Phượng Hoàng Lửa

Chương 187: Phượng Hoàng Lửa-187




Phượng Hoàng Lửa - Chương 185: Mất Kiểm Soát!

Hạch Hiền nhìn một lát, hai người lại quay lại cuộc nói chuyện ban đầu, bà lên tiếng:

- Ta đã dùng lăng kính thời gian của Băng tộc xem thử, ngươi cũng may mắn đấy Mặt trăng máu hai ngàn năm trước đã xuất hiện một lần, năm nay, lại có một đợt mặt trăng máu xuất hiện nữa

Mạc Tĩnh bất ngờ, cô nôn nóng hỏi:

- Là khi nào?

Hạch Hiền hít vào một hơi, trả lời:

- Vào ngày rằm tuần tới, mặt trăng máu xuất hiện cùng lúc với mưa sao băng

Nghe tới đây, Mạc Tĩnh liền nhíu mày, cô lên tiếng:

- Mưa sao băng? Tại sao lại có mưa sao băng xuất hiện? Điều này có ảnh hưởng đến thuật ta thi triển không?

Hạch Hiền lắc đầu, nói:

- Ta không biết, ta chỉ xem được từng ấy thôi! Nhưng có lẽ, mưa sao băng sẽ đẩy nhanh tốc độ trôi trăng của mặt trăng máu, vậy nên, rất có thể dẫn đến rối loạn dòng thời gian!

Mạc Tĩnh cắn môi, bây giờ lại xuất hiện thêm một vấn đề nữa, không biết điều đó có là ảnh hưởng đến kế hoạch của cô hay không đây!

Hạch Hiền nhìn Mạc Tĩnh, nói:

- Vấn đề này không hay xảy ra đâu, nhưng mà sau sự hồi sinh của Meduse vừa rồi, bên phía Nhân Tộc phụ trách về dòng thời gian gặp rất nhiều trở ngại, vì có người hồi sinh nữ quỷ, khiến cho thời gian ở tương lai bị xáo trộn, nên mới đẩy nhanh tốc độ mưa sao băng đến cùng lúc với mặt trăng máu

Mạc Tĩnh nghĩ một chút, sau đó nhìn Hạch Hiền, lên tiếng:

- Như vậy đi, thời gian diễn ra mặt trăng máu, bà đừng xuống cùng ta, hãy ở lại Thiên giới quan sát thêm, nếu như thật sự có chuyện gì, vậy thì bà cứ trực tiếp kêu Lôi thần đánh vào ta!

Hạch Hiền mở to mắt, bà chau mày lớn tiếng:

- Ngươi điên rồi à, thân thể con người làm sao chịu được Lôi điện từ Thiên giới chứ?

Mạc Tĩnh liếm môi, cô khẳng định chắc chắn:

- Bà nhất định phải làm như vậy, lỡ như lúc đó ta không khống chế được mình nữa, cùng lúc dòng thời gian hỗn loạn không ổn, thì không còn cách nào để dừng ta nữa đâu!

Hạch Hiền nhíu mày, hỏi:

- Cái gì mà không khống chế được mình? Ngươi làm sao?

Mạc Tĩnh bỗng cúi đầu, cô né ánh mắt của Hạch Hiền

Thấy vậy, bà ta liền lên tiếng:

- Mạc Tĩnh, ngươi đang giấu ta chuyện gì?

Mạc Tĩnh thở dài, cô trả lời:

- Lúc biến đổi, ta không có khả năng tự kiểm soát được mình, biến đổi càng lâu, lúc ta tỉnh táo lại, thì càng không nhớ được chuyện gì xảy ra cả!

Hạch Hiền đập bàn, bà đứng bật dậy, nói:

- Cái gì? chuyện lớn như vậy sao ngươi không nói sớm với ta?

Mạc Tĩnh nhìn xung quanh, đặt tay lên miệng, lên tiếng:

- Bà nói nhỏ tiếng thôi, chuyện cũng đâu có gì to tát!

Hạch Hiền tức giận, cái cô gái này, tại sao thương tiếc người khác, lại không biết tự thương tiếc bản thân mình chứ?

Cái đó mà không to tát thì cái gì to tát nữa?

Bà nén cơn giận của mình, ngồi xuống ghế, nói:

- Ngươi không kiểm soát được trí thức của mình sao? ngươi bị khống chế?

Mạc Tĩnh lắc đầu, đáp:

- Không phải là bị khống chế, ta cũng không biết nữa, chỉ là mỗi lần biến đổi, thân thể hay trí thức cũng đều bị mất kiểm soát, khi tỉnh lại thì mọi chuyện ta đều không nhớ gì cả Giống như là, vừa trải qua một giấc mộng vậy!

Hạch Hiền cau chặt mày, giấc mộng ư, tại sao bà chưa từng nghe nói đến việc này Phượng Tinh Y rất bình thường mà!

Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại AzTruyen.net


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.