Phượng Nghịch Thiên Hạ: Chiến Thần Sát Thủ Phi

Chương 22: Tiến cung (1)




Edit by Điệp Y Vi

Tiểu hắc nghe vậy, có chút bất đắc dĩ, “Chủ nhân, phong ấn này rốt cuộc khi nào bị phá ta cũng không biết, nhưng ta biết phong ấn này sẽ không cản trở việc ngươi tu luyện.”

Hơn nữa, chủ nhân bởi vì có được huyết thống ma tộc thuần túy nhất, tốc độ tu luyện sẽ nhanh hơn so với người thường.

Chủ nhân chính là chiến thần của Ma giới, trừ bỏ nam nhân kia, không ai có thể là đối thủ của người.

Thời gian xa xăm, mơ hồ trong trí nhớ nó đã quên đi rất nhiều chuyện.

Nhưng Thần tộc khuynh thiên nhất kiếm cùng Tru ma chi trận nó vĩnh viễn đều sẽ không quên.

Sờ sờ đầu tiểu hắc, Già Lam cười, nói, “Mặc kệ là người, là ma, ta đều trở nên cường đại, đến lúc đó tiểu hắc ngươi cũng có thể bảo trì bộ dáng uy phong của mình.”

Tuy rằng chưa thấy qua nguyên hình tiểu hắc là cái gì, nhưng nàng có thể đoán được, nhất định rất lợi hại.

“Đó là tự nhiên.” Tiểu hắc kiêu ngạo vung đầu, hắn chính là chiến thú, đã từng là chiến thú duy nhất của chiến thần Ma giới.

Sao có thể không lợi hại.

Từ lúc tiểu hắc nói những hiểu biết của mình về Già Lam lúc nhỏ, nàng đối với Mộc Tiêu càng thêm không sắc mặt tốt, nàng là ma, xuất hiện ở chỗ này xem ra cũng là có nguyên nhân.

Nếu Mộc Tiêu biết nàng là ma, không biết có thể hay không khóc chết……

Kiếp trước nàng tên thật là Vì Già Lam, hiện giờ Mộc phủ không quan hệ, tự nhiên không cần hơn nữa cái họ kia.

Lúc từ kim đồng không gian ra tới, đã là hoàng hôn.

Tịch dương tốt vô hạn, chỉ là gần hoàng hôn, Già Lam cảm thấy, sinh mệnh nàng cùng với hoàng hôn mỹ lệ này giống nhau, tùy thời có thể biến mất.

Hoàng giai ngũ cấp linh lực sư, ở Long Lăng Quốc tới xem là tương đối có thiên phú, nhưng là đại lục này không phải chỉ có mỗi người Long Lăng Quốc, những người đó hẳn là đều là biến thái đi.

Lực lượng a, cần phải biến cường.

Trong nháy mắt này, ý tưởng cần thiết biến cường ở Già Lam trong lòng mọc rễ, bắt đầu nẩy mầm.

Thấy Già Lam từ trong phòng ra tới, Lả Lướt đang làm việc nhà liền cao hứng đi qua.

“Tiểu thư, ngươi có đói bụng không?”

Tu luyện một buổi trưa, khẳng định đói bụng.

Khó được lúc Già Lam lắc đầu, “Lả lướt, ta không đói bụng.”

Lả lướt có chút kinh ngạc, tiểu thư ngày thường tu luyện xong đều phải ăn cái gì, hôm nay là làm sao vậy?

Thời điểm Lả Lướt còn đang nghi hoặc, Già Lam xoay người, nói, “Lả Lướt, ngày mai ta muốn vào cung đi, ngươi không cần đi theo ta.”

Lần này tiến cung, chỉ sợ là gió nổi mây phun, nàng còn không có năng lực bảo vệ tốt Lả Lướt, để nàng ở lại Mộc gia sẽ tốt hơn so với nàng tiến cung.

“Tiểu thư, ta không đi thì ai chiếu cố ngươi?” Lả Lướt sắc mặt quýnh lên, “Hay là Lả Lướt làm sai cái gì, tiểu thư không cần Lả Lướt?”

Già Lam lắc đầu, vỗ vỗ vai nàng, “Ngươi không có làm sai cái gì, chỉ là ngày mai tiến cung sẽ phát sinh một ít chuyện không thoải mái, ngươi nha đầu này như vậy che chở ta, đến lúc đó sẽ bị người khi dễ, mà ta lại ẩn tàng chuyện có thể tu luyện, cho nên không có biện pháp bảo hộ ngươi, nghĩ tới nghĩ lui vẫn là chỉ có đem ngươi lưu lại Mộc phủ.”

Lả lướt không có chú ý tới, Già Lam dùng chính là Mộc phủ, mà không phải trong phủ.

Bởi vậy có thể thấy được, Già Lam cũng không đem nơi này coi như nhà!

Cẩn thận suy nghĩ một chút, Lả Lướt cảm thấy tiểu thư nói có lý, cũng liền miễn cưỡng đáp ứng không đi, nhưng vẫn luôn mãi dặn dò Già Lam chú ý an toàn.

Già Lam bật cười, nha đầu này như thế nào lại giống lão thái bà như vậy a, bất quá loại này nàng thích.

Một đêm trôi qua, sáng sớm hôm sau, Mộc Tiêu liền cho người tới kêu nàng.

Rửa mặt xong, đi theo nha hoàn đến đại sảnh, Già Lam ngước mắt liền nhìn thấy Mộc Thiên Tuyết cùng Mộc Ngữ Yên một thân trang phục lộng lẫy đứng ở nơi đó.

Thấy nàng đã đến, hai người mắt đều không chút nào che dấu chán ghét……


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.