Phượng Nghịch Thiên Hạ: Chiến Thần Sát Thủ Phi

Chương 5: Dung nhan xấu xí




Edit by: Điệp Y Vi

wattpad.com/user/VilIViIl

Vấn đề này lại đến vấn đề khác, cuối cùng Mộc Già Lam dứt khoát không suy nghĩ nữa, một ngày nào đó nàng sẽ biết, trước hết nàng phải trở nên mạnh mẽ.

Thời gian trậm rãi trôi đi, thời gian đã qua nửa ngày.

Lả Lướt mơ hồ ngẩng đầu lên, tiếp đó xoa xoa đôi mắt, nhìn thấy Mộc Già Lam đã tỉnh, kinh hô nói,"Tiểu thư, thực xin lỗi, ta không phải cố ý ngủ."

Mộc Già Lam nghe vậy giật giật khóe miệng, không phải cố ý, ngủ còn có hay không có cố ý sao?

"Không có việc gì,Lả Lướt, ta muốn ăn cơm."

Lả Lướt nghe vậy, nói,"Vâng, tiểu thư, ta đây liền đi chuẩn bị."

Cũng đúng, tiểu thư từ ngày hôm qua tới giờ đã không ăn gì, đến giờ hẳn là rất đói.

"Từ từ." Nhìn Lả Lướt vội vàng đi ra ngoài, Mộc Già Lam có chút không nói nên lời, chẳng lẽ nàng không thấy trên giường này có tạp chất màu đen hay sao?

"Tiểu thư, có chuyện gì sao?" Lả Lướt quay đầu lại, có chút khó hiểu hỏi.

Mộc Già Lam chỉ chỉ chăn cùng giường, ý bảo nàng đem đi rửa sạch.

Lả Lướt vừa thấy, có chút nghi hoặc,"Kỳ quái, làm sao lại có nhiều tạp chất dơ như vậy?"

"Lả Lướt, đừng quan tâm những thứ này từ đâu tới, trước đem chăn giường thu thập một chút, chuẩn bị nước giúp ta, ta muốn tắm gội."

Ai ngờ Lả Lướt đứng tại chỗ, ấp a ấp úng nói," Tiểu thư, thấy nước thật sự không có chuyện gì chứ?"

Trước kia mỗi lần tiểu thư tắm rửa đều che đi đôi mắt.

"Thấy nước có chuyện gì sao?" Mộc Già Lam hỏi ngược lại.

Chuyện Lả Lướt lo lắng nàng biết, chủ nhân thân thể này chính là xấu đến không còn gì để nói, nhưng diện mạo không phải mấu chốt, nàng thừa nhận được.......

"Vậy được rồi, ta đây liền đi giúp người chuẩn bị." Lả Lướt nói xong liền rời khỏi phòng, ra tới bên ngoài, Lả Lướt lắc đầu, thật kỳ quái, tiểu thư ngày thường đều ghét những đồ vật phản quang, sợ hãi nhất là nhìn đến dung mạo của chính mình, hôm nay là làm sao vậy?

Lả Lướt ra ngoài không bao lâu liền chuẩn bị tốt nước tắm cùng với một bộ y phục hồng nhạt.

Vừa thấy màu sắc kia, Mộc Già Lam liền lắc đầu,"Lả Lướt, còn bộ y phục màu sắc khác không?"

" Tiểu thư không phải thích nhất màu hồng nhạt sao?" Lả Lướt đặt y phục xuống,nói," Tiểu thư nói hồng nhạt nhìn tương đối đáng yêu."

Mộc Già Lam nghe vậy, đi đến thùng nước nhìn, nhìn đến gương mặt trong nước kia, lòng nàng kêu rên, quả thật rất xấu, xấu đến nghẹt thở, mụ mụ nó, còn thường xuyên mặc y phục hồng nhạt đi ra ngoài, trực tiếp có thể dọa chết người!

" Tìm được rồi, tiểu thư, còn có một bộ y phục màu trắng." Lả Lướt cao hứng đem đến một bộ y phục," Tiểu thư, cái này có thể chứ?"

Mộc Già Lam liếc nhìn một cái, gật gật đầu," Lả Lướt, ngươi ra ngoài trước đi."

" Tiểu thư, không cần Lả Lướt hầu hạ sao?" Lả Lướt hỏi, tiểu thư trước kia tắm gội đều kêu nàng hầu hạ, như thế nào sau khi tỉnh lại vào hôm qua, tiểu thư liền kỳ lạ?

" Không cần, chính ta có thể lo liệu."

" Vậy Lả Lướt ra ngoài trước, tiểu thư, nếu có việc gì cứ gọi ta." Lả Lướt nói xong, liền lui khỏi phòng.

Chờ Lả Lướt đi rồi, Mộc Già Lam mới bắt đầu cởi quần áo ra, thân mình mới mười sáu tuổi, phát dục chưa hoàn toàn thành thục nhưng đường cong thân thể cùng dáng người khá ra hình, một thân da thịt trắng tuyết mang theo một chút phấn, nếu không phải bởi vì có dung mạo như thế này, thực sự là một mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành.

" Kỳ thật ngươi lớn lên khá xinh đẹp!"

Thời điểm Mộc Già Lam đang đánh giá thân thể này, một đạo thanh âm vang lên.

Lúc này đây Mộc Già Lam không có kinh ngạc khi nghe tới thanh âm này như ban đầu, bởi vì nàng biết mình có thể cùng tiểu hắc cầu câu thông nha.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.