Thành phố Minh Châu, khách sạn Minh Châu
Ngày này, hôn lễ của Đoàn Quốc Anh và Hoa Mỹ trở thành trọng điểm của khách sạn Minh Châu. Thậm chí cũng trở thành đề tài đàm luận nhiệt liệt của đa số dân chúng thành phố Minh Châu. Đoàn xe hàng dài, hơn 20 chiếc xe hơi nhập khẩu tạo thành đội ngũ đón dâu, là thịnh cảnh hiếm thấy ở đường phố Minh Châu
Cô dâu chú rễ tất nhiên trở thành đối tượng mọi người chú ý
Chú rễ lai lịch là gì, mọi người không rõ lắm. Nhưng cô dâu Hoa Mỹ, rất nhiều người Minh Châu đều biết. Chính là con gái của Hoa Thành Đống đại phú hào Minh Châu. Nói ra Hoa Thành Đống coi như là ông chủ lớn nhất đẳng nhất của Minh Châu, nghe nói tài sản hơn chục tỷ. Đầu những năm 90, tài sản hơn chục tỷ là khái niệm gì? Dân chúng Minh Châu bình thường nghĩ cũng không dám nghĩ
Nghe nói Hoa Thành Đống trước kia cũng là cán bộ cơ quan, sau đó hưởng ứng trung ương kêu gọi, từ chức kinh doanh. Người này rất khéo léo, lại có quan hệ cơ quan, thủ đoạn tài ba, rất mau thì trở thành bộ phận người giàu lên trước. Khách sạn Minh Châu sang trọng nhất, nghe nói cũng có cổ phần của Hoa Thành Đống. Ông gả con, khó trách xa hoa như vậy
Nghe nói chỉ là chiếc xe cưới dẫn đầu Mercedes-Benz thì đã hơn một triệu tệ. Năm 91, cho dù tại thành phố Minh Châu lớn nhất trong nước, xe Mercedes-Benz cũng không thường gặp
Lưu Vĩ Hồng và Chu Ngọc Hà buổi tối đến, liền ở trong khách sạn Minh Châu. Khách sạn này nằm ở bên cạnh Xuân Giang nổi tiếng, vô cùng sang trọng, cho dù với ánh mắt của Lưu Vĩ Hồng mà xem, cũng có thể coi là xa hoa
Giờ phút này, Lưu Vĩ Hồng và Chu Ngọc Hà đứng bên cửa sổ của căn phòng, chú ý đoàn xe đón dâu hàng dài ở phía dưới
Chu Ngọc Hà vô cùng bình tĩnh, dường như cô thật sự là chạy tới tham gia hôn lễ của bạn học cũ
Lưu Vĩ Hồng bỗng nhiên liền mỉm cười, nói:
- Tên ngu xuẩn Đoàn Quốc Anh!
Chu Ngọc Hà liếc mắt nhìn hắn, khóe miệng hơi hơi nhếch lên, biết Lưu Vĩ Hồng vì sao nói như vậy. Bởi vì lúc này, cô dâu đã xuống xe. Áo cưới trắng tinh, trang điểm xinh đẹp, nhưng đằng sau trang điểm xinh đẹp chính là bộ mặt mồm to
Dung mạo của Hoa Mỹ thực tại không thể khen nổi
Mắt nên to thì nhỏ, miệng nên nhỏ lại to
Nhưng dáng người coi cũng được, có thể chống đỡ được áo cưới. Nếu từ phía sau nhìn tới, cũng là không tệ, có thể gọi là nhìn từ sau lưng thì rất đẹp
Lại nhìn Đoàn Quốc Anh, cũng là dáng người đường đường, khá cao, nhìn từ xa, hẳn là cao khoảng Lưu Vĩ Hồng, khuôn mặt đoan chính, có thể nói là đẹp trai. Nếu không phải có vẻ bề ngoài như vậy, phỏng chừng lúc đầu ở trường, Chu Ngọc Hà cũng sẽ không thích gã. Suốt chặn đường, Lưu Vĩ Hồng rất cố gắng thăm dò "chi tiết" năm xưa, nhưng thu hoạch hơi ít. Chu Ngọc Hà căn bản miệng kín như bưng, bị hắn hỏi đến phiền, liền trừng mắt nhìn hắn
Người này thật là, đường đường đàn ông đại trượng phu, khi nào thì trở nên lề mề như vậy?
Chỉ nhìn bề ngoài, Đoàn Quốc Anh và Hoa Mỹ hoàn toàn không hòa hợp, cô dâu chú rễ vừa xuống xe, giống như cố ý làm cho khách "ghê tởm", đối chiếu thị giác cường liệt như vậy, khiến người ta không kìm nổi có cảm giác "hoa lài cắm bãi phân trâu"
Khó trách Lưu Vĩ Hồng phải mắng Đoàn Quốc Anh là ngu xuẩn
Đổi thành hắn, cho dù nghèo chết, cũng sẽ không bỏ Chu Ngọc Hà đi cưới Hoa Mỹ kia
- Ôi, Đoàn Quốc Anh là bạn của cô, vậy cũng là học trung y rồi? Học trung y thì ra nước ngoài cái gì?
Lưu Vĩ Hồng bỗng nhiên nhớ tới một vấn đề rất quan trọng. Nghe nói Đoàn Quốc Anh chính là bởi vì không có tiền ra nước ngoài, mới yêu người khác, trèo cao Hoa Mỹ con nhà giàu. Nhưng trung y chính là quốc túy của Trung Quốc, còn có nước nào có thể khiến trung y sư bồi dưỡng?
Chu Ngọc Hà thản nhiên nói:
- Anh ấy đi Hàn Quốc, Hàn Quốc cũng có trung y
- Cây gậy Triều Tiên!
Lưu Vĩ Hồng lập tức lộ ra vẻ mặt cực kỳ khinh thường.
- Y học rắm chó không thông của bọn họ, cũng có thể gọi là trung y? Đoàn Quốc Anh còn đi Hàn Quốc bồi dưỡng?
Trưởng ban Lưu là hoàn toàn không hiểu. Nhưng cẩn thận suy nghĩ, cũng không kỳ lạ. Niên đại 80, quốc gia vừa mới mở cửa, nhân dân toàn quốc đều mới bắt đầu mở mắt nhìn thế giới. Giống như ông cụ nói vậy, mặt trăng ở nước ngoài đều tròn hơn chúng ta. Nói tóm lại, chỉ cần có thể ra nước ngoài, vậy thì thân phận tăng gấp bội, mặc kệ anh là ở nước ngoài đi học cũng được, rửa chén cũng được, ngâm kim chi cũng được, thậm chí ở quốc đảo làm nhà nghệ thuật hành vi nhân thể, đóng phim kích tình cũng được, chỉ cần có tấm biển học ở nước ngoài, vừa trở về nước thì cơ hội tăng vọt
Thời đó, rùa biển (ở nước ngoài về) cũng rất đáng giá, không bằng giá với rùa đen
Về phần cái gọi là Hàn y của Hàn Quốc, thuần túy chính là tép riu trung y học của Trung Quốc, lại không cần để ý. Người ta muốn chính là tấm biển lớn lưu học sinh. Đây cũng có thể giải thích được, vì sao sau khi Đoàn Quốc Anh di du học còn trở về đám cưới với bà miệng bự. Ở Hàn Quốc học Hàn y, gã có thể lăn lộn được đức hạnh gì? Ở chỗ người ta đều là cầm đao, cắt mắt hai mí, nâng mũi, nhét silicon vào trong ngực cho phụ nữ, ở bụng và trên mông làm lung tung, Hàn y đều không dùng được, ngâm kim chi có lẽ còn có thể làm được!
Trở về nước nhắm mắt lại cưới Hoa Mỹ, Hoa Thành Đống khẳng định cũng sẽ cho gã ít bồi thường đúng không?
Hơn chục triệu gia sản, tùy tiện từ kẽ tay lọt ra một chút, cũng đủ cho Đoàn Quốc Anh ăn uống không lo.
- Cái gì gọi là cây gậy Triều Tiên?
Chu Ngọc Hà lại hơi tò mò. Vốn tâm trạng của cô khá buồn rầu. Khi nhìn thấy Đoàn Quốc Anh và Hoa Mỹ xuống xe, Chu Ngọc Hà không kìm nổi mà nhớ lại từng chút chuyện trước kia ở trường, hồi ức là tốt đẹp, nhưng sau khi Đoàn Quốc Anh "chuyển hướng" Hoa Mỹ, tốt đẹp liền phá vỡ, vỡ thành chục triệu mảnh. Mấy năm trôi qua, Chu Ngọc Hà dần dần hồi phục cuộc sống không sợ hãi, lại bị buổi hôn lễ to lớn này phá hỏng. Cũng may có Lưu Vĩ Hồng ở bên cạnh, dường như hắn luôn có thể khiến cô có cảm giác kinh ngạc kỳ lạ, vô tình liền có thể xoa dịu buồn rầu trong lòng
Lưu Vĩ Hồng liền mỉm cười. Danh từ này cũng thật sự không dễ giải thích, cũng không thể nói với Chu Ngọc Hà, "cây gậy Triều Tiên" là một câu nói miệt thị người Hàn Quốc trên truyenfull.vn ở thế kỷ 21
- Chính là nói Hàn Quốc. Đó là một nước rất dạ lang
Lưu Vĩ Hồng chỉ có thể đơn giản giải thích
Chu Ngọc Hà gật gật đầu, không hề truy vấn, trong đầu lại không hiểu ra sao cả mà thích cách xưng hô này, nghe ra khá hả giận
- Ôi, đi xuống đi, cũng phải đi gửi bao lì xì. Bằng không chúng ta trở thành ăn chùa rồi
Một lát sau, Lưu Vĩ Hồng cười nói.
Lúc này, Đoàn Quốc Anh và Hoa Mỹ đều nhìn không thấy rồi, hẳn là đã đứng ở trước cửa đại sảnh khách sạn để đón khách. Theo Lưu Vĩ Hồng được biết, trưa hôm nay, bữa ăn Trung Quốc của khách sạn Minh Châu đã bị Hoa Thành Đống bao hết, đã chuẩn bị hết một hai trăm bàn. "Công ty thương mại Hoa Thành" của Hoa Thành Đống ở xung quanh đây 10 dặm là danh tiếng lẫy lừng, bạn bè trên kinh doanh rất nhiều, chốc lát khách đến chúc mừng cũng đặc biệt nhiều
Chu Ngọc Hà hơi do dự, cô vẫn không muốn đi đối mặt với Đoàn Quốc Anh và Hoa Mỹ lắm. Nếu như không phải Lưu Vĩ Hồng kiên trì, căn bản thì sẽ không đi đến Minh Châu Bạn đang đọc chuyện tại Truyện FULL
Chỉ là, Chu Ngọc Hà kỳ thật cũng muốn xem xem. Không thể nói là tâm lý gì, Chu Ngọc Hà lúc này tất nhiên cũng không định làm phân tích tâm lý gì đó cho cô
- Đi thôi
Lưu Vĩ Hồng kéo tay cô, lập tức khoác cánh tay ra phía trước:
- Khoác đi, thân mật chút. Đừng nói lộ ra, bây giờ tôi là bạn trai cô
Chu Ngọc Hà khuôn mặt xinh đẹp hơi hơi đỏ lên, quả nhiên khoác vào tay của Lưu Vĩ Hồng
Lưu Vĩ Hồng thân hình cao lớn khôi ngô, anh tuấn soái khí, Chu Ngọc Hà diện mạo xinh đẹp tuyệt trần, cao gầy thon thả, vừa khoác tay, có vẻ vô cùng xứng đôi. Nếu đã đến rồi, tất nhiên cũng không thể làm trò cười cho Đoàn Quốc Anh và Hoa Mỹ
Cửa đại sảnh khách sạn, lúc này đã náo nhiệt phi phàm, khách tới tham dự tiệc cưới nối liền không dứt
Nhưng Lưu Vĩ Hồng và Chu Ngọc Hà như trước rất bắt mắt
- A, Chu Ngọc Hà?
Còn chưa đi tới trước mặt cô dâu chú rễ, một âm thanh vô cùng kinh ngạc đột nhiên vang lên
Theo tiếng nhìn lại, lại chỉ thấy một cô gái trẻ mặc áo đầm màu vàng nhạt, đứng ở nơi không xa, vẻ mặt kinh ngạc
- Phương Thanh Trần?
Chu Ngọc Hà cũng rất kinh ngạc
- Thật là cô sao
Phương Thanh Trần lại kêu to một tiếng, lập tức chạy lên trước, kéo tay Chu Ngọc Hà, hì hì mà cười, không ngừng quan sát Chu Ngọc Hà, miệng chậc chậc nói:
- Mấy năm không gặp, cô đẹp hơn nhiều so với lúc ở trường, chậc chậc, thật giống tiên nữ hạ phàm
Lưu Vĩ Hồng liền cười.
Thoạt nhìn, Phương Thanh Trần hẳn là bạn học của Chu Ngọc Hà, khi nói chuyện, vẻ mặt luôn có chút khoa trương. Chu Ngọc Hà tướng mạo là xinh đẹp tuyệt trần, rất có khí chất người đẹp cô điển, nhưng nói là "tiên nữ hạ phàm" thì hơi quá đáng
Chu Ngọc Hà vẫn không nói nhiều, chỉ nói:
- Thanh Trần, cô vẫn xinh đẹp trẻ trung như vậy
- Hì hì, làm sao sánh được với cô
Phương Thanh Trần mặt trái xoan, cười hì hì, cũng là có chút xinh đẹp tuyệt trần đáng yêu, nói chuyện với Chu Ngọc Hà, ánh mắt lại ngắm tới ngắm lui trên mặt Lưu Nhị Ca, dường như rất tò mò
- Ngọc Hà, vị này là ai? Giới thiệu đi!
Lưu Vĩ Hồng liền vươn tay, cười nói:
- Xin chào, bạn học Thanh Trần. Tôi là Lưu Vĩ Hồng, người Sở Nam, bạn trai của Chu Ngọc Hà
- Xin chào xin chào, tôi là Phương Thanh Trần. Khi ở trường, tôi và Ngọc Hà là bạn tốt nhất
Phương Thanh Trần vội vàng cầm tay của Lưu Vĩ Hồng, ngẩng đầu lên nói.
Chu Ngọc Hà cười mà không nói.
Lưu Vĩ Hồng chỉ biết, lời nói của người bạn học Phương Thanh Trần này, ít nhiều hơi khoa trương. Với tính cách của Chu Ngọc Hà, muốn cùng người ta trở thành bạn tốt, e rằng không dễ dàng như vậy. Nhưng Phương Thanh Trần cực kỳ hoạt bát, đối với ai cũng tự xưng bạn tốt, cũng là trong tình lý. Dường như bên cạnh mỗi người trẻ tuổi, đều có một hai người "bạn tốt" hoạt bát như vậy
- Ngọc Hà, cô cũng đến tham dự hôn lễ sao? Tôi còn cho rằng…
Nói tới đây, Phương Thanh Trần tự giác không ổn, vội vàng đem câu phía sau nuốt trở vào
Chu Ngọc Hà cười cười, nói:
- Tôi vốn không tính đến đây, là anh ấy nhất định phải đến
Phương Thanh Trần liền hé miệng cười, lại quan sát Lưu Vĩ Hồng vài lần, nói:
- Ngọc Hà, bạn trai của cô thật đẹp trai!
Xem ra anh chàng đẹp trai này đã biết quá khứ của Chu Ngọc Hà và Đoàn Quốc Anh, kiên trì muốn qua đây xem xem, "tình địch cũ" rốt cuộc là bộ dáng gì. Kỳ thật hai người đều khá đẹp trai, Chu Ngọc Hà cũng thật sự có "số đào hoa"
- Đi, chúng ta qua đó đi, rất nhiều bạn học đều đã đến rồi, mọi người đều đang nói chuyện, rất náo nhiệt