Quả Mơ Hồng - Giá Cá Lục Nguyệt Siêu Hiện Thật

Chương 5: Mất lí trí/ Trụy Lạc/ Giấc Mộng




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Tác giả có lời muốn nói: Đêm đầu tiên của hai người là say rượu làm loạn seo.

________________

Vừa rồi bị cánh tay rắn chắc ôm lấy, Lý Thủy liền lâm vào trạng thái nửa say nửa tỉnh, lúc này mơ hồ cảm thấy có ánh mắt dán chặt vào mặt mình, khó chịu lẩm bẩm vài câu….. Lại bởi vì uống quá nhiều rượu mà miệng khô lưỡi khô, hắn bất giác thè một phần lưỡi nhỏ ra liếm đôi môi nóng bỏng, kết quả ánh mắt nhìn chăm chú kia càng ngày càng rõ ràng hơn. Một lát sau, hắn liền bắt đầu rụt về phía trong, tránh né hành động đụng chạm đột ngột —— đối phương lại đuổi theo không rời, thoáng cái xoa môi hắn, thừa dịp hắn không thoải mái cạy mở hàm răng ra, dò xét tiến vào, khuấy đến đầu lưỡi ướt át. Cùng lúc đó, vành tai lại rơi vào sự ấm áp vuốt ve, Lý Thủy càng thêm mơ màng, cố gắng mở to hai mắt muốn phân biệt, mơ hồ cảm thấy đối phương có một khuôn mặt vô cùng giống người trong mộng.

Nhưng tiên sinh hắn nhìn thấy lúc tỉnh táo, tuyệt đối sẽ không làm ra hành động mập mờ như vậy với hắn... Lý Thủy dùng một tia thanh minh suy tư còn sót lại, phủ định suy đoán trong lòng, ngược lại nhận định đây là giấc mộng xuân mỗi đêm của mình, dưới sự thúc giục của rượu, có chút phóng đãng ngậm lấy thứ đã luồn vào trong miệng mình: "A..."

Quả thật là mộng, tiên sinh chẳng những không giận tím mặt, còn vui vẻ tiếp nhận hành động của hắn, đầu ngón tay như vừa cố ý vừa vô tình dẫn dắt, chỉ chốc lát sau, liền làm cho miệng Lý Thủy đầy nước bọt không kịp nuốt. Thân ảnh mông lung kia lại cúi xuống, mút thật sâu vào môi hắn, xúc cảm trơn trượt khiến Lý Thủy càng thêm thần hồn điên đảo, hoàn toàn mất đi thần trí, một bên dồn dập thở dốc, một bên ngượng ngùng nghênh đón đối phương thăm dò miệng lưỡi thân mật.

Hôn xong, hai gò má Lý Thủy đỏ bừng, tóc tai lộn xộn, vạt áo đã rơi từ lúc nào không hay,lộ ra một mảng lớn da thịt. Khối dưới thân hắn cũng hưng phấn hẳn lên, trực tiếp dán vào chỗ nào đó lồi lên của tiên sinh, hơn nữa đối phương như mong muốn của hắn ôm càng ngày càng chặt, một tay dịch đến trước ngực hắn, vén vạt áo, nâng đầu v* đang vểnh lên. Lý Thủy thở hổn hển, chủ động ưỡn ngực cọ cọ, tùy ý hưởng thụ giấc mộng tốt của mình, còn dùng lực cởi thắt lưng đối phương, trong lúc nhất thời, hai người đều quần áo xệch.

"Ta vốn không muốn đường đột…mạo phạm… Nhưng em... thật đáng yêu..."

Trong cơn mê man, Lý Thủy nghe thấy người phía trên dường như đang nói gì, đáng tiếc không rõ lắm, rất nhanh bị tâm hỏa phiền não của hắn che lại, phảng phất đó chỉ là ảo giác. Hắn run tay, xuyên qua mái tóc đen buông xuống, giống như dùng hết khí lực toàn thân ôm lấy vai đối phương.

Trong phòng, hai người trần truồng, Lý Thủy vui sướng ngất ngây mà rên rỉ, tùy ý không kiêng nể gì liều lĩnh để cho người kia mút lấy núm vú… Hạt thịt nhỏ nhắn kia một khi bị kích thích, liền sưng đỏ đến lợi hại, giống như mơ chín vừa bóp là có thể toát ra nước trái cây, ngọt ngào mê người. "Tiên sinh... tiên sinh ưm..." Lý Thủy vẫn còn say rượu, tưởng rằng trong mộng tất cả những chuyện vô lý đều có thể trở nên bình thường, có lẽ trên ngực hắn là quả mơ đỏ, mới khiến tiên sinh không nỡ buông ra.

Chờ hai bên đều mơ hồ đau đớn, hắn mới cảm giác được đỉnh tóc màu đen chậm rãi di chuyển xuống, vật trước người chợt rơi vào chỗ mềm mại nóng bỏng, khiến cho hắn suýt nữa thất thanh kêu lên, hai chân nhịn không được đạp loạn. Nhưng tiên sinh trong mộng khí thế hung ác, khí lực cũng lớn, lại đè ép hắn không thể nhúc nhích. Vừa mới bắt đầu phun ra nuốt vào còn chưa thành thạo, qua một hồi, liền liếm đến hắn cơ hồ không thở nổi, khoái cảm ngọt ngào theo tứ chi chạy đến các nơi, hoàn toàn chiếm cứ trong đầu. Vốn không chịu nổi giày vò, lại nhận định là mưa mây trong mộng, bị tiên sinh tâm tâm niệm niệm hầu hạ như vậy, Lý Thủy kiên trì chưa được bao lâu liền bắn, cả người nhũn ra, giống như một vũng nước xuân chảy xuôi trên giường.

Lúc này, người nọ lại lật hắn lại, làm theo hướng dẫn, muốn hắn quỳ hai đầu gối, dựa vào lực săn bắn của hắn tạo ra hông cao mông thẳng, cứng rắn làm nổi bật đường cong thân thể. Lý Thủy hình như tỉnh táo một chút, nhưng vẫn nghi ngờ mình còn đang ở trong mộng, thuận theo từng bước một mà làm. Hắn thật muốn dùng thân thể này làm cho tiên sinh vui vẻ, cho dù chuyện này không thực tế, tiên sinh là chính nhân quân tử, chưa bao giờ đoán được trái tim y quan tâm ai, y sẽ chẳng bao giờ có giấc mộng xuân tình bẩn thỉu này đâu. Cũng chỉ có ở trong hư vọng, hắn mới có thể từng tiếng gọi đối phương, tiên sinh độc nhất là của mình, mà không phải bị tất cả mọi người kính ngưỡng ái mộ.

Thừa dịp Lý Thủy phấn khích, tiên sinh giờ này hoàn toàn khác với ngày thường cười khẽ một tiếng, từ trong tủ bên giường lấy một hộp thuốc mỡ nhỏ tỏa ra mùi thơm của thảo dược, đầu ngón tay dính không ít, lại sờ vào giữa mông của hắn. Chỗ đó ẩn giấu một khe hở khiến người ta xấu hổ, nếp nhăn co rút, màu sắc so với da thịt xung quanh sâu hơn một chút, cũng càng mẫn cảm hơn, đang theo từng nhịp thở dốc của chủ nhân mà hé mở. Ngón tay vừa chạm đến đã bị tham lam hút vào, tiên sinh trong lòng khẽ động, kéo hai chân Lý Thủy càng mở ra. Lần này ngược lại, huyệt nhỏ không ai nhìn thấy giờ này lộ ra, ngực Lý Thủy kịch liệt phập phồng, cơ hồ nắm đến gối mềm đầy vết ngón tay, vừa chờ mong vừa sợ hãi, rầu rĩ thở dốc.

"Nơi này của A Thủy. thật sự là so với hoa mơ còn kiều diễm hơn.” Tiên sinh một bên ở trong vách thịt chặt chẽ xoa nắn, một bên nói dâm từ lãng ngữ, thật giống như thoại bản xuân cung trên phố, khiến Lý Thủy trong lòng tràn đầy xấu hổ, lại luyến tiếc không muốn người phía trên dừng lại. huống chi, tiên sinh như vậy đã cởi bỏ sự dịu dàng lộ ra vẻ ngoan độc mà Lý Thủy trước kia có mơ cũng không được, chỉ nghĩ thôi hắn đã cả người phát run, phần gáy nung đỏ một mảng lớn.

Lý Thủy thân thể trẻ trung, vật phía dưới đã bất tri bất giác cương cứng, theo vòng eo mà lắc lư, nhẹ nhàng run rẩy. Hắn lại càng để ý phía sau bị khai phá chỗ kín, cảm thấy nơi đó phảng phất như bị đốt một ngọn lửa, bị ngón tay bắt chước giao hợp ra vào mà co giật vài lần, càng thêm trơn trượt nóng bỏng. Hắn không đè xuống được tiếng rên rỉ trong cổ họng, sống lưng tê dại, rốt cục đáng thương kêu lên: "Tiên sinh… Không được…"

Lúc này, nam nhân rút ra vài ngón tay dính đầy mùi thảo dược, hung hăng xoa nắn bờ mông, giọng điệu càng thêm nghiêm túc:"Không cái gì? Đừng chạm vào... hoặc muốn thay thế thứ sảng khoái hơn?”

Sợ mình vì ý loạn tình mê lời nói bị hiểu sai mất đi giấc mộng xuân hiếm có này, Lý Thủy vội vàng giải thích, thậm chí đưa tay ra phía sau chạm vào đối phương: "Không cần ngón tay... muốn... muốn tiên sinh..." Hắn còn chưa kịp nói xong, thứ nóng bỏng kia đã mạnh mẽ chống vào giữa hai đùi hắn, hiển nhiên là rất mạnh mẽ, huyệt khẩu gấp không chờ nổi muốn nuốt vào, lại không được phép. Lý Thủy càng thêm sốt ruột, trong thanh âm xen lẫn một chút nức nở: "Không… ưm.."

Tiên sinh từ phía sau ôm lấy hắn, tiến đến bên tai, nhiệt khí cùng lời nói phóng túng rót vào, kích thích hắn suýt nữa quỳ không được: "Tiên sinh cũng là lần đầu tiên, nếu như em không nói rõ ràng, thì không được ăn đâu nha ——"

"A Thủy biết..." Lý Thủy hoàn toàn bị dắt mũi, đối với người phía sau vừa xấu hổ vừa yêu, cố gắng chống đỡ thân thể, mông tham lam vuốt ve dương v*t của đối phương, giống như cố ý muốn quyến rũ nó tiến vào: "Muốn, muốn tiên sinh… dương v*t…ưm.." Vẻ mặt hắn nóng bỏng, thanh âm run rẩy mất kiểm soát, thân thể cố chấp hướng về phía sau, như là muốn đuổi theo đối phương giống bức tranh xuân cung kia, hình dung đến đủ loại tư vị đồi truỵ.

Mũi tên đã lên dây, làm sao có thể chịu đựng, bị hành động nhỏ liều lĩnh nhưng vô cùng hữu dụng của hắn dụ dỗ, hơi thở tiên sinh đột nhiên nặng nề, hai tay vòng quanh hắn, hông chậm rãi tiến về phía trước, vật cứng rắn nóng rực không thể kháng cự nữa trực tiếp đâm mở cửa huyệt, xô đẩy thịt mềm xung quanh lên, từng chút từng chút mang theo đau đớn bén nhọn như xé rách kèm theo khoái ý.

Lý Thủy kêu lên một tiếng đau đớn, có lẽ là đã từng mơ đều là mình chủ động, còn chưa chân chính gặp phải bị người ta áp chế dưới thân như vậy, trước mắt hắn mông nung hơi nước, cố sức nói: "Ưm thật sâu... ” Thân thể hắn tuy không thể gọi là cường tráng, nhưng cũng hơn hơn nam tử bình thường, lần đầu tiếp nhận một vật thô to lớn như vậy. Cũng không làm giống như diễm thư nói "Không bằng yếu đuối, run giọng cầu xin tha thứ", Ngược lại, hắn càng thoả thích, càng lớn mật phụ họa tiên sinh lúc nặng lúc nhẹ va chạm.

Tiên sinh nghe thấy thanh âm của hắn, lại bị huyệt thịt xoắn đến sảng khoái, không quan tâm chi nữa, mạnh mẽ ưỡn thắt lưng, dương v*t vốn đã chìm hơn phân nửa đẩy vào trong sâu hơn, vội vàng cọ xát, giống như muốn tìm được cái gì. Bàn tay ôm eo không yên phận dời đi, trêu đùa hai bầu vú sưng tấy một hồi rồi chạm vào phía dưới, cầm lấy vật đang căng thẳng kia,chặn lại cái miệng nhỏ nhắn đang rỉ ra dịch nhờn nóng hổi: "Xem ra, A Thủy thật sự vui mừng... đừng vội vàng, đêm vẫn còn dài. ”

Lý Thủy không thể giãy giụa, cũng không muốn giãy giụa, khắp người tê dại, khi bị dương v*t đụng vào chỗ nào đó trong thân thể, hắn lập tức ưỡn người lên, sống lưng dán vào lồng ngực đối phương: "Không muốn tỉnh lại... trời sáng... tiên sinh cũng không còn là của ta..." Đổi lại là bình thường, những lời này hắn tuyệt đối không thể thổ lộ, nhưng say rượu, lại gặp phải giấc mộng vui sướng khó có thể tin được, hắn theo bản năng mở rộng chính mình, đương nhiên không quan tâm việc che giấu.

Trong sự thoải mái mà thân thể mềm dẻo này mang đến, tiên sinh hướng về phía chỗ không chịu nổi kích thích kia hung hăng đâm vào mấy chục cái, mới miễn cưỡng dừng lại, thở hổn hển nói: "Là của em, đều là của em! Nếu không tin, A Thủy, trong mộng em có thể ăn được tinh dịch của tiên sinh sao? Có thoải mái như vậy sao?” Lời còn chưa dứt, y lại giống như điên cuồng quất lên, nện mạnh mấy cái, *** cho một nam tử trẻ tuổi hữu lực như A Thủy mí mắt ướt đẫm, đứt quãng phát ra tiếng rên rỉ câu người.

Chỉ cảm thấy đối phương ngay cả gốc rễ cũng sắp nhét vào, phảng phất có thể xuyên qua lục phủ ngũ tạng, Lý Thủy không biết vì sao lại sợ hãi, run rẩy mãnh liệt, giọng nói đều thay đổi: A...không, ta không thể... tiên sinh, tiên sinh cứu ta..." Cùng lúc đó, trong cơ thể hắn bất giác co rút lại, kẹp đến đối phương hít một hơi khí lạnh, rốt cuộc khiến người bên trên không nhớ được vừa phải mà dừng lại, hung ác đụng vào chỗ sâu nhất!

Trong một mảnh nghẹn ngào sền sệt, dòng nước đục dồn vào huyệt, hơi lạnh khiến tay chân hắn co rút, chịu đựng tinh thủy tí tách rò rỉ ra mỏng manh, gần như ngất xỉu. Đợi hắn phục hồi tinh thần lại, phía sau đã lấp đầy đến vành, thậm chí còn có một ít tràn ra, ẩm ướt và nhớp nháp.

Tiên sinh thở dài một hơi, thoáng làm dịu cơn nóng rực trong lòng, dương v*t vẫn chôn trong cơ thể Lý Thủy, khẽ nhúc nhích. Không bao lâu, lại một lần nữa cương cứng, dứt khoát lại xông thẳng vào vùng nhạy cảm quen thuộc.

Lý Thủy không biết mộng cảnh có thể hoảng loạn trụy lạc đến mức này, một lần không đủ, lại còn có lần thứ hai, cổ họng đã sớm khàn khàn, muốn cầu xin tha thứ cũng không cách nào. Có lẽ ngại vừa mới dùng tư thế này, muốn thử tư thế mới, người sau lưng cứ như vậy đè hắn *** một hồi, đột nhiên xoay hắn lại, đổi thành từ chính diện tiến vào, đôi môi cũng vội vàng hôn lên. Trong đầu Lý Thủy đều là tiếng nổ không ngừng, giống như pháo nổ năm mới, từng cái một nổ vang dội, rượu vốn nên phai nhạt lại như thủy triều dâng lên, cùng tư thái lộn xộn không chịu nổi, khiến hắn si mê đến thất thần.

Tiên sinh liếm liếm đôi môi hắn, cắn ra vết răng, nở tiếng cười trầm thấp, rút ra lại một lần cắm vào, tận tình phát tiết dục vọng ẩn nấp đã lâu.

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.