Quan Gia
Tác giả: Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm Bính
Chương 1088: Đánh vào mặt toàn thể cán bộ thành phố Bình Nguyên
Nhóm dịch: PQT
Nguồn: metruyen
- Đồng chí Vĩ Hồng, công tác đôn đốc các doanh nghiệp nhà nước thay đổi chế độ của các anh, làm không sai, nắm bắt được trọng điểm.
Phó chủ tịch Lý Trị Quốc vẫn chưa lập tức rời đi, mà đứng ở trước mặt Lưu Vĩ Hồng, chủ động nói tới công tác đôn đốc doanh nghiệp nhà nước thay đổi chế độ.
Lưu Vĩ Hồng vội lập tức nói:
- Cảm ơn thủ trưởng đã khen ngợi, chúng tôi chỉ làm hết trách nhiệm của mình thôi.
Phó chủ tịch Lý Trị Quốc mỉm cười nói:
- Ha ha, nếu mỗi đồng chí của chúng ta, đều có thể làm tốt công tác của chính mình thì toàn bộ công tác của chúng ta đều có thể làm tốt rồi. nguồn
- Dạ, thủ trưởng dạy bảo đặc biệt sáng suốt.
Lưu Vĩ Hồng rất cẩn thận, sử dụng từ đặc biệt là lời lẽ chuẩn mực về phía chính phủ.
- Đồng chí Vĩ Hồng, công tác này của các anh có ý nghĩa rất lớn, khó khăn càng lớn hơn. Hy vọng các anh có thể không ngừng cố gắng, tạo ra nhiều thành tích tốt hơn nữa.
Có lẽ cảm nhận được sự thận trọng của Lưu Vĩ Hồng, Phó chủ tịch Lý Trị Quốc không tiếp tục "phát huy" nữa, mỉm cười động viên Lưu Vĩ Hồng hai câu.
- Vâng, chúng tôi nhất định sẽ tiếp tục cố gắng công tác, tuyệt đối không phụ lòng kỳ vọng của thủ trưởng.
- Được, vậy thì tốt.
Phó chủ tịch Lý Trị Quốc liên tiếp gật đầu, sau đó dưới sự vây quanh của mọi người, chậm rãi đi vào đại hội nhân dân, đi lên lầu ba phòng Lũng Tây.
Tình huống Phó chủ tịch Lý Trị Quốc đích thân tới dự cuộc họp báo cáo, từ sớm đã có người thông báo tin tức cho các cán bộ Bình Nguyên ngồi trong phòng chờ đại sảnh Lũng Tây. Một đám người vừa phấn chấn lại vừa khẩn trương, vươn cổ nhìn về phía cửa.
Chỉ một lát sau, Phó chủ tịch Lý Trị Quốc, Phó thủ tướng Tưởng Đông Sơn và các đồng chí lãnh đạo khác, xuất hiện ở cửa chính Lũng Tây.
Nhóm cán bộ Bình Nguyên đang ở ngoài cửa vội vàng đứng dậy, tự động vỗ tay nhiệt liệt. Có thể thấy được, cảm giác kích động và hưng phấn của phần lớn các đồng chí đều phát ra từ đáy lòng.
Ai cũng không thể ngờ được, có thể nhìn thấy một trong các vị lãnh đạo cao nhất nước cộng hoà tới buổi họp báo cáo. Hơn nữa các cán bộ đều biết rằng, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, Phó chủ tịch Lý Trị Quốc tương lai sẽ trở thành lãnh đạo chính cao nhất nước Trung Hoa.
Các vị lãnh đạo dưới sự hướng dẫn của nhân viên công tác theo thứ tự ngồi vào đài chủ tịch.
Tiếng vỗ tay còn duy trì liên tục một lúc lâu. Phó chủ tịch Lý Trị Quốc yêu cầu ngừng vỗ tay, khoát tay mỉm cười. Tiếng vỗ tay đột nhiên dừng lại. Thân hình mọi người thẳng tắp, hết sức chăm chú nhìn lên đài chủ tịch, nơi Lý Trị Quốc đang ngồi.
Đài chủ tịch có sắp xếp hai dãy bàn. Phó chủ tịch Lý Trị Quốc, Phó thủ tướng Tưởng Đông Sơn và hai vị lãnh đạo các bộ và uỷ ban trung ương quốc gia ngồi ở hàng trước, Trần Kiếm và Hạ Cạnh Cường bởi vì là người chủ trì, cũng ngồi ở hàng trước, lãnh đạo cấp phó và đồng chí Lưu Vĩ Hồng, ngồi ở bàn sau.
Cuộc họp báo cáo do Trần Kiếm chủ trì, Hạ Cạnh Cường giảng chính.
Trần Kiếm nói lời mở đầu, đầu tiên giới thiệu các vị lãnh đạo hôm nay đã tới tham dự cuộc họp báo cáo, sau đó giới thiệu đồng chí Lưu Vĩ Hồng là Phó cục trưởng thường vụ Cục giám sát văn phòng nội các chính phủ quản lý giám sát tài sản nhà nước, cũng là vị cán bộ cấp Phó giám đốc sở duy nhất có mặt trên đài chủ tịch ngày hôm nay.
Dưới đài, trong các cán bộ thành phố Bình Nguyên, rất nhiều người có cấp bậc không dưới Lưu Vĩ Hồng.
Lúc Lưu Vĩ Hồng mỉm cười gật đầu ra hiệu, trong nháy mắt tiếng vỗ tay dưới đài không còn đều đặn như trước. Rất nhiều cán bộ Bình Nguyên, đều bị vị Phó cục trưởng Lưu trẻ tuổi này làm kinh sợ, động tác trên tay không khỏi thoáng chút chậm chạp, nhưng trên mặt lại lộ ra vẻ đột nhiên bừng tỉnh.
Hóa ra là hắn!
Lại nói tiếp, thanh danh của Phó cục trưởng Lưu hiện giờ quả thực rất vang dội.
ánh mắt của rất nhiều người "đi bộ" hết từ Lưu Vĩ Hồng lại tới Hạ Cạnh Cường. Con cháu quý tộc, quả nhiên không tầm thường hả, cũng trẻ tuổi như vậy mà địa vị lại cao, nghiễm nhiên trở thành một nhân vật nổi tiếng.
Chỉ có điều vị Lưu Nhị Thiếu gia này trong truyền thuyết vô cùng sắc bén, hiện giờ ngồi ngay ngắn ở trên đài chủ tịch, thần thái trầm tĩnh, cử chỉ ôn hòa, dường như không khác gì với Hạ Cạnh Cường, cũng chưa từng lộ ra vẻ "Sát phạt ".
Có lẽ, kiếm sắc còn ở trong vỏ, sấm sét còn ở trên trời cao!
Sau khi nói xong vài lời mở đầu ngắn gọn, Trần Kiếm giao quyền chủ động lại cho Hạ Cạnh Cường. Lời mở đầu này, trước sau cũng tốn hết mười phút. Trần Kiếm toàn thân mồ hôi, cả người ướt đẫm, trên trán cũng đổ đầy mồ hôi hột.
Lãnh đạo cao nhất của quốc gia làm cho người ta thấy áp lực, thật sự không giống bình thường.
Trần Kiếm có thể vững vàng, nói xong lời mở đầu, không nói lắp, đã xem như rất có định lực. Dù sao Trần Kiếm cũng thường công tác tại địa phương, chưa có cơ hội tiếp xúc với nhiều lãnh đạo cấp cao nước cộng hoà như vậy.
Kế tiếp, Hạ Cạnh Cường bắt đầu tiến hành báo cáo.
Lưu Vĩ Hồng đưa tay đặt nhẹ chén trà xuống, hơi dựa lưng ra phía sau, hai mắt hơi lim rim. Có thể thấy, Phó cục trưởng Lưu đang chuẩn bị nghiêm túc lắng nghe.
Hạ Cạnh Cường đích thân gửi lời mời tới Lưu Vĩ Hồng. Lưu Vĩ Hồng gần như không có bất cứ do dự gì, lập tức đáp ứng. Đối với cuộc họp báo cáo mà Hạ Cạnh Cường muốn làm này, Lưu Vĩ Hồng cũng rất có hứng thú.
Bất luận là một "phương pháp đổi mới" nào, Lưu Vĩ Hồng cũng có hứng thú thử lắng nghe một chút về tình hình cụ thể.
Hạ Cạnh Cường khăng khăng muốn mở cuộc họp báo cáo, tự nhiên chuẩn bị cũng rất đầy đủ. Trên thực tế, báo cáo dự thảo này, là do Hạ Cạnh Cường tự mình viết ra, thư ký chỉ dùng máy giúp anh ta đánh lại cho rõ ràng, lời văn có thoáng chút trau chuốt. Hạ Cạnh Cường trước khi từ Bắc Kinh tới, thì làm ở Ban Tuyên giáo Trung ương, lời lẽ vô cùng vững chắc, lý luận cũng rất vững chắc.
Toàn bộ dự thảo báo cáo, ước chừng mười ngàn chữ, chia làm bốn phần.
Phần thứ nhất, là giới thiệu tình huống cơ bản tại thành phố Bình Nguyên.
Thành phố Bình Nguyên nằm ở tỉnh phía bắc Lũng Tây, ở trong khu vực cao nguyên hoàng thổ. Trong hạt gồm ba khu tám huyện, có năm triệu người, trong đó bảy mươi phần trăm (70%) trở lên, là các hộ nông nghiệp. Mấy năm trước, Bình Nguyên là địa khu của tỉnh Lũng Tây, sau đó mới sửa lại là thành phố Bình Nguyên. Chỉ nới tới quy mô về dân cư và quản hạt, Bình Nguyên có thể nói là một trong những thành phố lớn ở Lũng Tây, nhưng luận về tổng sản lượng kinh tế, vẫn xếp hạng từ dưới lên trong hàng ngũ tất cả thành phố cấp 3 ở Lũng Tây.
Thành phố Bình Nguyên là vùng nhiều núi đồi. Từ trước tới nay, bởi vì thảm thực vật bị thiệt hại quá lớn, hiện tượng xói mòn, bạc mầu vô cùng nghiêm trọng, khe rãnh ngang dọc, giao thông cực kỳ không thuận tiện, các xí nghiệp công nghiệp và khai thác mỏ, liên tục mấy năm xuất hiện thua lỗ trên diện tích lớn, tài chính của thành phố, huyện như trứng chọi đá, muốn nhanh phát triển kinh tế thì điều kiện cơ sở lại quá kém.
Tình huống vô cùng nghiêm trọng.
Phần thứ hai, giới thiệu một cách nhấn mạnh về những khó khăn trước mắt mà thành phố Bình Nguyên gặp phải.
Về phần này, Hạ Cạnh Cường viết ra một vài "ý mới". Hạ Cạnh Cường không chỉ đưa ra điều kiện tự nhiên ác liệt, còn nhấn mạnh về tư tưởng quan niệm "bảo thủ" của quần chúng trong vùng giải phóng cũ.
Một trong những nguyên nhân khiến vùng giải phóng cũ lại trở thành căn cứ địa chính là dân phong thành thật chất phác.
Hạ Cạnh Cường nói, đó là một ưu điểm, nhưng ở một vài thời kì đặc biệt, cũng sẽ trở thành khuyết điểm, cản trở quan niệm mới, tư tưởng mới được phổ biến một cách nghiêm trọng. Về phương diện dân phong thuần phác, kỳ thật cũng không phải là chuyện gì mới mẻ. "Bà xã, đứa nhỏ sốt là do đầu giường đặt gần lò sưởi”, chẳng những là tư tưởng quan niệm thâm căn cố đế của mỗi nông dân ở nông thôn, cho dù là người ở thành phố, hay bộ đội, cũng có tư tưởng này.
Báo cáo nói tới đây, trên mặt Trần Kiếm ngồi ở trên đài chủ tịch và rất nhiều cán bộ dưới đài, đều lộ ra thần sắc có vẻ không được tự nhiên.
Hạ Cạnh Cường muốn làm báo cáo dự thảo này, đương nhiên cũng không muốn giữ bí mật. Trước đó, anh ta đã vài lần đưa ra thảo luận ở hội nghị liên tịch Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố. Muốn đưa ra tình huống cơ bản của thành phố Bình Nguyên, đưa ra toàn bộ phương hướng làm rõ trước mặt lãnh đạo quốc gia lãnh đạo các bộ và uỷ ban trung ương, làm sao có thể làm qua loa cho xong việc?
Đối với báo cáo dự thảo có liên quan tới "tư tưởng xơ cứng, quan niệm bảo thủ”, một đoạn văn này, đã được đông đảo thành viên trong bộ máy thành phố Bình Nguyên, kín đáo phê bình. Có người công khai đề xuất ở trong cuộc họp, tiến hành báo cáo với lãnh đạo quốc gia. Đây là nhiệm vụ chính trị vô cùng nghiêm túc. Cũng tương tự như vậy, vẫn là cố gắng đừng viết vào báo cáo dự thảo mới thỏa đáng.
Như thế này khác nào đánh vào mặt toàn thể cán bộ thành phố Bình Nguyên
Không nên làm như vậy.
Chủ tịch thành phố Hạ Cạnh Cường tất nhiên là con cháu quý tộc, là một nhân vật được nhiều người ở Bắc Kinh và Việt Trung đều quen mặt, nhưng không nên đem tất cả cán bộ địa phương ở Bình Nguyên chúng ta ra bỡn cợt, như vậy thật không đúng tý nào. Như vậy cũng lộ ra năng lực của một mình anh.
Hạ Cạnh Cường lại một lần nữa biểu hiện ra sự kiêu ngạo và cố chấp, cũng không quan tâm tới sự phản đối của thành viên bộ máy, kiên trì viết ra một đoạn dự thảo báo cáo có nội dung như vậy, lý do cũng rất đơn giản: nếu là báo cáo với lãnh đạo trung ương cũng nên thực tế.
Cái gì gọi là thực tế?
Chẳng lẽ quan niệm của Chủ tịch thành phố Hạ là hoàn toàn mới? Quan niệm của chúng tôi chính là bảo thủ? Ai có tư cách làm phán xét như vậy?
Mặc dù ở Hạ Cạnh Cường kiên trì đưa ra một đoạn nội dung như vậy xuất hiện trên dự thảo báo cáo, nhưng Chủ tịch thành phố Hạ bởi vì không để ý tới cảm nhận chung của đồng nghiệp lại gây ra ấn tượng xấu bất hòa "xa rời quần chúng".
Nghe đến đó, hai hàng lông mày của Lưu Vĩ Hồng cũng hơi hơi dương lên.
Trước đó, kỳ thật Lưu Vĩ Hồng và Hạ Cạnh Cường cũng chưa tiếp xúc nhiều. Từ trước đến giờ số lần hắn trực tiếp tiếp xúc với Hạ Cạnh Cường cũng không vượt qua mười lần. Đối với hiểu biết của Hạ Cạnh Cường, phần nhiều là tin tức gián tiếp, hoặc do những người khác thuật lại. Nghe báo cáo do Hạ Cạnh Cường làm, trong lòng Lưu Vĩ Hồng, dường như có một nhận thức khá trực quan về Hạ Cạnh Cường.
Phần thứ ba trong báo cáo dự thảo, Hạ Cạnh Cường trực tiếp đưa ra "yêu cầu trợ giúp" từ các đồng chí lãnh đạo đang ngồi. Hy vọng quốc gia sát nhập thành phố Bình Nguyên và vùng giải phóng cũ, giúp đông đảo quần chúng thành phố Bình Nguyên, sớm ngày thoát khỏi nghèo khó, tiến tới làm giàu.
Phần thứ tư còn lại là lời kết, chỉ có mấy trăm chữ, đơn giản sáng tỏ, không có dư thừa lời nói khách sáo quan chức.
Sau khi nghe Hạ Cạnh Cường báo cáo, Phó chủ tịch Lý Trị Quốc cao hứng phát biểu, đối với tình hình cuộc sống của quần chúng vùng giải phóng cũ, tỏ vẻ vô cùng chú ý, đồng thời đối với bộ máy lãnh đạo ở thành phố Bình Nguyên còn thật sự tỏ thái độ khẳng định có trách nhiệm trong công tác. Hy vọng các đồng chí có thể xâm nhập đi xuống cơ sở nhiều hơn, hiểu biết sự khó khăn của quần chúng, nhập gia tuỳ tục, thúc đẩy trí não, trợ giúp quần chúng sớm ngày thoát khỏi nghèo khó. Đồng thời, Phó chủ tịch Lý Trị Quốc cũng ủng hộ quốc gia nhìn nhận đúng tầm quan trọng của vùng giải phóng cũ, còn phải tiến thêm một bước tiến lớn, phải cung cấp viện trợ tất yếu để đa số vùng giải phóng cũ phát triển.
Tuy nhiên người cẩn thận cũng nghe được, đồng chí Lý Trị Quốc vẫn chưa tán thành với cuộc họp báo cáo này. Dù sao điều này là phương pháp rất đặc biệt, lại còn diễn ra trước mặt mọi người, chỉ sợ sẽ khiến thành phố cấp 3 học theo.
Sau đó, Phó chủ tịch Lý Trị Quốc và vài vị đồng chí lãnh đạo của các bộ và uỷ ban trung ương quốc gia cũng lên tiếng, tỏ rõ thái độ, sẽ tiến hành giúp đỡ tất yếu về tài chính và chính sách lệch lạc đối thành phố Bình Nguyên
Đương nhiên, đại hội báo cáo như vậy, chỉ có thể có một hứa hẹn không rõ ràng, dự án cụ thể có thể được chứng thực hay không, còn cần xem xem phương pháp tiếp sau có thể đúng lúc hay không.
Họp báo cáo tiến hành ba tiếng đồng hồ mới hoàn toàn chấm dứt.