Qua Một Đời Chồng

Chương 5: Phần 5: Cây độc không trái, gái độc không con




Qua Một Đời Chồng​

Phần 5: Cây độc không trái, gái độc không con

Tờ mờ sáng hôm sau, tôi bị đánh thức dậy bởi vì có người nào đó chạm vào mặt. Mở mắt ra thấy chồng đang ngồi cạnh nhìn tôi chằm chằm, tay xoa một bên má vẫn còn sưng của tôi.

Thấy tôi mở mắt, anh hỏi:

– Còn đau không?

Mới bị đánh mà nghe hỏi thế, tôi tủi thân quá, không nói gì mà quay mặt vào trong tường nằm khóc. Tùng xoay người tôi lại, vỗ vỗ vai tôi:

– Sao em ương thế? Con dâu phải nghe lời mẹ chồng, đừng có cãi lại. Với cả anh dặn em rồi, anh đi ra ngoài với bạn bè thức chờ làm gì, đàn ông phải ra ngoài giao lưu chứ ở nhà mãi như trước được à?

– Sao anh không tin em?

– Tin cái gì mà tin. Anh nói một lần này nữa thôi nhé, em ở nhà phải nghe lời mẹ, mẹ nói đúng hay nói sai cũng không được cãi. Mẹ là người đẻ ra anh, em phận làm con không được láo với người lớn.

Tôi nghe thế cũng chẳng đôi co nữa mà chỉ im lặng quay đi chỗ khác. Nói đi nói lại, dù là vợ chồng nhưng tôi bị mẹ anh mua về chứ trước đây tôi với Tùng đâu có yêu đương gì, mẹ là người đẻ ra anh cơ mà, tất nhiên anh phải thương hơn tôi là đúng rồi.

– Anh nói em phải nghe, biết chưa? Anh không muốn đánh em, nhưng em cũng đừng có hỗn với bố mẹ.

– Anh muốn sao thì em nghe thế. Từ giờ mẹ nói gì, đúng hay sai em cũng không cãi nữa.

– Ừ. Thôi lại đây anh xem nào, má còn đau không?

– Không sao đâu.

Tôi vẫn giận nên gạt tay Tùng ra, còn anh thì vẫn lì lợm ôm lấy tôi rồi nói:

– Thôi, đừng có khóc nữa, mệt với cô lắm. Anh xoa cho một tý là hết đau ngay đấy, từ nay chừa nhé.

Nghe chồng nịnh một lúc, tôi lại xuôi xuôi rồi cũng không muốn giận hờn làm gì cho mệt nữa. Anh xoa má cho tôi một lúc rồi lại nổi hứng lên đòi, thế là hai vợ chồng lại lao vào nhau như chưa có chuyện gì xảy ra.

Dạo này chẳng biết anh học được ở đâu mấy tư thế mới, cứ bắt tôi thử làm theo kiểu ấy. Tùng vừa hùng hục làm vừa thì thầm nói vào tai tôi:

– Gớm, con vợ dạo này đĩ thế, điện nước đầy đủ thế này làm đến trưa mới xong à?

Má bị sưng của tôi lúc này cũng đỏ bừng bừng, hai mắt dại đi bấu lấy vai anh, cố cong người dính chặt vào người chồng:

– Thì do kỹ thuật của anh tiến bộ nhanh quá đấy chứ.

– Đấy, cứ ngoan thế này có phải anh thương không. Cong người lên tý nữa xem nào.

Cuốn “kỹ năng phòng the” chị dâu đưa tôi đã đọc hết cả, nhưng mà vì ngượng nên chưa bao giờ chủ động bảo chồng làm theo mấy tư thế trong ấy. Bây giờ, trong lúc như thế này tự nhiên tôi lại nghĩ: biết đâu khi hòa hợp chăn gối, tôi cứ thủ thỉ nịnh anh, anh lại đồng ý xin mẹ chồng cho chúng tôi ra ở riêng thì sao?

Vì cái “biết đâu” đấy mà tôi bỗng dưng lại thấy cực kỳ quyết tâm, từ bị động thành chủ đông, ngửa cổ lên cắn vào tai chồng, chân quặp chặt lấy hông anh, ngọt nhạt nói:

– Chồng em làm thích thế. Cứ thế này lâu lên nhé.

Đàn ông mà, khi nghe mấy câu này thì sướng như điên, ngay lập tức tăng tốc ra vào nhanh như vũ bão. Chúng tôi quần nhau đến gần sáu giờ sáng mới xong, cả người tôi xụi lơ nằm bẹp trên giường, còn chồng tôi vào phòng đi tắm.

Lúc anh vừa đi thì điện thoại chồng bỗng dưng có tin nhắn đến. Tôi đọc trên thấy tin nhắn rác, nhưng vì màn hình sáng lên nên hiện cả tin nhắn gửi lúc nửa đêm qua ở dưới.

Một người được lưu tên là Vy ❤ nhắn cho anh một dòng:

– Ngủ chưa babe? Dạo này nhìn ngon thế, giờ còn muốn em không? Hôm nào mình đi n2 đổi gió tý đi.

Tôi biết mật khẩu điện thoại chồng nhưng không dám mở màn hình ra đọc, sợ anh biết tôi đụng vào máy anh thì lại sửng cồ lên với tôi.

Đọc tin nhắn này, tôi có thể đoán được chồng tôi và người tên Vy đó tạm thời chưa có gì cả, nhưng cô ta gạ gẫm Tùng công khai thế này, chắc chắn trước đây mối quan hệ của hai người không hề đơn giản. Mà càng để lâu thì chưa biết sẽ có chuyện gì xảy ra tiếp theo.

Tôi nghe tiếng tắt nước trong phòng tắm thì vội vàng đặt điện thoại trở về chỗ cũ rồi mặc quần áo xuống nhà nấu đồ ăn sáng cho bố mẹ chồng. Ở dưới nhà tôi cứ nghĩ mãi, không biết bây giờ mình nên giả vờ như chưa biết chuyện gì và tiếp tục lấy lòng Tùng, để anh cho tôi được ra ở riêng hay làm ầm lên cho ra ngô ra khoai.

Tôi tính đi tính lại, cuối cùng một phần vì mình chưa chắc đã là gì với Tùng, một phần vì anh với cô gái kia cũng chưa có gì nên tôi đành thôi, bây giờ đành im lặng để tập trung vào việc quan trọng thì tốt hơn.

Bẵng đi một thời gian nữa, mẹ chồng hành hạ tôi mỗi lúc một nhiều hơn, khi thì đay nghiến tôi “cây độc không trái, gái độc không con”, khi thì chửi nhà tôi dột từ nóc dột ra, khi thì bảo sẽ cưới vợ khác cho Tùng, để anh lấy con nhà khác môn đăng hộ đối.

Tôi nhẫn nhịn im lặng, tôi nghĩ mình cứ chịu nhục một tý, sau này nếu Tùng biết chắc sẽ thương tôi hơn, hoặc ít nhất là để vừa ý anh, không được cãi lại mẹ chồng. Cứ như thế cho đến một hôm, tôi đang dọn dẹp bếp núc thì mẹ chồng tôi cầm ấm nước chè đi vào.

Bà giả vờ trượt chân, hất nguyên một ấm nước nóng vào mặt tôi.

Tôi chỉ kịp kêu á một tiếng rồi vội vàng ôm mặt, nước chè nóng bắn vào mắt làm hai mắt tôi bỏng rát không mở ra được, da mặt cũng bắt đầu đỏ rồi phỏng nước lên.

Bác Huệ thấy thế hét ầm lên:

– Ối giời ơi, bỏng rồi, rửa nước lạnh mau đi Phương. Lấy nước lạnh rửa nhanh lên.

– Bác giúp cháu với, cháu không thấy đường.

Mắt tôi có mở được đâu, không lần mò đến vòi rửa được, mẹ chồng tôi thấy thế thì tự nhiên tốt bụng đột xuất, lao lại kéo tay tôi đến bồn rửa bát.

Tôi chưa kịp định hình gì thì bà lại kéo tay tôi dúi vào vòi rửa nước nóng làm da tay tôi bị bỏng tiếp. Tôi đau quá nên gào lên:

– Mẹ ơi, đau quá, con đau quá.

– Đau à? Tao thấy nước này nguội mà, mày thò tay vào đây, tao rửa cho sạch cái thói đàng điếm đĩ thõa đi nhé con ranh con.

Da tay tôi bị lột sạch vì bỏng nước và mẹ chồng tôi kỳ. Tôi đau đớn gần như cực điểm, nước mắt nước mũi giàn giụa trên mặt, muốn vằng ra nhưng mẹ chồng ghì chặt lấy tôi:

– Con ôn vật nhà mày, mày về đây dụ dỗ con bà rồi gạ gẫm cả chồng bà phải không? Con ranh con này. Cái loại thối tha rách nát, giờ vào nhà tao mày ve vãn chồng tao để phá vỡ hạnh phúc gia đình tao, định cướp tài sản của tao đúng không?

– Mẹ ơi mẹ đừng đổ oan cho con, con xin mẹ.

– Xin này, xin này.

Bà vừa nói vừa định nhấn đầu tôi vào vòi nước nóng. Ở nhà bây giờ không có ai, chồng tôi mới ra ngoài bảo đi chơi với bạn, còn bố chồng thì đi về quê ăn giỗ từ sớm, bây giờ chỉ có tôi, mẹ chồng và bác Huệ ở đây. Mà bác Huệ lại làm ở nhà chồng tôi lâu năm, thấy mẹ chồng tôi thế cũng không dám cản.

– Tao biết ngay mày giống hệt con mẹ mày, khốn nạn từ mẹ đến con, mày tưởng tao không biết mày nhòm ngó của cải nhà tao, dụ dỗ chồng tao đấy phải không?

– Không mẹ ơi, không phải, con không như thế.

– Mày còn chối à? Chối này.

Dạo này chồng tôi hay đi sớm về khuya, thế nên có mấy lần bố chồng tôi lên phòng lúc tôi ở một mình. Mà ông lên không bao giờ gõ cửa, có lần tôi đang tắm, ông cũng mở cửa vào phòng, may sao lúc tôi từ phòng tắm ra đã mặc đầy đủ quần áo chứ không thì không biết chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo nữa.

Hôm đó, tôi ngượng quá nên hỏi bố chồng:

– Bố ạ. Bố tìm con ạ.

Thái độ bố chồng tôi cũng không được bình thường cho lắm, ông liếc tôi mấy lượt, mắt cứ nhìn chằm chằm vào ngực tôi:

– Ờ, bố lên xem thằng Tùng về chưa.

– Anh ấy chưa về bố ạ. Bố có cần gọi không, con gọi anh ấy về cho ạ.

– Thôi thôi, không cần đâu, bố lên xem thôi, chưa về thì thôi.

Còn có một lần, tôi lên tầng thượng lấy quần áo thì bắt gặp ông trên đấy, tôi vốn định chào nhưng lại thấy ông cứ đi lại dây phơi đồ lót của tôi rồi ngửi ngửi. Khi ấy tôi đã bắt đầu sợ nhưng lại cứ gạt đi, tự bảo mình là: Chắc không phải ông có vấn đề đâu, ông đang xem quần áo sạch chưa đấy thôi.

Dần dần, tần suất bố chồng tôi lên phòng khi Tùng không có nhà mỗi lúc một nhiều hơn, đã mấy lần tôi định nói với anh nhưng tối nào chồng cũng về muộn, có hôm thì ngủ luôn, có hôm thì đòi quan hệ xong cái cũng lăn ra ngủ. Thành ra, tôi không có cơ hội để nói với anh.

Mà thực ra, kể cả có cơ hội tôi cũng không biết mình phải mở miệng ra sao.

Bây giờ ngẫm lại, tôi mới thấy đó là sai lầm lớn của tôi. Biết đâu khi ấy tôi dứt khoát hơn một tý, mạnh mẽ hơn một tý thì đã vợ chồng tôi đã chẳng thế này.

– Con ranh này, hôm nay tao cho mày chết, tao cào nát mặt mày ra.

Mẹ chồng tôi lồng lộn lên nhấn đầu tôi vào vòi nước nóng, lúc ấy, theo bản năng tôi vằng ra để tránh, nhưng vì bà ghì chặt quá nên khi bị tôi đẩy ngược lại thì bật ngửa ra sau, đầu đập vào thành bếp.

Tôi thấy bà ngã nên hốt hoảng chạy lại, còn mẹ chồng tôi thì ôm đầu tru tréo:

– Ối giời ơi, nó giết tôi rồi, nó giết tôi rồi. Con dâu giết mẹ chồng, làng nước ơi, cứu tôi với.

– Mẹ ơi, mẹ có sao không, mẹ có làm sao không ạ.

– Cút ra, mày định giết tao phải không. Chị Huệ đâu, chị Huệ đâu, gọi người đến cứu tôi với không con này nó giết tôi mất.

Mẹ chồng tôi làm ầm ỹ đến mức hàng xóm phải chạy sang, người ta thấy bà chảy máu đầu mà còn liên mồm nói tôi giết bà nên ai cũng chỉ chỉ trỏ trỏ tôi, bảo tôi là loại con dâu mất dạy.

Khi bà được đưa vào viện một lúc thì chồng tôi về, anh chưa hỏi tôi ra ngô ra khoai thế nào đã lao vào đánh tôi tới tấp.

Tùng tát vào mặt tôi không biết bao nhiêu cái, tát đến mức mồm miệng, mũi tôi toàn máu vẫn không dừng lại, anh quát:

– Tao đã bảo mày không được cãi mẹ tao, sao mày không nghe hả Phương? Mày muốn giết mẹ tao phải không? Mày không muốn sống nữa phải không?

– Không phải, em không giết mẹ. Mẹ dúi đầu em vào vòi nước nóng, em vằng ra nên mẹ mới ngã.

– Mày làm gì mẹ tao mới dúi đầu mày vào nước nóng? Không dưng mẹ tao làm thế à? Dúi đầu mày vào nước nóng mày không chết nhưng mày xô mẹ tao đập đầu vào thành bếp thì chết đấy hiểu chưa?

Tôi co rúm người chịu đựng trận đòn của chồng, nước mắt giàn dụa, đau vì khắp người bị bỏng, đau vì bị đánh, và trên hết, tôi còn đau đớn vì ở trong căn nhà này tôi đã phải chịu đủ khổ cực trăm bề nhưng ngay cả người đàn ông đầu ấp tay gối với tôi hàng đêm cũng không tin tôi, không bênh vực tôi.

– Em không cố ý làm thế, em không giết mẹ.

– Mày còn cãi à?

Càng đánh càng giống như người bị say máu, hôm đó, anh đánh tôi rất nhiều, đánh đến mức hàng xóm sợ tôi chết, phải can thì Tùng mới thôi.

Khi ấy, cả người tôi xụi lơ nằm bẹp dưới sàn, mặt mày tay chân đầy máu, có một bác hàng xóm thấy thế mới chạy lại lay lay người tôi:

– Này, có dậy được nữa không đấy? Dậy rửa mặt mũi tay chân đi cháu.

Người tôi đau quá, mà hai mắt cũng sưng không mở được, không làm sao mà nhìn thấy gì. Tôi cố gắng chống tay ngồi dậy rồi lần mò để tìm cách đi lên phòng, nhưng vừa bước được một bước đã lảo đảo ngã xuống.

Nằm ở dưới sàn một lần nữa, tôi thấy đầu óc mình ong ong, khắp người tê liệt, xung quanh tối om như mực… sau đó, tôi nặng nề nhắm mắt thiếp đi, không còn biết đau đớn là gì nữa!!!

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ . Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.