi vay tiền thôi thì các người cũng bị buộc phải lập tức trả tiền rồi. Không trả à, chúng ta sẽ báo lên tổng ngân hàng, vạch trần Lưu Vĩ Hồng cậu vi phạm quy định cho vay, quỵt nợ không trả ở trước mặt các đại lão đương triều, xem cậu khi đó làm sao tính toán.

Bản thân Lưu Vĩ Hồng cũng không phải là dân làm ăn, mà là lãnh đạo.

Hình tượng và ảnh hưởng này vẫn cần phải chú ý chứ?

Lưu Vĩ Hồng mỉm cười bắt tay Phó trưởng chi nhánh ngân hàng Đái, nhẹ nhàng lay một chút, nói:

- Phó trưởng chi nhánh ngân hàng Đái, xin chào, vất vả rồi.

- Công việc thôi, vất vả một chút vẫn nên làm.

Phó trưởng chi nhánh ngân hàng Đái ngoài cười nhưng trong không cười nói.

Lưu Vĩ Hồng gật gật đầu, lập tức buông tay Phó trưởng chi nhánh ngân hàng Đái ra, không nói gì nữa. Vị Phó trưởng chi nhánh ngân hàng Đái này nhìn qua khí độ nghiễm nhiên, nhưng ánh mắt luôn lóe ra chút gì đó không lường, nói theo tục ngữ thì tướng hơi gian, Lưu Vĩ Hồng không thích loại người như thế, không có hứng thú cùng ông ta tán gẫu, nên nhanh chóng kết thúc lễ nghĩa xã giao.

Ngoại trừ Phó trưởng chi nhánh ngân hàng Đái, ngân hàng Công thương tỉnh còn có bốn người khác, Tống Hiểu Vệ giới thiệu nói, trong đó một vị là Phó phòng Tín dụng, còn lại vài vị đều là nhân viên công tác trong phòng Tín dụng, tương đối mà nói, họ đều đều khá trẻ. Lưu Vĩ Hồng lúc này cũng khách khí chào hỏi bọn họ.

Ngân hàng Công thương tỉnh có năm người, thêm cả bộ máy nhân sự của Thị ủy và Ủy ban nhân dân thị xã, cũng được độ hai mươi người, cả đám chen chúc đứng ở cửa nhà khách, bắt tay hàn huyên, náo loạn kinh khủng, thật lâu mới chào hỏi xong. Tất cả cùng vây quanh Tống Hiểu Vệ, Phó trưởng chi nhánh ngân hàng Đái và Lưu Vĩ Hồng, đi vào phòng riêng đặt trước của nhà khách.

Tất cả lãnh đạo của Thị ủy và Ủy ban nhân dân thị xã đồng loạt đến, phía nhà khách tất nhiên khẩn trương rồi, cứ như địch đến nhà, Tổng giám đốc và Phó tổng giám đốc phụ trách phần ẩm thực dẫn cả đoàn nhân viên ra đứng ở cửa chào đón.

Cả đoàn người vào ngồi yên vị trong gian phòng xa hoa nhất của nhà khách, ngồi kín cả hai bàn, rất náo nhiệt.

Bí thư Thị ủy đại diện Thị ủy và Ủy ban nhân dân thị xã mở tiệc chiêu đãi khách, Chánh văn phòng Thị ủy Hàn Tiến Hỉ đã sớm bố trí tốt hết thảy, khách vừa ngồi yên vị, rượu và thức ăn đã được đưa lên, tất nhiên là thức ăn cao cấp nhất rồi.

Phó trưởng chi nhánh ngân hàng Đái tuy cấp bậc chỉ là Phó giám đốc sở, nhưng cũng là thần tài, Tống Hiểu Vệ tất không dám chậm trễ. Tuy rằng lần này Phó trưởng chi nhánh ngân hàng Đái xuống "Tìm phiền toái", nhưng đó là tìm Lưu Vĩ Hồng và Ủy ban nhân dân thị xã gây phiền toái, Tống Hiểu Vệ không quan hệ gì. Tống Hiểu Vệ hiện tại cùng Phó trưởng chi nhánh ngân hàng Đái có mối quan hệ rất tốt, về sau khẳng định có thể dùng được. Chủ quản địa phương cùng ngân hàng một khi có quan hệ tốt thì đó chính là một cánh tay đắc lực.

Xem ra, Phó trưởng chi nhánh ngân hàng Đái khá vừa lòng với cách tiếp đãi, trên gương mặt chữ điền liền tươi cười rạng rỡ.

- Nào, các đồng chí, hoan nghênh Phó trưởng chi nhánh ngân hàng Đái cùng các đồng chí của ngân hàng Công thương tỉnh đã đến Hạo Dương kiểm tra, mọi người cùng nâng ly nào.

Tống Hiểu Vệ nâng ly lên, đứng dậy, khẽ cười nói.

- Cảm ơn Bí thư Tống và các đồng chí của Hạo Dương.

Phó trưởng chi nhánh ngân hàng Đái vẫn duy trì chừng mực nhất định, khi Tống Hiểu Vệ nói xong mới đứng dậy nói một câu khách khí. truyện copy từ

Nói thật, đối với bộ dáng hò hét này của Phó trưởng chi nhánh ngân hàng Đái, Tống Hiểu Vệ cũng nhìn không quen. Hơn nữa khi Phó trưởng chi nhánh ngân hàng Đái vừa đến liền trực tiếp nói rõ mục đích đến Hạo Dương lần này cho y biết, đó là nhận ủy thác của Trưởng chi nhánh ngân hàng Công thương tỉnh Hách đến thanh tra thị xã Hạo Dương về vốn vay của ngân hàng Công thương tỉnh. Phó trưởng chi nhánh ngân hàng Đái nói rất rõ, căn cứ tình hình mà lãnh đạo tổ chuyên án thông báo, khi Hồ Ấu Thanh còn đảm nhiệm chức vụ Trưởng chi nhánh ngân hàng tại ngân hàng Công thương tỉnh thì đã tồn tại vấn đề giao dịch quyền tiền rất nghiêm trọng, trong đó đề cập đến rất nhiều vi phạm về quy định cho vay. Trưởng chi nhánh ngân hàng Hách chỉ thị, đối với tất cả các hạng mục cho vay phải tiến hành thanh tra toàn diện, một khi có xác nhận là đã vi phạm quy định cho vay thì phải mau chóng thu hồi.

Ý tứ trong những lời này, chính là nói cho Tống Hiểu Vệ biết rằng khoản vay mà thị xã Hạo Dương trước đây vay từ ngân hàng Công thương tỉnh rất có khả năng đã vi phạm quy định cho vay, phải lập tức hoàn trả.

Chuyện này khiến cho trong lòng Tống Hiểu Vệ vui buồn lẫn lộn.

Vui thì không cần phải nói. Lúc này bất luận là cái gì có thể khiến cho Lưu Vĩ Hồng kinh ngạc cùng có thể khiến cho Tống Hiểu Vệ "sung sướng".

Tống Hiểu Vệ làm Bí thư Thị ủy hơn một năm thì đã hơn một năm bị uất khí, cho tới hiện tại vẫn không thể trút ra hết. Đồ phá hoại Lưu Vĩ Hồng, chuyện gì cũng ép y đến nghẹt thở, Tống Hiểu Vệ đầy bụng tài hoa, một chút cũng không thi triển ra ngoài được. Người ta là Bí thư Thị ủy uy phong lẫm lẫm, giờ đến lượt y không ngờ liền biến thành vợ lẽ, nên sự buồn bực trong lòng Tống Hiểu Vệ có thể hiểu được.

Tống Hiểu Vệ không thể không chịu đựng, không thể phát tác ra bên ngoài chút nào. Việc giao thủ lần trước đã giáo huấn cho Tống Hiểu Vệ biết, khi cùng Lưu Vĩ Hồng "Tác chiến", nếu không nắm chắc mười phần thì tuyệt đối đừng hành động thiếu suy nghĩ, bằng không cuối cùng nhất định kẻ thất bại sẽ là chính mình. Thậm chí tốt nhất là không nên chính diện giao phong với Lưu Vĩ Hồng, có thể "Mượn đao giết người" thì còn gì tuyệt hơn.

Hiện tại, một nhát đao giết được người bỗng nhiên liền hiện ra trước mặt Tống Hiểu Vệ, sao không khiến Tống Hiểu Vệ không vui bất ngờ cho được?

Ngân hàng Công thương tỉnh yêu cầu thu hồi khoản vay vi phạm quy định, Tống Hiểu Vệ một chút quan hệ cũng không dính tới. Bất kể là thắng hay bại, Tống Hiểu Vệ đều có thể ngồi một bên quan sát động tĩnh.

Hơn nữa Tống Hiểu Vệ cũng nhận được tin tức nói Trưởng chi nhánh ngân hàng Hách mới nhậm chức của ngân hàng Công thương tỉnh là một nhân vật cứng rắn, hậu thuẫn ở Bắc Kinh không như người thường, tuổi đời tuy chỉ hơn ba mươi mà đã leo đến ghế Trưởng chi nhánh ngân hàng của ngân hàng Công thương tỉnh, qua đó có thể nói lên rất rõ mọi vấn đề rồi.

Trưởng chi nhánh ngân hàng Hách không để cho Lưu nhị thiếu gia chút mặt mũi, thế này thì cứ cho bọn con ông cháu cha chúng nó nội chiến với nhau đi.

Còn nỗi buồn thì cũng dễ thấy được. Dù sao Lưu Vĩ Hồng cũng vay từ ngân hàng Công thương tỉnh sáu mươi triệu tệ, đều dùng vào việc kiến thiết cơ sở cho thị xã Hạo Dương, công ty quản lý năng lượng lấy năm mươi triệu tệ, mười triệu tệ dùng xây dựng cải tạo đường cao tốc, tất cả đều là hạng mục trọng điểm của thị xã. Khi các hạng mục đó hoàn thành thì tuyệt đối sẽ trở thành chiến tích rất chói mắt, thân là Bí thư Thị ủy Hạo Dương, Tống Hiểu Vệ cũng có phần hưởng lợi, vì con đường làm quan của chính mình thêm nồng thêm đậm, tạo đà kiên cố cho việc lên chức sau này.

Ngân hàng Công thương tỉnh một khi thu nợ, về mặt kiến thiết kinh tế của thành phố sẽ lập tức chịu ảnh hưởng lớn. Cho là Lưu Vĩ Hồng giở trò kiên quyết không chịu trả thì đối với danh dự của thị xã Hạo Dương cũng bị đả kích. Từ nay về sau, còn có ngân hàng nào có gan tiếp tục cho Hạo Dương vay? Đã không có ngân hàng ủng hộ, kinh tế Hạo Dương phải phát triển thế nào, con đường bỗng gian nan vô cùng.

Thân là Bí thư Thị ủy, Tống Hiểu Vệ vẫn hy vọng thị xã Hạo Dương có thể phát triển nhanh chóng, bởi đó chẳng những là chiến tích mà còn là một loại thành tựu.

Chẳng qua ngân hàng Công thương tỉnh nhất định phải thu nợ đã cho vay, Tống Hiểu Vệ cũng thấy khó xử. Y biết rõ vụ án của Hồ Ấu Thanh do lãnh đạo cũ của mình là Chủ nhiệm Phương Đông Hoa đang thụ lý.

Điều này có ý nghĩa gì, Tống Hiểu Vệ trong lòng hiểu rõ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.